Chương 372: YÊU LÀ HÈN MỌN (9)
-
Thực Tập Sinh Thần Tượng
- Nhị Tứ Lão Gia
- 2279 chữ
- 2022-02-06 01:16:38
Vậy lúc đó là như thế nào?
Tôi thử thăm dò, nhưng cậu ấy vẫn không nói lời nào.
Vậy cậu sẽ nói cái gì?
Tôi cắn chặt răng, trong miệng đã có mùi gỉ sắt. Quả Tử Lê mông lung nhìn trần nhà, suy nghĩ cả nửa ngày mới nói:
Không biết.
Tính theo ngày sinh nhật của cậu ấy thì 99 ngày sau vừa đúng là Giáng Sinh. Cho nên từ trước đến giờ cậu ấy chưa từng đón Giáng Sinh!
Phương Tiện nói sau khi chia tay cậu gầy đi hẳn mười cân là thật sao?
Khoảng thời gian đó hoàn toàn không thể ăn ngon ngủ yên được, cảm thấy ngay cả việc thở cũng là một chuyện rất khó chịu.
Hình xăm ở trên ngực là chỉ cô ấy à?
Dù sao thì mối tình đầu được cậu ấy giấu rất kỹ, là một người thần bí mà ngay cả phần lớn nhân viên bên cạnh cậu ấy và tôi đều không biết.
Cô bé kia xinh đẹp không?
Khi Quả Tử Lê trả lời xinh đẹp, tôi còn âm thầm nhổ nước bọt, nghĩ ánh mắt của cậu ấy có vấn đề, bởi vì trong mắt tôi, nhiều nhất thì cô Tần kia cũng chỉ được gọi là thanh tú mà thôi.
Nói rồi, cô ấy bảo có việc, không đến được.
Đã trở về nghỉ ngơi rồi, còn có thể có chuyện gì mà không đến được chứ.
Tề Lỗ cười,
Cho nên chú cảm thấy thế nào?
Có phải hay không, đi hỏi là biết.
Tề Lỗ đứng dậy,
Tôi đi gọi điện thoại, có ai muốn nhắn nhủ gì không?
Hỏi cô ấy có đến xem buổi biểu diễn không, để em giữ lại vé cho cô ấy.
Phương Tiện nói. Quả Tử Lê dời mắt qua, nhìn cậu ta. Kỳ lạ, Tề Lỗ căn bản chưa nói gọi điện cho ai mà, tại sao mọi người đều tỏ ra như ngầm hiểu vậy. Tề Lỗ cầm điện thoại đi ra khỏi phòng, từ khi cậu ta đi ra, Quả Tử Lê liền để lộ ra dáng vẻ lo lắng đứng ngồi không yên.
Trong mấy phút Tề Lỗ đi ra ngoài gọi điện thoại, Quả Tử Lê đã uống hết cả một chai nước đá.
Vậy tại sao nhanh như vậy, mới được mấy phút?
Phương Tiện nhìn đồng hồ.
Cô ấy nói cô ấy không biết.
Sao có thể không biết, đó chính là chuyện trong giới của cô ấy mà.
Cô ấy không ở Hàn Quốc.
Tên một bài hát.
Quả Tử Lê!
Tôi hô tên của cậu ấy, hỏi thẳng:
Cậu cũng biết tôi thích cậu đúng không?
Cậu ấy rất bất ngờ. Bất ngờ khi tôi hỏi vấn đề này, mà không phải bất ngờ vì tôi thích cậu ấy. Cũng đúng, tôi thể hiện rõ ràng như vậy, chắc chắn các thành viên cũng nhìn ra được. Chu Ý Khanh còn tìm cơ hội gọi tôi đi nói chuyện, câu nào cũng ám chỉ tôi phải biết dừng lại đúng lúc. Không thể nào mà người trong cuộc như cậu ấy lại không cảm nhận được chút nào.
Bây giờ còn thích cô bé kia không?
