Chương 177: NỔ LÒ



Đây chính là thằng cha tràn đầy tự tin ấy à?


Sau khi bình tĩnh trở lại, hô hấp của đan sư Hồng Vân cũng trở nên đều hơn.

8Thằng cha trong thạch anh tự tin uyên bác, có hiểu biết cực sâu sắc về luyện đan. Còn thằng cha trước mặt, uể oải đờ đẫn, hai mắt đỏ ngầu…3

Luyện Đan Sư hai sao kiểu gì mà chuyện này cũng không hiểu? Hồi Tức Đan có thể giúp người ta khôi phục lại sức lực bị hao tổn, dược liệu chủ yếu là cỏ Bạch Tịch. Thứ này toàn thân trắng như tuyết, vừa tiếp xúc với chân khí của con người sẽ lập tức ngả sang màu vàng nhạt. Vấn đề không nằm ở dược liệu, mà do chân khí của người đó có quá nhiều tạp chất, nếu chân khí thuần khiết, sẽ không bao giờ xuất hiện hiện tượng này. Muốn đan dược không ngả sang màu vàng cũng rất đơn giản. Trong khi luyện chế thì cho thêm hoa Thanh Dương vào. Thứ này có thể hấp thụ tạp chất trong chân khí, giúp cỏ Bạch Tịch không bị đổi màu…

Trương Huyền hờ hững giải thích.
Quyển sách sắc vàng đã chuyển hóa toàn bộ tri thức trong các thư tịch ở Tàng Thư Khố cao và sơ cấp thành kí ức của hắn, giúp hắn hiểu biết tường tận. Giải thích mấy vấn đề này là chuyện cực kì đơn giản, không cần dùng đến thư viện Thiên Đạo cũng có thể chỉ điểm dễ dàng.
Người ta đến đây để khảo hạch ngươi, sao ngươi lại tỏ thái độ như người ta là học trò đến thỉnh giáo ngươi vậy? Quan trọng nhất là… ngươi còn có chuyện gấp, gấp cái bất ấy. Rốt cục ngươi có khái niệm về hoạn nạn không vậy? Một khi không thông qua được khảo hạch này, đối phương có thể sẽ phế bỏ thân phận Luyện Đan Sư của ngươi ngay tức khắc đấy…
Đám đông hoảng sợ, còn đan sư Hồng Vân cũng sôi gan rồi. Nếu không xem trước thạch anh ký sự, e là ông ấy đã lên cơn điên từ lâu rồi.

Trong quá trình luyện Hồi Tức Đan nhất phẩm thường xảy ra tình huống, sau khi thành đan, đan dược ngả sang màu vàng. Tôi muốn hỏi, tình huống này phải giải quyết thế nào?


Câu hỏi là… Lần nào ta luyện Tinh Nguyên Đan đều bị nổ lò…
Đan sư Hồng Vân nêu ra câu hỏi của mình.
Nghe thấy câu hỏi này, nhóm đan sư Âu Dương Thành đều sửng sốt, trố mắt nhìn nhau.
Tinh Nguyên Đan… đây là đan dược tốp đầu trong hàng nhị phẩm, có thể bổ sung tinh - khí - thần đã bị hao tổn trong cơ thể con người. Nghe nói, dẫu có là Luyện Đan Sư ba sao cũng khó mà luyện chế thành công.
Ta đọc cái bất ấy!
Lẽ nào ngươi không nhận ra, đó là ta đang kiểm tra lại ngươi sao? Những vấn đề này, đương nhiên ta đều biết đáp án…
Trong lòng thì tức muốn sôi máu, nhưng bề ngoài thì ông ấy chỉ tỏ vẻ hơi bực mình, nhướng cao chân mày, nói.
Nhưng nguyên nhân chủ yếu nằm ở chỗ, đối phương chỉ chất vấn những tri thức về đan dược nhất phẩm, chứ hỏi đan dược cao cấp hơn một chút thì hắn cũng chịu bó tay mà thôi.

Hoa Thanh Liên là dược liệu chủ yếu để luyện chế đan dược, vốn có vị đắng, mà cho thêm Cam Thảo để trung hòa thì lại dễ bị nổ lò. Vậy phải giải quyết thế nào?
Đan sư Hồng Vân hỏi tiếp.

Hoa Thanh Liên sở dĩ có vị đắng là do phần đài sen màu vàng ở bên trên. Thứ này chả có tác dụng gì trong việc luyện dược cả, chỉ cần bỏ nó đi, chẳng cần phải thêm thứ gì cả, đan dược cũng sẽ không bị đắng, trái lại còn mang vị ngọt ngào nữa. Cho thêm Cam Thảo là hành động dư thừa, đương nhiên phải nổ lò rồi?

