Chương 108: MẠNH NHAM



Gì cơ?



Chúng ta đều là những Luyện Đan Sư chính thức, ngươi chỉ là học đồ, mà cũng đòi chỉ ra sai lầm trong luyện đan của bọn ta sao?
8


Làm màu cái gì? Thủ pháp luyện đan của chúng ta muôn hình vạn trạng, đừng bảo là chỉ ra sai lầm, chỉ cần nhận ra được cũng có thể xem 3như ngươi đã thắng rồi!

Âu Dương Thành và đám Văn Tuyết đứng ở một bên cũng muốn rồ luôn.
Biện đan, cùng lắm thì đặt ra một số câu hỏi, dẫu 5có hơi hiếm thấy, nhưng chỉ cần đủ độ am hiểu về luyện đan thì vẫn có thể suy luận ra được đáp án. Còn chỉ ra thủ pháp và sai lầm là cái quái quỷ gì đây?
Luyện đan cũng giống như viết chữ, một vạn người sẽ có một vạn kiểu chữ. Cùng một loại đan dược, tuy thủ pháp không đến một vạn, nhưng ít nhất cũng có tám trăm, chủng loại phong phú, kỹ xảo phức tạp, chỉ cần khác đi một chút xíu là đã thành trường phái khác rồi.
Quả nhiên, bị hắn ta mỉa mai thêm câu, các Luyện Đan Sư đều tức muốn xì khói.
Ai nấy cũng hận không thể lôi hết thân nhân mười tám đời của Trương Huyền ra để
hỏi thăm sức khỏe
.
Chạm tự ái hả, chạm cái chị gái mày ấy!
Luyện Đan Sư luyện đan cũng giống như võ giả thi triển võ công, chỉ cần nhìn liếc mắt một cái, thư tịch về nó sẽ lập tức xuất hiện.
Cho nên, Trương Huyền vừa đến đây đã cố tình gây thù chuốc oán, khiến các vị Luyện Đan Sư nổi giận, sau đó lại bồi thêm mấy lời lẽ khinh miệt, chắc chắn họ sẽ thấy hắn quá ngạo mạn, vô lễ, nên sẽ lập tức chấp nhận.
Mà chỉ cần họ chấp nhận phương thức này…

Đúng vậy, ông ấy xuất thân danh môn, thủ pháp luyện đan cũng rất đa dạng, để ông ấy ra tay là thích hợp nhất!

Thấy người đàn ông trung niên ra mặt, các Luyện Đan Sư khác đều âm thầm gật gù.
Có thể trở thành Luyện Đan Sư một sao, đâu thể nào là hạng xoàng xĩnh được. Tuy vị luyện đan sư Mạnh Nham này không phải người có trình độ cao nhất trong các vị Luyện Đan Sư có mặt ở đây, nhưng cũng không phải là kém nhất. Vừa hay có thể xem thử tên nhãi ngạo mạn này nặng mấy cân mấy lạng luôn.
Việc này đích xác là phải bỏ ra rất nhiều thời gian để rèn luyện liên tục.
Lý luận nhiều đến đâu cũng không thể thay thế được hành động thực tiễn.
Xem một hồi, kết hợp với những tri thức đã học được trong Tàng Thư Khố trước đây, Trương Huyền mới ngao ngán phát hiện ra.
Văn Tuyết nhìn Trương Huyền hệt như nhìn quái vật.
Hôm qua, cả chuyện Công Hội Luyện Đan Sư có Tàng Thư Khố còn chẳng biết, khảo hạch học đồ cần đọc sách quái gì cũng chẳng hay. Vậy mà hôm nay, tên này đã biến thành cao thủ tuyệt thế, còn đứng đó mà tỏ vẻ nguy hiểm. Nếu không phải chính mình đã được chứng kiến cả quá trình, e là cũng sẽ giống như người khác, đều cho rằng hắn bị bệnh tâm thần phân liệt mất rồi.
Một người dù tính cách có khác đi thế nào, nhưng cũng không thể khác biệt quá lớn đến thế được!

Lợi hại!

Trong lòng hắn không khỏi xuýt xoa.
Tuy xét về tu vi thì hắn ta không hề kém hơn đối phương. Nhưng bảo hắn ta ném dược liệu vào lò đan một cách lưu loát như nước chảy mây trôi, không chút do dự, khiến bất kỳ một vị thuốc nào cũng đều phát huy dược lực tối đa, thật sự là hắn còn lâu mới làm được.
Phừng phừng!
Ngọn lửa bùng lên, lò đan lập tức phát ra âm thanh hệt như tiếng chuông ngân.
Vù vù vù!
Trên đường đến đây, hắn đã nghĩ kĩ rồi.
Tuy đã xem hết toàn bộ thư tịch trong Tàng Thư Khố sơ cấp của Công Hội Luyện Đan Sư, nhưng hắn biết, muốn hoàn thành biện đan cũng còn rất khó khăn.
Dẫu sao cũng có nhiều Luyện Đan Sư như thế, ai dám đảm bảo là không có một vài kĩ năng nào đó không có trong thư tịch, hay một số vấn đề chẳng có sách vở nào ghi chép, sẽ không bị lôi ra hỏi!
Tự ái của ta đây, chỉ sợ là ngươi chẳng có cái bản lĩnh để lấy thôi!
Mười vị Luyện Đan Sư, ai ai cũng đều sôi sục ý chí chiến đấu. Nếu không kiêng dè thân phận, e là đã xông lên
hội đồng
hắn từ lâu rồi.

Nếu các vị đã có lá gan đó thì ta bắt đầu thôi!
Thấy họ đã nhận lời, Trương Huyền cười hí hửng, nhìn qua Âu Dương Thành,
Hội trưởng Âu Dương, bắt đầu được rồi chứ?
.
Dẫu có muốn tỏ ra nguy hiểm, cũng đâu cần chơi lớn vậy đâu!

Thế nào? Không dám nhận lời? Chắc sợ tôi chỉ được ra sai lầm của các vị rồi sẽ khiến các vị bị mất mặt chứ gì? Hay là sợ bị tôi đoán được trúng phóc thủ pháp, bị động chạm tự ái?

Không thèm quan tâm ánh mắt nhìn mình như nhìn quái vật của đám đông, Trương Huyền khẽ mỉm cười.
Ngoài ra, mỗi loại thủ pháp luyện đan luyện chế thành công ra đan dược, đồng thời được truyền thừa đến đời sau, có loại nào mà không trải qua sự rèn giũa không ngừng nghỉ, chứa đựng tâm huyết của vô số con người? Không đến độ hoàn mỹ tuyệt đối, nhưng ít nhất thì ngày nào người ta cũng làm theo, mà có phát giác ra sai lầm nào đâu.
Thậm chí dẫu có là một vị Luyện Đan Sư ba sao, thậm chí cấp bậc cao hơn đi nữa, cũng khó có thể chỉ ra được sai lầm!
Đây đã không đơn thuần là tăng độ khó nữa, mà là thay đổi quy tắc, đưa độ khó tăng lên mức không có giới hạn luôn rồi!
Từng vốc dược liệu lần lượt được cho vào lò, rồi bị nung trong nhiệt độ cực cao, sau đó là một mùi hương đặc thù của dược liệu dần tỏa ra.

Luyện đan là như vầy sao?

Dù Trương Huyền đã đọc được không ít sách trong Tàng Thư Khố sơ cấp, nhưng đây là lần đầu tiên tận mắt chứng kiến cảnh người ta luyện đan.
Đó là một người đàn ông trung niên, tầm bốn mươi mấy tuổi, mặt mày xanh xám, đôi mắt sáng quắc như đèn lồng, vừa nhìn đã biết thuộc kiểu nóng tính rồi.

Là luyện đan sư Mạnh Nham!


Mạnh Nham tuy tính tình nóng nảy, nhưng cũng là Luyện Đan Sư một sao sơ kỳ viên mãn chân chính, có thể chế tạo mười mấy loại đan dược nhất phẩm đấy, không thể xem thường được đâu!


