Chương 1011: Chửi má nó thì như thế nào
-
Tiên Ngục
- Chử Tửu Luận Già Phê
- 1505 chữ
- 2020-05-09 03:20:53
Số từ: 1497
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: vipvandan.vn
Mặc dù, mọi người đều biết, cơ duyên Tiên Ma chiến trường thắt ở trên người Tô Triệt, nhưng đó cũng không phải nói, đường đường Huyền Tiên Tiên Giới sẽ không có biện pháp bắt hắn.
Phải biết rằng, mấy người Lâm Cứu thân có thiên chức, chính là Tiên nhân hạ phàm hợp pháp, có thể thi triển ra toàn bộ thực lực, thu thập một phàm nhân như Tô Triệt, biện pháp cùng thủ đoạn thật sự là rất nhiều.
Không nhất định phải giết chết Tô Triệt, nhưng có thể thông qua chút thủ đoạn đặc thù luyện chế Tô Triệt thành một khôi lỗi. Kể từ đó, là có thể bảo trụ cơ duyên không mất, hết thảy sự tình cũng có thể theo lẽ thường mà tiến hành.
Bọn họ đều cho rằng, Tô Triệt lộ ra tâm tình khiêu khích cùng phản kháng rõ ràng như thế, đúng là không khôn ngoan!
Liên Y vội vàng truyền âm nói ra:
- Hảo đệ đệ, không cần phải kích nộ hắn, càng không nên đánh giá thấp một Huyền Tiên, việc đã đến nước này, chúng ta tự biết là được.
Tô Triệt không có trả lời nàng, thậm chí, ánh mắt đang bình tĩnh đối mặt cùng Lâm Cứu cũng không có biến hóa chút nào, nhưng trong nội tâm, hảo cảm đối với Liên Y lại tăng lên lần nữa, sơ bộ nhận định, nàng đáng giá cho mình kết giao.
- Ngươi tự biết, chúng ta còn không nhận thức đâu!
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục thầm nói:
- Ta cũng không tin, hắn dám động thủ đối với chủ nhân! Đám hỗn đản này đã coi trọng chuyện lần này như vậy, khẳng định không cho phép bất luận sai sót gì phát sinh, nếu làm hư hại sự tình, bọn họ trở về bàn giao cho tên Đường chủ rắm chó kia như thế nào?
Cơ duyên to lớn, không thể cho mất! Nếu bọn họ thật sự động tay chân đối với Tô Triệt, thật sự một điểm phong hiểm cũng không có sao?
Loại sự tình này, ai cũng không dám trăm phần trăm đánh cược. Cho nên, trong nội tâm Tô Triệt cùng lão Hắc lo lắng, liệu định, đoán chắc mười phần, trước khi Tiên Ma chiến trường mở ra, bọn họ tuyệt đối sẽ không dám động thủ với mình.
Coi như mình làm ra một ít cử động tương đối quá phận, bọn họ cũng cố nén xuống. Tối thiểu nhất giai đoạn trước mắt này, bọn họ phải nhịn!
- Chỉ vào mũi của hắn chửi má nó, thì thế nào.
Lão Hắc kêu gào nói.
- Được rồi, vậy thì mắng hắn.
Trong lòng Tô Triệt đáp.
Lão Hắc cũng chỉ là nói mà thôi, vội vàng thêm vào một câu:
- Bất quá, làm như vậy mà nói, sau khi tiến vào Tiên Ma chiến trường, chúng ta nhất định phải lập tức chạy trối chết.
- Ngươi cho rằng, không chửi má nó, hắn sẽ bỏ qua ta sao?
Trong nội tâm Tô Triệt lại là cười lạnh:
- Ngươi nói xem, ta có nên hoài nghi, dã tâm của bọn hắn không chỉ là nhập cảnh tầm bảo, còn có tính toán khác hay không?
Tô Triệt chỉ chính là, bắt sống mình, áp dụng sưu hồn, hiểu rõ tất cả bí mật của mình, cuối cùng cướp đoạt hết thảy! Không có loại khả năng này sao?
- Đúng vậy a, lòng cảnh giác như vậy, tuyệt đối phải có!
Lão Hắc lập tức đáp.
- Không sai.
Trong lòng Tô Triệt trả lời:
- Bọn họ sớm muộn gì cũng ra tay với ta, thừa dịp hiện tại mắng thống khoái, lại có gì ngại?
Lão Hắc cười hắc hắc nói:
- Vấn đề là chủ nhân ngươi, trình độ chửi người căn bản không được, nếu đổi lại là lão Hắc ta, tuyệt đối có thể mắng hắn đến mất đi lý trí, hạ sát thủ đối với chúng ta!
- Không nhiều lời với ngươi.
Trong lòng Tô Triệt cười cười, đương nhiên cũng không có khả năng thật sự nâng cuống họng mắng ra, chỉ là thông qua phen đối thoại này cùng lão Hắc, có thể nghĩ sự tình càng thấu triệt một ít.
Đối thoại suy tư, cái này đã trở thành một tập quán của Tô Triệt. Giờ phút này, kết luận đạt được là, không trông nom xử lý như thế nào, sau khi tiến vào Tiên Ma chiến trường, cũng có thể gặp phải bọn người Lâm Cứu ám toán.
Đã như vậy, thái độ đối với bọn hắn, không cần thân mật cùng khách khí, mắng cũng không sao!
Tô Triệt cùng lão Hắc tâm linh giao lưu, chỉ là phát sinh ở trong một sát na, cho đến lúc này, lúc này Lâm Cứu ở đối diện mới mở miệng lần nữa.
Trong ánh mắt của hắn lộ ra sát khí rõ ràng, âm trầm hỏi:
- Tiểu tử, ý của ngươi là, không chào đón sự gia nhập của chúng ta, phải không?
- Đây cũng không phải.
Tô Triệt lắc đầu nói ra:
- Không chào đón thì phải làm thế nào đây, ngươi còn có thể mặt dày mày dạn lẫn vào, ai cũng ngăn không được. Thần Tiên không đáng sợ, sợ nhất chính là, Thần Tiên không biết xấu hổ tuyệt đối vô địch ở thế gian, ai có thể làm gì ngươi chứ.
Lời nói này nghe như rất buồn cười, nhưng mà, mọi người ở đây không có người vì vậy mà bật cười.
Mấy người Liên Y là không dám cười, sợ sẽ vì thế mà gặp phải Lâm Cứu giận chó đánh mèo; Ba người U Lâm cũng cười không nổi, bởi vì, ba người các nàng gia nhập, đồng dạng cũng là không nói đạo lý, đồng dạng có đủ tính chất 'mặt dày mày dạn', so với sáu người Lâm Cứu, chỉ là chó chê mèo lắm lông mà thôi.
- Hỗn trướng!
Lâm Cứu lập tức nổi giận, hô hô hô hô, khí thế cường giả khủng bố bành trướng ra, khiến cho phạm vi mấy ngàn dặm hư không đều trở nên đọng lại.
Bá!
Một vật thể không rõ kích phát ra!
Nhưng mà, làm tất cả mọi người rất cảm thấy kinh ngạc chính là, người ra tay trước, không phải Lâm Cứu, mà là Tô Triệt.
Tô Triệt từ trong Tiên Ngục ném ra một quả cà chua thối, tu vi Độ Kiếp kỳ ném mạnh ám khí, mặc dù là một quả cà chua thối, lực sát thương cũng có thể xuyên thấu một tòa núi lớn.
Đương nhiên, quả cà chua thối này không có khả năng đụng phải Lâm Cứu, cách hắn trăm trượng, đã là nước vẩy ra, nấu nhừ như bùn, ngay cả khí thế cường giả của hắn cũng không thể xuyên thấu.
Không phải là vì đánh hắn, chỉ là vì biểu đạt miệt thị của mình. Miệt thị ngươi, ngươi có thể làm gì ta?
- A!
Lâm Cứu hoàn toàn bị kích nổi giận, khuôn mặt anh tuấn trong nháy mắt biến thành dữ tợn, bạo rống một tiếng, cánh tay vừa nhấc, muốn ra tay...
- Chậm!
Quang Khải đứng ở bên cạnh hắn, một phát bắt được cổ tay của hắn, hướng về phía hắn lắc đầu, khẳng định còn có truyền âm khuyên can mà những người khác nghe không được.
Nội dung cụ thể người khác không nghe được, nhưng ý tứ đơn giản chính là: hiện tại, còn không phải thời điểm thu thập hắn!
- Thật đúng là bị ta đoán đúng.
Trong lòng Tô nói với Triệt Hắc:
- Hiện tại bọn họ càng nhịn, càng có thể chứng minh, tên gia hỏa này đối với ta tuyệt đối không có hảo tâm.
- Chủ nhân anh minh.
Lão Hắc đầu tiên là nịnh hót một câu, lập tức lại nói ra:
- Nhưng ta cảm thấy được, chỉ là một quả cà chua thối không đủ để biểu đạt tâm tình của chúng ta, ta muốn nói, hẳn là giội một đống phân người đi ra ngoài.
Tô Triệt đương nhiên không có lên tiếng, một đống phân người từ trong đầu mình phun ra, không đợi làm người khác chán ghét, ngã xuống trước nhất, nhất định sẽ là mình...
Lâm Cứu ở đối diện, đường đường Huyền Tiên, có thiên chức trong người, lồng ngực rõ ràng phập phồng, biểu lộ cũng là cực độ khó coi, hiển nhiên là kiềm nén lửa giận. Bị một phàm nhân vũ nhục như thế, mình lại không thể chế tài, chỉ là một phần biệt khuất này, bên trong đời này, hắn thật đúng là lần đầu thể nghiệm.