Chương trình đến đây là kết thúc. Vậy là kết thúc rồi à? Cái vấn đề cuối cùng kia thì sao, tại sao lại không trả lời? Tất cả các thành viên đều không hẹn mà cùng tìm cớ rời khỏi phòng của cậu ấy, trong phòng chỉ còn lại cậu ấy và người trợ lý là tôi.
Nếu như tôi có chút năng lực quan sát thì vào lúc này cũng nên chủ động kiếm cớ rời đi, để lại thời gian và không gian cho cậu ấy.
Cậu nhóc cư6ời, lại chuyển chủ đề.
Ngày mai còn có lịch trình, chị về sớm nghỉ ngơi sớm chút đi.
Cô Tần kia cũng không xuất hiệ5n trước mặt chúng tôi nữa, sau này cũng không có ai nhắc đến, giống như con người này chưa bao giờ tồn tại vậy. Qua năm mới, Quả Tử Lê lại lớn thêm một tuổi, đợi đến tháng 9 năm nay, cậu ấy đã hai mươi mốt rồi. Mà bản thân tôi cũng bước chân vào độ tuổi hai mươi lăm. Tháng Tư, chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới hoàn toàn mới sắp bắt đầu, quy mô lần này càng lớn hơn, đi qua mấy chục đất nước, tổ chức hàng trăm liveshow. Thành phố E là sân khấu đầu tiên, mở đầu chuyến lưu diễn. Tôi nhớ vào một ngày nọ, khi mọi người đang ngồi thảo luận công việc, trên bản tin đưa một tin đến từ Hàn Quốc.
Bởi vì là mối tình đầu.
Trên ti vi, Phương Tiện nói như vậy.
Lúc ở bên nhau thì cậu bao nhiêu tuổi?
Hôm sinh nhật mười tám tuổi thì chính thức ở bên nhau.
Đều đã trôi qua rất lâu rồi8.
Cậu ấy suy nghĩ một chút, mới mở miệng,
Đến gần trong khoảng cách mười mét đã muốn nắm tay, nắm tay rồi lại muốn 3ôm, ôm xong lại muốn hôn, sau khi hôn thì lại muốn làm chuyện khác.
Trái tim tôi chìm xuống đáy vực, nhưng vẫn miễn cưỡng nở9 nụ cười, giả bộ thân thiết hỏi cậu ấy:
Cho nên đều đã làm rồi à. Nắm tay, ôm ấp, hôn môi với cái khác?
Đáng tiếc, tôi không có.
Tại sao phải nói những điều này trên chương trình? Fan hâm mộ xem chương trình này rồi chắc chắn sẽ rất buồn.
Hình như cô ấy bởi vì chuyện quá khứ nên rất tự trách, sống cũng không dễ chịu.
Tại sao không trực tiếp đi tìm cô ấy mà phải thông qua chương trình cho tất cả mọi người đều biết. Lúc trước Tần Linh chỉ đăng một bức ảnh nắm tay không quá rõ răng mà cậu đã đòi chia tay với cô ta, cậu không cảm thấy hành động bây giờ của mình rất quá đáng sao?
Trước đây, người bên cạnh tôi cũng đã nói, tôi vừa có lòng độc chiếm quá mạnh mẽ lại vừa ích kỷ, ngoài ra còn trẻ con và tùy hứng. Có một số việc, tôi cũng mất rất nhiều thời gian mới từ từ lĩnh ngộ được. Chuyện khi đó...
Bởi vì sợ mới một mực đổ hết mọi sai lầm lên em, tôi cũng không hề thật sự có ý trách em... Hy vọng giấc mộng của em sẽ trở thành sự thật, mỗi ngày đều sống thật vui vẻ.
Trước khi đi, công ty nhận cho bọn họ một chương trình talkshow.
Lần đó bởi vì tôi ốm nên xin nghỉ không đi theo đến trường quay, cũng đợi đến khi chương trình phát sóng tôi mới biết Quả Tử Lê đã nói gì trong chương trình này.