Vừa rồi nói chuyện với ông ấy thì hắn chẳng thèm ngước mắt lên. Vừa nghe sẽ được miễn phí là hắn mừng đến nỗi, chỉ thiếu điều muốn nhảy cẫng lên…
Ông, đường đường là Luyện Đan Sư hai sao, trong mắt đối phương lại chẳng sánh bằng một đống kim tệ…
Nghĩ thôi cũng đủ khiến người ta phát rồ.

Không rảnh!
Trương Huyền trề môi,
Tôi đâu phải thầy của ông, có nghi vấn thì tìm sách mà đọc, hỏi tôi làm gì? Làm ơn lượn đi cho nước nó trong cái…
.
Giỡn mặt hả, không thấy tôi đang bận sao? Tôi phải về nhà ngủ một giấc, ai có thời gian mà giải đáp câu hỏi của ông? Sao mắt kém vậy?
Chưa kể… ông là ai chứ!
Trong lòng đã có tính toán, Trương Huyền đáp lại một câu.

Được!

Nghe giọng điệu của hắn yêu cầu mà cứ như đang sai khiến khỉ trong đoàn xiếc vậy, đan sư Hồng Vân càng tức tối hơn. Ông âm thầm quyết định, hắn mà không đáp được, nhất định sẽ dạy dỗ một trận đàng hoàng. Bấy giờ ông ấy mới bước đến trước lò đan, lấy dược liệu trong nhẫn chứa đồ ra, làm công tác chuẩn bị.
Thấy đối phương đã đếm xong, chẳng có vấn đề gì, hắn lập tức sửa soạn ra về.
Hắn thực sự đuối lắm rồi. Những thứ này đã về đến nơi thì quá tốt. Hắn phải nhanh chóng đưa cho Viên Đào và Triệu Nhã sử dụng, sau đó mới có thể an tâm mà đánh một giấc.

Trương Huyền đan sư khoan hãy về…

Tinh Nguyên Đan, là đan dược nhị phẩm có sức tiêu thụ vô cùng lớn. Vì lâu nay ông vẫn chẳng luyện chế thành công, nên luôn mang theo bên mình đến mấy phần dược liệu, để tiện nghiên cứu thường xuyên, khi cần thì có ngay.
Đùng đùng đùng!
Lửa lò bừng cháy, tinh chế dược liệu.
Đan sư Hồng Vân vừa ra tay, quả nhiên đã thể hiện rõ sự khác biệt. Không thẹn là Luyện Đan Sư hai sao, kĩ năng vượt lên trên nhóm đan sư Trần Tiêu quá xa. Bất luận là hiểu biết về dược liệu hay khả năng khống chế lửa, cho đến việc chiết xuất dược liệu… tất cả đều ở một đẳng cấp khác hẳn.
Từng loại dược liệu được ông ấy thả vào lò một cách trôi chảy. Trong hơi nóng cuồn cuộn của lửa lò, chẳng mấy chốc làn hương thơm nồng nàn của đan dược đã lan ra.
Luồng đan hương này tràn trề linh khí, khiến người ta vừa hít vào một hơi, liền cảm thấy thân thể nhẹ nhàng, thư thái hẳn ra.
Đan được tam phẩm Phá Âm Đan và máu của dã thú Long Tê.
Nhận được hàng, Trương Huyền mừng ra mặt, lập tức cất ngay vào nhẫn chứa đồ, sau đó đưa qua số tiền còn thiếu đã chuẩn bị sẵn.

Cáo từ…

Mới bị người ta luộc chín à?
Luyện Đan Sư, quanh năm tiếp xúc với đan dược, bởi vậy cực kì quan tâm việc giữ gìn sức khỏe9, không bao giờ để cho mình quá đuối sức. Hơn nữa… Luyện Đan Sư là chức nghiệp nằm ở đỉnh cao của thượng cửu lưu, nên càng phải chú trọng 6hình tượng và oai nghiêm của bản thân. Ông ấy chưa bao giờ trông thấy tay Luyện Đan Sư nào mà hai mắt thâm quầng như gấu trúc vậy cả?
5
Mất phong độ quá rồi đấy.
Không chỉ ông ấy thắc mắc, mà nhóm của hội trưởng Âu Dương cũng vô cùng ngạc nhiên.
Thực ra thì Trương Huyền phản ứng như thế, hoàn toàn không phải cố tình hạ nhục người ta.
Mà là giá trị quan của hắn lúc này, vẫn còn là của một nhân viên quản lý thư viện ở trái đất, chứ chưa hoàn toàn dung hợp với dị giới. Vì thế, hắn chẳng có khái niệm gì về cái chức Luyện Đan Sư hai sao. Hắn chỉ nghĩ, lợi hại đến mấy, cũng làm sao mà thực tế bằng có tiền vô túi được?
Các ngươi không thấy, vì muốn kiếm 2000 vạn kim tệ, mà ta đã phải tốn biết bao nơ-ron thần kinh à…

Hội trưởng Âu Dương, những thứ mà tôi cần đã về đến chưa ạ?


Đến rồi, ở đây…

Hội trưởng Âu Dương đưa qua hai món đồ mà đan sư Hồng Vân vừa mang đến.
Lại tiết kiệm được một khoản lớn…

Ngươi… đồ dung tục!

Đan sư Hồng Vân tức đến độ râu tóc dựng ngược lên.
Một ông đan sư ất ơ đùng đùng nhào ra đặt câu hỏi là tôi phải trả lời, thế thì tôi còn không mệt chết sao?
Thụp thụp!
Các vị đan sư đang có mặt đồng loạt té nhào.

Luyện Đan Sư hai sao?
Trương Huyền thoáng sửng sốt, quay qua nhìn ông nội trước mặt một cái, nhướng đôi mắt mệt mỏi lên nói,
Thôi được rồi, có gì không hiểu thì hỏi đi, tôi còn có chuyện gấp…
.


Hội trưởng Âu Dương.


Các vị đan sư khác.
Đan sư Hồng Vân đã kịp phản ứng lại, vội đứng dậy.

Ông là ai?

Đang mệt mỏi đến mức ngáp ngắn ngáp dài thì thấy có người ngăn lại, Trương Huyền cũng có hơi bực bội.
Đan sư Hồng Vân vậy mà lại đi hỏi một Luyện Đan Sư một sao rằng, làm thế nào luyện được đan dược nhị phẩm cao cấp…
Đê tiện quá rồi đó.
Rõ ràng là đã vượt rào rồi!

Tinh Nguyên Đan?
Trương Huyền chưa từng đọc thư tịch của Luyện Đan Sư hai sao nên cả cái tên của đan dược cũng chưa từng nghe đến. Hắn cứ ngỡ là do kiến thức của mình còn hạn hẹp, hay đây là một loại đan dược cực hiếm lạ, mình chưa từng biết đến.
Đương nhiên, dẫu có biết thì chắc chắn hắn cũng chịu bó tay mà thôi, dù sao cũng không thể dựa vào tri thức vào giải quyết được. Hắn xuyên không qua đây chưa được nửa tháng, có được thứ công cụ bá đạo như thư viện Thiên Đạo khiến tốc độ tiếp thu tri thức trở nên rất nhanh, nhưng chắc chắn cũng không thể sánh bằng Luyện Đan Sư đã sống mấy chục năm ở bên này.

Đi luyện đan cho tôi xem thử…


Khoan đã, câu hỏi này, chỉ cần cậu đáp được… thì ta sẽ không hỏi gì thêm, hơn nữa cũng sẽ tặng không Phá Âm Đan và máu Long Tê cho cậu, cậu chẳng cần phải trả tiền.

Vừa dứt lời, ông ấy đang suy nghĩ không biết đối phương có đồng ý hay không thì thấy Trương Huyền đã đứng trước mặt từ hồi nào không hay. Vẻ mệt mỏi, đờ đẫn vốn có trong đôi mắt đã tan biến hoàn toàn, thay vào đó là vẻ hồ hởi, rạng rỡ đến lạ thường:
Ông nói thật không?
.
Hai món dược liệu Phá Âm Đan và máu Cự Tê có giá đến 2300 vạn, nếu được miễn phí thì còn gì bằng chứ.
Nhìn hành động của hắn, đan sư Hồng Vân hoàn toàn ngu người.
Ngươi có thể tôn trọng ta một chút có được không?
Dẫu gì ta cũng là Luyện Đan Sư hai sao từ trên Tổng Hội xuống đây, cao hơn ngươi hẳn một cấp bậc. Những người khác gặp ta đều phải đứng chờ từ trước một cách cung kính. Ngươi thì không, nói chuyện với ta mà chẳng thèm ngước mắt lên, đã vậy còn bảo ta lượn đi cho nước nó trong, rồi đọc sách nhiều hơn…

Thôi được rồi, nếu chỉ là những vấn đề kiểu này thì trong Tàng Thư Khố cao cấp của công hội đều có đầy đủ. Rảnh thì ông cũng nên đọc sách nhiều nhiều một chút. Tôi có việc, về trước đây…

Trương Huyền vừa ngáp vừa cất bước đi ra.
Hắn cảm thấy, nếu bây giờ mà không được ngủ nữa, không chừng sẽ ngỏm mất.
Bắt gặp ánh mắt của mấy người này, mặt đan sư Hồng Vân lập tức đỏ bừng.
Nói thực lòng, ông ấy cũng đã bị Trương Huyền chọc điên rồi, nên giờ mới có ý chơi khăm hắn một cú. Chẳng phải ngươi bá đạo lắm sao? Một vấn đề mà cả một Luyện Đan Sư hai sao như ta cũng chả giải quyết được, vậy ngươi sẽ đáp thế nào đây?
Trả lời không được, ta sẽ răn dạy ngươi một trận, dập tắt cái thói ngông cuồng, càn quấy của ngươi đi. Phải cho ngươi hiểu ra, nói chuyện với Luyện Đan Sư hai sao phải có thái độ như thế nào.

Tại hạ Hồng Vân… có một điểm còn đang mù mờ trong luyện đan muốn được thỉnh giáo, mong Trương Huyền đan sư vui lòng giải đáp giúp…

Đan sư Hồng Vân lập tức nói.
Xem xong nội dung trong thạch anh ký sự rồi, ông ấy đã thấy tin bảy tám phần về chuyện người trước mặt mình đã biện đan thành công. Có điều, vẫn phải trực tiếp đặt ra vài câu hỏi để xác nhận trong này có gian lận gì hay không mới thỏa đáng.
Có thật là mình đã bị thằng cha này hạ gục một cách thảm hại trong biện đan, chỉ hận là không có lỗ để chui xuống trốn không thế?
Mất giá quá đi…

Nào hay biết những suy nghĩ loạn xì ngầu trong đầu mấy người này, Trương Huyền vừa vào đại sảnh đã thấy hơn 10 vị Luyện Đan Sư của toàn vương quốc Thiên Huyền đều đang có mặt, nên cũng cảm thấy khá ngạc nhiên.
Những vị đan sư này thường ngày rất bận rộn, muốn tập hợp đầy đủ cũng không hề dễ dàng. Trước đây, để tiến hành khảo hạch cho mình, hội trưởng đã phải triệu tập trước một ngày mới có đủ 10 vị. Sao hôm nay tất cả đều có mặt ở đây rồi?
Có điều, đan sư đến đông mấy thì cũng chẳng liên quan gì đến bản thân mình. Trương Huyền lắc đầu, chẳng quan tâm đến nữa. Hắn cố nén cơn mệt mỏi trong người xuống, đi vào trung tâm của đại sảnh.
Hội trưởng Âu Dương thì suýt chết vì sặc nước miếng.
Đại ca à, vị này là Luyện Đan Sư hai sao được Tổng Hội phái đến điều tra đại ca đó, vậy mà đại ca dám đuổi ông ấy lượn đi cho nước nó trong…

Khụ khụ!
Cố nén cái cảm xúc muốn ói máu, hội trưởng Âu Dương vội vàng bước đến,
Trương Huyền đan sư, vị đan sư Hồng Vân nay là đan sư hai sao do Tổng Hội phái đến đó…

Trương Huyền nhìn đối phương như nhìn một thằng đần, hỏi:
Ủa, ông là Luyện Đan Sư hai sao, mà cả chuyện này cũng không biết, sao ông đỗ khảo hạch hay vậy?
.



Đan sư Hồng Vân tức đến thở không ra hơi.
Trương Huyền không ngơi không nghỉ liên tục năm ngày năm đêm, hiện cũng rất đuối. Nhưng vừa hít một hơi mùi hương này, cũng đã cảm thấy khỏe lại không ít, đôi mắt đỏ ngầu, chua xót cũng có vẻ dịu bớt đi.

Ầm!

Có điều, khi làn hương đan đến kì nồng nàn nhất thì đột ngột tắt ngấm. Một luồng sức mạnh hung bạo toát ra, lò đan trước mặt chịu không nổi sức ép ấy, lập tức nổ tung.

Rắc… rầm!

Một đống cặn dược đen xì như than rơi xuống lả tả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thư Viện Thiên Đạo.