Nhãi con, bây giờ ta sẽ tiến hành luyện đan. Nếu lát nữa ngươi không nói ra đúng thủ pháp luyện chế cũng như không chỉ ra được khuyết điểm, vậy thì hãy chống mắt lên xem ta dạy dỗ ngươi thế nào!

Dằn mặt xong, Mạnh Nham bước đến trước lò luyện đan.
Ông ta bốc lấy một số dược liệu trên kệ thuốc gần đó, rồi huy động chân khí, khiến lửa lò càng cháy dữ dội hơn.
Mặt của mọi người lại biến thành màu xanh thêm một lần nữa.

Tôi không thể ngồi nhìn được nữa, chư vị, cho phép tôi được dạy dỗ thằng ranh này trước vậy!

Cuối cùng, có một Luyện Đan Sư đã kiềm chế hết nổi, lập tức đứng phắt dậy.
Nghe thấy lời của Trương Huyền, các Luyện Đan Sư đều nổi đóa lên.
Một thằng ranh miệng còn hôi sữa lại 9dám bảo, chỉ cần chúng ta luyện đan là có thể nói ra thủ pháp, sai lầm. Rốt cục là đầu của nó bị đứt dây hay là bị lừa đá vậy?

Cậu ta đ6iên rồi à?

Một khi không đáp được, vậy xem như thua rồi!
Đã như vậy, hắn phải tìm cách để cho họ không có cơ hội hỏi những câu hỏi ấy.
Trong mắt của người khác thì, để cho họ luyện đan rồi chỉ ra tên gọi và sai lầm của thủ pháp mà họ sử dụng, độ khó đã vượt xa biện đan thông thường. Nhưng Trương Huyền có được thư viện Thiên Đạo, có thể dễ dàng nhìn ra bất kỳ khuyết điểm nào. Chuyện khó nhất khi rơi vào tay hắn đã trở thành chuyện cực kì dễ dàng, vì hắn chỉ việc đọc lại đúng theo những gì trong sách ghi.
Hề hề, chuyện nhỏ như con tép bám trên mép con mèo, xem ta vờn chết các ngươi hay không!

Nếu ngươi đã muốn chơi trò cảm giác mạnh, vậy bọn ta sẽ cho ngươi được thỏa nguyện!


Không sai, ngươi cứ phét lác đi, lát nữa sẽ là lúc ngươi phải khóc thét!

Chẳng nhìn ra cái quái gì hết!
Đừng nói là khuyết điểm, cả thủ pháp mà đối phương đang dùng là gì hắn cũng chả biết.
Chả trách mấy vị Luyện Đan Sư nghe thấy yêu cầu của hắn xong, đều nghi ngờ có phải hắn bị điên hay không. Chỉ nhìn người ta luyện đan mà nói ra được thủ pháp và khuyết điểm, đừng nói là một tay học đồ không thể có nhãn lực ấy được, đến ngay cả hội trưởng Âu Dương, người có trình độ cao nhất trong Công Hội Luyện Đan Sư cũng phải theo hoang mang style.

Hả… được rồi!

Không ngờ một buổi biện đan bình thường lại bị biến đổi một cách chóng vánh thế này, Âu Dương Thành hoàn toàn bế tắc. Bây giờ dù có muốn không đồng ý cũng không được rồi.

Chẳng hay vị nào muốn thử đầu tiên? Trương mỗ có thể chỉ điểm miễn phí cho vị ấy!
Trương Huyền phất mạnh tay áo, trông khí thế ngút trời.
Nếu bảo học đồ khảo hạch biện đan chỉ là phép cộng trừ trong 100, vậy đề nghị này của Trương Huyền, chẳng khác nào đã nâng lên đến Giả thuyết Goldbach luôn rồi!
Độ khó không những đã được nâng lên, mà còn nâng lên đến vô cực.
Đại ca, anh chắc là không nói đùa chứ?

Khuyết điểm!


Thấy rằng, nếu chỉ dựa vào kiến thức của bản thân thì chẳng nhìn ra được gì ráo, Trương Huyền chẳng thèm tốn thời gian nát óc làm gì nữa, lập tức huy động thư viện Thiên Đạo vào cuộc.

Ùng!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.