Vâng.
Lỗ trên tai thì sao?
Lúc vừa mới chia tay, khi không nhịn được muốn gọi điện thoại cho cô ấy hoặc là chạy đi tìm cô ấy thì làm.
Tôi cố chấp mở miệng,
Tự lừa dối mình, bấm lỗ tai lại không đau chắc.
Cậu ấy liếc tôi một cái, nói nhẹ như gió thoảng mây bay:
Muốn đau thì đều có thể đau được.
Tôi nhắm mắt lại, hít sâu, hỏi cậu ấy:
Hình xăm là có ý gì?
Sau đó mỗi một câu nói mà cậu ấy và người dẫn chương trình nói tới đều giống như dùng kim sắt đâm vào lục phủ ngũ tạng của tôi.
Tình yêu ở độ tuổi đó, hình như hầu hết đều rất mập mờ. Có lẽ là bởi vì tò mò nên mới ở bên nhau chăng?
Đều không phải. Tôi rất thích cô ấy, trước đó cũng đã thầm mến rất nhiều năm. Nhân dịp sinh nhật mười tám tuổi, tôi mới tỏ tình, rồi sau đó cả hai ở bên nhau.
Lúc chia tay, tâm trạng của tôi rất kích động, bởi vậy đã nói ra những lời mà bây giờ nghĩ lại vẫn cảm thấy rất tốn thương đối với người khác. Lúc đó, đối phương chỉ im lặng lắng nghe, mặc dù oan ức đến nỗi bật khóc nhưng vẫn không thanh minh lấy một lời. Tôi vẫn luôn muốn nói xin lỗi cô ấy, nhưng lại cảm thấy, tôi không can dự vào cuộc sống của cô ấy nữa thì có lẽ sẽ tốt hơn. Bình thường, chúng tôi cũng không thường tham gia các chương trình trò chuyện thế này, bởi vậy tôi cũng muốn mượn cơ hội này để nói xin lỗi cô ấy.
Quả thật!
Ngày sinh nhật mười tám tuổi ở bên nhau.
Tôi cố gắng không để nước mắt mình chảy ra.
Tôi hỏi cậu ấy,
Câu hỏi cuối cùng kia thì sao? Tại sao lại không trả lời?
Rất rõ ràng. Có lẽ khán giả và fan hâm mộ không biết, nhưng chị à...
Cậu ấy nhìn tôi,
Chị nên hiểu rõ mới phải.
Học hành xong rồi à? Hay là nghỉ hè? Không đúng, thời gian này sao có thể nghỉ hè được.
Cô ấy nói quay lại nghỉ ngơi một khoảng thời gian.
Nghỉ ngơi?
Cả nửa ngày trời Quả Tử Lê mới nói câu đầu tiên.
Tại sao nghỉ ngơi. Ốm à?
.
Không biết.
Tề Lỗ lắc đầu,
Cô ấy không nói với tôi.
Anh nói với cô ấy chuyện buổi biểu diễn chưa thế?
Phương Tiện hỏi.
Lúc trước xôn xao chuyện hai du học sinh Trung Quốc bị mất tích ở Hàn do liên quan đến tà giáo tụ hội. Một câu chuyện quá ly kỳ, vì vậy mọi người đều ngừng trò chuyện, nhìn chằm chằm vào bản tin. Trên tin tức nói, sau ba ngày mất tích, rốt cuộc hai du học sinh này cũng được cảnh sát Hàn Quốc tìm thấy. Không bị nguy hiểm đến tính mạng, nhưng trên mặt lại bị in một vết bỏng hình pentacle ngược mãi mãi.
Thật thảm, đây lại còn là con gái, thế này không phải là hủy dung rồi sao?
Quả Tử Lê tự chia sẻ kinh nghiệm yêu đương? Bởi vì phần giới thiệu chương trình đặt một tiêu đề khiến người ta kinh hãi như vậy, nên ngay từ khi chương trình còn chưa được phát sóng chính thức đã giành được rất nhiều sự quan tâm chú ý.
Ngày chương trình lên sóng, tôi và các thành viên cùng ngồi trong phòng khách sạn với nhau để cho chương trình chính thức lên sóng.
Tôi vốn cho rằng, cái gọi là tự chia sẻ kinh nghiệm yêu đương chính là tùy tiện miêu tả quá trình qua lại hồ đồ của cậu ấy với cô Tần kia.
Khi người dẫn chương trình hỏi đến cô gái kia có xinh đẹp hay không, tôi vẫn cứ cho rằng cậu ấy chuẩn bị nói đến cô Tần kia.
Không gọi được?
Phương Tiện hỏi.
Gọi được rồi.
Chính là cái mà cậu nói, có bánh mì thì muốn sữa, có sữa rồi lại muốn cửa hàng bánh mì à?
Có lẽ vậy.
Cho nên, sinh nhật mười chín tuổi uống nhiều đến mức say mèm rồi khóc. Sinh nhật hai mươi tuổi vẫn là uống đến mức say mèm rồi khóc.
Qua lại được 99 ngày thì chia tay.
Người dẫn chương trình lại hỏi đến lý do chia tay, cậu ấy nói là do cậu ấy. Khi đó cảm thấy cậu ấy là một người đàn ông thật sự rất đáng tin, cho dù cô Tần kia làm nhiều chuyện không tử tế như vậy, nhưng cậu ấy vẫn ôm trách nhiệm vào người mình.
Mãi đến tận khi người dẫn chương trình hỏi thời gian bọn họ ở bên nhau.
Mấy cậu đang nói đến ai vậy?
Tôi không kiềm chế được sự tò mò mà hỏi.
Hình như lúc này bọn họ mới ý thức được còn có một người ngoài như tôi tồn tại, vội vàng ngậm miệng không nhắc đến đề tài này nữa. Chuyến lưu diễn sẽ ngay lập tức bắt đầu, ở thành phố E tổ chức ba buổi biểu diễn, ở thành phố S cũng tổ chức ba buổi, đã kéo thời gian đến cuối tháng Năm. Vừa kết thúc tháng Năm, bọn họ đã phải ra nước ngoài bắt đầu chạy đến các thành phố ở châu Á.
99 ngày.
Khi đó tôi đã bắt đầu cảm thấy kỳ lạ, bởi vì không cần tính toán, cũng biết cậu ấy và cô Tần kia tuyệt đối không chỉ ở bên nhau 99 ngày. Sau đó người dẫn chương trình câu nói tiếp theo chính là:
Nhớ rõ ràng như thế sao?
Trong giọng nói của tôi mơ hồ có sự tức giận, cậu ấy cũng ý thức được, ngẩng đầu nhìn tôi.
Trực tiếp đi tìm cô ấy sao? Cô ấy có thể sẽ không gặp tôi. Cho dù thật sự gặp mặt, tôi sợ cuối cùng lời mà mình nói ra khỏi miệng lại không phải là những câu đã nói trên tivi kia.
Tin tức đưa tin, người bị hại này họ Mễ...
Họ Mễ?
Phương Tiện kinh ngạc lên tiếng,
Họ vừa nói họ Mễ phải không?
Đúng vậy.
Ánh mắt Tề Lỗ hiện ra vẻ lạnh lẽo,
ở Hàn Quốc, người Trung Quốc họ Mễ, chắc không phải người mà chúng ta biết đấy chứ.
Nếu như đúng là người đó. Vậy thật sự là báo ứng mà.
Tôi không hiểu bọn họ đang nói cái gì, vội vàng đến xem Quả Tử Lê, muốn biết được đáp án từ chỗ cậu ấy. Nhưng ánh mắt Quả Tử Lê vẫn nhìn chằm chằm vào ti vi, lộ ra một vẻ mặt hoàn toàn xa lạ - tàn khốc mà lại âm u.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.