Chương 1: Quân Tiếu Thiên.
-
Thủy Đạo Thần Vực
- linhhoa0
- 851 chữ
- 2019-08-19 08:38:22
Tại một sơn cốc hẻo lánh nơi không một bóng người chỉ có những tiếng kêu dữ tợn của yêu thú.
- Thanh thúc lại mấy món này, thúc thực sự không biết nấu nướng gì cả. Huyết canh, thịt chân long thúc nghĩ ra mấy cái tên ấy làm mấy món này hảo hảo thêm vài phần hương vị được ư? Ấy, còn mấy món tiền kiếm được người không mua thêm lương thực mà lại mua rượu, thật hết chỗ nói.
Trong căn nhà, một tiểu hài tử khoảng mười tuổi mặc một áo trường bào màu xanh miệng tóm tép miếng thịt than thở, hắn tỏ ra nhàm chán với mấy món ăn trên bàn.
Cạnh tiểu hài tử kia, nam tử trung niên gọi là Thanh thúc nhếch mép cười cười, hắn nâng vò rượu lên uống một hụm thật sâu. Người này tướng mạo có phần âm lãnh thêm bộ phục bào màu trắng gắn đang mặc cũng đủ kiến ngoại nhân kiêng kị:
- Khà, , Tiếu Thiên, phu mẫu ngươi đặt tên ngươi là là chỉ mong người mạnh mẽ, quật cường như phong vân, bền bỉ như hỏa diễm, ước mong ngươi sớm thành cường giả vô song mà ta không thấy vậy. Ta thấy ngươi chỉ tài so đo, tính toán mà tư chất phàm phu chả được thiên phú chó chết gì cả.
Tiếu Thiên bĩu môi, nhăm mặt, đôi mắt một mí hiên rõ lên trên khuôn mặt vốn có nét thanh tú cùng mái tóc thanh sắc đang rung rinh mà thủ thỉ:
- Ngươi nghĩ mình tài lắm chắc đồ sâu rượu, sau đừng hòng ta cho vay tiền mua rượu nữa. Để xem ngươi có chết vì thèm không.
- Ài, ngươi nên nhớ kẻ mọt rượu này đã nuôi dưỡng, dạy bảo ngươi từ khi vừa lọt lòng rồi nha. Ngươi nghĩ mình có thể tự tu luyên mà không có ta ư.
Nghe lời này, Quân Tiếu Thiên chợt biến sắc, hắn chợt nhớ ra nam tử nghiên rượu kia là kẻ đã chắm sóc hắn từ nhỏ. Theo lời Thanh thúc kể, phụ mẫu hắn vốn là gia trưởng Quân gia, bất quá tộc này đã xụp đổ vào thập niên trước vì nhiều biến cố. Cũng vì vậy mà phụ mẫu phụ thân hắn đã qua đời.
Còn về Thanh thúc, hắn là tam đệ của phu thân Tiếu Thiên. Ngày ấy hắn rời tộc từ thời niên thiếu, biệt sứ. Lúc quay về thì gia tộc xụp đổ, hắn chỉ còn duy nhất đứa trẻ xảo quyệt kia là thân thích.
Bất quá Tiếu Thiên không nghĩ việc ấy mà hắn chỉ nghĩ về cái gọi là cơm ba bữa hàng ngày, là mấy cái công pháp mà Thanh thúc hứa cho hắn thôi hà.
Bỉ ổi.
Hắn đến bên cạch Thanh thúc, hai tay tẩm bóp lưng thúc, ngư điệu của hắn vô cùng khách khí
-Hôm nay đắc tội với Thanh đại nhân xin ngài lượng thứ. Tại hạ biết mình là kẻ ăn bám nên cũng biết lỗi mà đã vậy chi bằng ngài để cho Thiên nhi ăn bám thêm vài thập niên nữa đi. Hehe.
- Gớm, cút ra đứng tấn cho ta. Đồ nam nhân mắt híp, đồ tiêu nhân. Ta không ngờ ngươi không chỉ vô sỉ mà còn là gay ư. Ra ngoài luyện công cho ta.
Hắn cười khổ nghĩ bụng
mắt hịp rất đẹp trai mà, bất quá ta không phải gay lọ đâu nha
.
- Ngươi còn chần trờ cái gì, giờ ta phải vào trong trấn Thanh Sơn người ở nhà chăm chỉ tu luyện tính ra cũng phải mất vài tháng. Ngươi ở nhà nhớ chăm chỉ rèn luyện, tuyệt đối cấm được tiến vào thâm sơn. Nhất định lần này khi ta trở về ngươi phải nối được thủy mạch thứ bảy bằng không ta sẽ phạt ngươi.
ngay lúc này, Tiếu Thiên đột nhiên hỏi Thanh thúc:
- Vậy còn công pháp đó thì sao thúc? Thời gian này ta có thể tự học luôn không? Ta muốn nó lắm rồi thúc à.
- Vậy ngươi cứ tiến nhập võ đồ chính thức thành võ gia đi, ta không cấm. Bất quá chưa thành mà tự ý luyện chỉ tổ hại ngươi thôi. Còn đây là vật cầu an, khi nào có việc gấp thì mới mở không được làm trái. À mà ta quên mất , sắp tới sẽ có một vài người tới thăm, ngươi nhớ chăm sóc họ cho chu đáo.
- Người tới thăm, là ai vậy? Thúc.
Thanh thúc đem một lá bùa trao cho Quân Tiếu Thiên rồi không một lời nào khoách tay nải khoác trên vai tiến về hướng xa xa, bước ra khỏi căn nhà xập xệ nơi sơn cốc này.
Nhìn bóng nam nhân biến mất dần theo nhưng tia nắng chiều tà. Quân Tiếu Thiên chửi um lên:
- Đồ vương bát đản thối tha chỉ tài giả thần giả bí chả được vẹo gì cả.
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn