Chương 1005: Sáu danh ngạch (hạ)


Số từ: 1477
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: vipvandan.vn
- Cái này sao có thể được?
- Chúng ta tân tân khổ khổ đợi được cơ duyên, sao có thể buông tha?
- Coi như là Phong Ma sứ, cũng không thể tùy ý cướp đoạt cơ duyên của người khác a!
Những lão quái kia từng người đều là thần sắc kịch biến, mặc dù không dám nói rõ, nhưng lẫn nhau dùng truyền âm bất mãn.
Chứng kiến biểu lộ của mọi người, rõ ràng lộ ra một loại phản ứng không công bình, nam phó sứ ở bên trái nói:
- Nếu ai không phục, vậy cũng đơn giản, liền nắm bắt các ngươi, đợi cho sau này mang về Tiên Giới, y theo luật pháp chế tài. Phương thức xử lý như vậy, có phải là càng thêm công chính, càng thêm công bình hay không?
Đúng vậy a, nếu muốn bàn về hai chữ công bình, này hết thảy nên dựa theo quy tắc mà làm, loại thuyết pháp này của hắn, cũng là hợp lý.
Những lão quái này lập tức im bặt, xuất phát từ lý trí cũng có thể xác định, luận công luận tư, bất luận xuất phát từ phương diện nào, cũng không thể chống lại cùng bọn họ.
Trước đừng nói có thể địch nổi ba người bọn hắn hay không, đáng buồn nhất chính là, mình là người nhập cư trái phép, một khi bạo lộ ra tu vi chân thật, sẽ phải chịu thiên địa quy tắc chế tài, kia chính là nói, thượng thiên cũng đứng ở bên cạnh bọn hắn, căn bản không có tư cách tranh đấu cùng đối phương.
Rơi vào đường cùng, những lão quái kia chỉ có thể dùng mục quang gần như cầu xin ném đến trên mặt Tô Triệt, thậm chí, thời khắc này, chí ít có hai mươi người vội vàng truyền âm cho Tô Triệt, nắm chặt hết thảy thời gian muốn đạt được Tô Triệt nhận đồng.
- Thiên Vũ tiểu hữu, ta là Hắc Nha, ngươi nhất định phải tuyển ta, ngàn vạn lần đừng bỏ qua ta.
- Thiên Vũ Chưởng giáo, ta là Lão Ngưu, ha ha, chúng ta đã từng nói qua, đừng có bỏ ta.
- Thiên Vũ tiểu hữu, ta là Hổ Lệ, mấy ngày trước đây trò chuyện qua mấy lần với ngươi. Nếu như ngươi tuyển ta, ta có thể thề, nhất định sẽ ghi khắc đại ân, báo đáp ngươi gấp mười gấp.
- Thiên Vũ đạo hữu, ta là...
Thỉnh cầu đủ loại kiểu dáng, lời thề đủ loại kiểu dáng, lời hứa đủ loại kiểu dáng, răng rắc, tụ tập thành một cổ tạp âm, đồng thời quán thâu đến trong tai Tô Triệt.
Tô Triệt còn đang bị nguyền rủa tra tấn, sắc mặt rất nhanh biến hóa, cái này thật là một khối thủy tinh màu...
- Di?
U Lâm chính sứ cẩn thận lưu ý, lúc này mới phát hiện, trạng thái của Tô Triệt dĩ nhiên là...
- Ngươi vậy mà trúng nguyền rủa thuật?
Nàng nhíu mày, biểu lộ không vui tương đối rõ ràng:
- Ngươi là người mấu chốt trong cơ duyên này, không ngờ bọn họ đối đãi ngươi như vậy?
- Đây cũng không phải.
Tô Triệt có sao nói vậy, cũng không nghĩ mượn nàng gây khó xử cho những lão quái kia, giải thích nói: Có người ám toán ta, đây là khẳng định; Đương nhiên, cũng có người muốn giúp ta, chỉ là ta tính chuyện đa nghi, không muốn tiếp nhận bất luận kẻ nào cứu trợ.
Ý tứ trong lời nói rõ ràng cũng là nhắc nhở nàng: nếu như ngươi muốn ra tay giúp đỡ, ta cũng sẽ không đồng ý. Chịu được tra tấn còn không phải là vì sinh ra sức miễn dịch sao ha, nếu như bị nàng phất tay loại trừ nguyền rủa suy yếu, lúc trước chịu dày vò, tất cả đều hóa thành bọt nước.
U Lâm chính sứ chậm rãi gật đầu, có thể nghe được Tô Triệt cũng không thèm để ý loại nguyền rủa này, hơn nữa, trong chuyện này còn có dụng ý khác.
Nếu như thế, vậy thì chẳng cần trông nom hắn. U lâm gật đầu nói:
- Vậy ngươi lựa chọn đi, nắm chặt thời gian làm ra quyết định, ta còn muốn tiến đến Lôi Đình Tinh, thu thập cục diện rối rắm mà các ngươi làm ra. Các ngươi cũng không biết, chuyện này ta cần nhận bao nhiêu trách nhiệm!
Những lời này cũng lộ ra một loại ám hiệu khác: những người không được Tô Triệt chọn trúng kia, cũng không truy cứu lỗi lầm của các ngươi, nhưng phải triệt để rời xa nơi này, không cho phép lại lẫn vào. Nếu không...
Những lão quái kia đương nhiên nghe hiểu được, cũng biết những Tiên nhân lưu lạc thế gian như mình căn bản không có tư cách đối kháng với người ta, chỉ có thể đưa ánh mắt cầu xin mà nhìn Tô Triệt, vô hạn kỳ vọng, có thể trở thành một trong số sáu người may mắn kia.
Bất quá, đối với người hợp tác cùng mình, Tô Triệt sớm đã định ra trong lòng, sẽ không bị những mục quang cùng lời nói tạm thời này đả động.
- Vân Phiến!
Tô Triệt hô lên danh hào đầu tiên.
Vân Phiến công tử rộng mở quạt xếp, ở ngực trước chậm rãi vỗ, lúc này trên mặt quạt hiển hiện ra hai từ: đa tạ!
- Hắc Nha!
Nghe được danh hào của mình, Hắc Nha thân hình nhỏ gầy hướng về phía Tô Triệt khom mình hành lễ, không tiếng động nói lời cảm tạ.
- Lão Ngưu!
Danh hào người thứ ba từ trong miệng Tô Triệt hô lên, Lão Ngưu ở cách đó không xa ha ha cười ngây ngô, hướng về phía Tô Triệt khoa tay múa chân, tán dương hắn nói giữ lời.
Ba người này, đều là ngay từ đầu liền thành lập qua ước định hợp tác cùng Tô Triệt, không quản ưu thế bọn hắn là như thế nào, Tô Triệt cũng phải tuân thủ hứa hẹn.
Người thứ tư:
- Huyết Sát!
Nghe được Tô Triệt quả nhiên hô lên danh hào của mình, huyết vụ dày đặc trên người Huyết Sát thu vào bên trong, hiển lộ ra một khuôn mặt cương nghị, hơn nữa hướng về phía Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu.
Với hắn mà nói, đây cũng là một loại tỏ vẻ trịnh trọng nhất, triển lộ chân dung, chính là nói: từ nay về sau, ngươi là bằng hữu của ta. Phần ân tình này, ta ghi nhớ trong lòng!
Người thứ năm:
- Liên Y!
Liên Y hướng về phía Tô Triệt cúi đầu, truyền âm nói:
- Ta biết, hảo đệ đệ nhất định sẽ nói lời giữ lời, tỷ tỷ căn bản không lo lắng.
- Thật sự không lo lắng sao?
Tô Triệt mỉm cười hỏi.
- Từng có chút a!
Liên Y ném qua một ánh mắt mềm mại đáng yêu vô hạn.
Người thứ sáu...
Sắp sửa hô lên danh hào người cuối cùng, những lão quái còn lại kia, từng người đều là trông ngóng chờ đợi, có thể nói là mắt trái hi vọng, mắt phải tuyệt vọng, biểu lộ phức tạp đến cực điểm.
- Từng người đều là chút ít lão bất tử sống vài trăm vạn năm, giờ khắc này, lại giống như tiểu cẩu đói bụng ba trăm năm, cầu xin chủ nhân ban cho thức ăn...
Lão Hắc tràn đầy khinh thường nói:
- Thật sự là không có tiền đồ!
- Chỉ có thể nói, ý nghĩa chính thức của Tiên Ma chiến trường, nếu so với chúng ta suy nghĩ, phân lượng nặng hơn nhiều lắm.
Trong lòng Tô Triệt trả lời:
- Ngươi xem, ngay cả ba Phong Ma sứ vừa mới hạ phàm này, cũng không tiếc mượn công làm tư, cưỡng chế tranh thủ cơ duyên này. Chuyện này, cũng không phải đơn giản như chúng ta suy nghĩ vậy...
Trong nội tâm nói chuyện cùng lão Hắc, đồng thời ánh mắt của Tô Triệt lại rơi xuống trên mặt Tuyệt Trần.
Tuyệt Trần cười lắc đầu, lại một lần nữa minh xác tỏ vẻ: ta sẽ không tham dự!
Trong lòng Tô Triệt cười nói:
- Vốn cũng không có khả năng tính cả ngươi, chỉ có điều, muốn xem phản ứng của ngươi mà thôi. Người này thật đúng là có thể cắn răng a, chẳng lẽ, thật sự như hắn nói, trong năm mươi năm, phải phản hồi Tiên Giới, nếu không, sẽ vứt bỏ tính mệnh sao...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiên Ngục.