Chương 466: Hỗn loạn
-
Tiên Ngục
- Chử Tửu Luận Già Phê
- 1522 chữ
- 2020-05-09 03:17:57
Số từ: 1514
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: vipvandan.vn
Sau đó, tự mình đi mở phòng giam Giáp tự hiệu, đem số lượng ít nhất hơn mười người thả ra...
Khu vực giam giữ Ất tự hiệu nằm ở độ cao lưng chừng Thiên Lao Sơn, theo lẽ thường mà nói, tổng cộng có hơn trăm đệ tử trông coi, và sáu Kim Đan trưởng lão luân lưu trực quản. Lúc này, có lẽ là bốn mươi đệ tử, hai Kim Đan trưởng lão đang trực thủ.
Tô Triệt vẫn là lợi dụng dịch dung thuật của mình, bắt một đệ tử trực thủ trước, biến thành hình dạng hắn, chạy đến trước mặt một vị trưởng lão, giả vờ có việc bẩm báo, dùng Nhiếp Hồn thần thông hạ gục, sau đó, lại biến thành hình dạng vị trưởng lão đó, vô thanh vô tức tiêu diệt vị trưởng lão còn lại.
Hai vị trưởng lão có tu vi Kim Đan sơ kỳ, đối với tiên tu giả cấp thấp có áp chế đẳng cấp cực cường, nếu đổi thành Trúc Cơ sơ kỳ tu sĩ, một đòn Nhiếp Hồn có thể trực tiếp giết người, đem hồn phách hắn từ trong cơ thể cường hành rút ra, hút vào trong Tiên Ngục.
Cường hành thu lấy hồn phách, trực tiếp đoạt lấy tính mạng, kỳ thực đây mới là hàm nghĩa chân chính của Nhiếp Hồn thần thông.
Sau đó, Tô Triệt lại dùng danh nghĩa trưởng lão trực thủ, đem ba mươi chín đệ tử trực thủ còn lại triệu tập đến trước mặt, trầm giọng nói:
- Mấy ngày gần đây cần giới bị cao độ, các ngươi đều phải...
Chúng đệ tử đang nghiêm túc lắng nghe, đột nhiên trước mắt tối sầm, bị hàng trăm con quỷ bộc từ trên đầu chụp xuống...
Từ đó về sau, họ chỉ có thể di dân Tiên Ngục, vào trong Tiên Ngục tiếp tục tu luyện.
Đợi đến tương lai, có thể giải quyết vấn đề linh khí thiên địa không gian Tiên Ngục, Tô Triệt thậm chí cho phép họ khai tông lập phái trong Tiên Ngục, sáng kiến ra một tu chân giới.
Đương nhiên, cũng là đại thế giới hoàn toàn thuộc về Tô Triệt...
Tiếp theo, Tô Triệt đến phòng điều khiển cơ quan khu vực nhà giam, mở hết tất cả đại môn phòng giam Ất tự hiệu, giải trừ tất cả phong ấn.
Trúc Cơ kỳ phạm nhân bị giam trong đó giật mình phát hiện, cửa phòng giam vô thanh vô tức mở ra, bản thân có thể đi ra ngoài.
Những Trúc Cơ kỳ phạm nhân này chân nguyên trong cơ thể vẫn đang ở trạng thái phong ấn, như một người khỏe mạnh bình thường. Đợi họ ra khỏi phòng giam, Tô Triệt liền bay ra, không nói lời nào, ba ba ba... giải chân nguyên phong ấn cho từng ấy người, khôi phục tu vi thực lực cho họ.
- Tiền bối, người là...
Trúc Cơ kỳ tu sĩ được cứu, nhìn thấy Tô Triệt thân khoác y phục trưởng lão Linh Dược Sơn, nhất thời thần tình hốt hoảng, không hiểu Tô Triệt làm vậy là có ý gì.
Tô Triệt chẳng buồn giải thích với họ, chỉ nói:
- Lập tức giúp những người khác giải phong ấn, hồi phục thực lực, sau đó, đi khu vực giam giữ Bính tự hiệu giải cứu toàn bộ Luyện Khí kỳ phạm nhân trong đó, người càng nhiều, càng có hi vọng thoát ra.
Lời thừa thãi, không nên nói nhiều, họ đều không phải đồ ngốc, đương nhiên biết tiếp theo phải làm gì.
Phật...
Tràng diện nhất thời trở nên hỗn loạn, càng lúc càng có nhiều Trúc Cơ kỳ tu sĩ được giải trừ phong ấn, hồi phục thực lực, tính sơ sơ, cũng khoảng ngàn người.
Tô Triệt đã âm thầm độn đi, tiếp tục leo lên trên, đi lên khu vực giam giữ Giáp tự hiệu ở tầng cao hơn.
Vẫn là phương pháp cũ, rất nhanh hạ gục Kim Đan trưởng lão canh chừng ở đó, lại thả mười mấy phạm nhân Kim Đan kỳ ra.
Thiên Lão Sơn một phiến hân hoan, cũng là một phiến hỗn loạn, giống như một trận đại bạo động trong nhà giam.
Đương nhiên, cũng chỉ có Tô Triệt mới biết, những người này chạy vào Linh Dược Sơn, mặc dù sẽ tạo ra một vụ lộn xộn. Nhưng, rất nhanh sẽ bị trấn áp, họ vẫn sẽ bị bắt, vẫn không thể thoát được kết cục ngồi tù.
Đây là khẳng định, Linh Dược Sơn là một siêu cấp môn phái, mấy ngàn Trúc Cơ kỳ và Luyện Khí kỳ phạm nhân, không đủ sức tạo ra sóng lớn.
Huống hồ, hộ sơn đại trận đang trong trạng thái hoàn toàn phong tỏa, thời gian này, ai cũng không thoát được ra ngoài.
Sau đó, Tô Triệt thi triển độn thuật âm thầm rời đi, mấy ngàn phạm nhân tạm thời có được tự do, xông ra khỏi Thiên Lao Sơn, phân tán ra bốn phương tám hướng.
Chưa đến một khắc, bên trong Linh Dược Sơn, nơi nào cũng vang lên tiếng kèn cảnh báo.
U u u...
Các phạm nhân thấy người là giết, phá hoại khắp nơi, như một kẻ điên, muốn đem tất cả oán hận khi bị giam giữ phát tiết ra ngoài.
Gặp người không đánh được, sẽ quay người bỏ chạy; Hoặc là mười mấy phạm nhân liên hợp lại, quần ẩu ai đó của Linh Dược Sơn.
Phạm vi hỗn loạn lấy Thiên Lao Sơn làm trung tâm, nhanh chóng khuếch tán ra ngoài...
- Thiên Lao Sơn xảy ra chuyện rồi.
Bốn vị trưởng lão Linh Dược Sơn vẫn đang thẩm tra sơn phong khác, sau khi nhận được báo cáo, không ai do dự, lập tức quay trở về Thiên Khôi Tinh.
Không nghi ngờ gì, tên đó sớm đã xâm nhập vào Thiên Lao Sơn, mới chế tạo ra cảnh hỗn loạn này, như vậy, tiếp tục thẩm tra các đại sơn phong đã không có ý nghĩa. Bốn vị lão tổ phải tọa trấn chưởng môn đại điện, điều khiển chỉ huy các trưởng lão tông môn, nhanh chóng trấn áp hỗn loạn này.
Trong chưởng môn đại điện, bốn vị lão tổ tụ họp một chỗ, sau khi gặp mặt, đều im lặng lắc đầu: Tên đó đúng là tàn độc, biện pháp như thế này cũng nghĩ ra được...
- Bởi vậy có thể thấy, người này không phải tu vi cao cường, nhất định sở hữu năng lực đặc thù ở phương diện nào đó, tổng hợp lại, cực kỳ khó nhằn, cực kỳ đáng sợ.
Ba trưởng lão Nguyên Nguyệt là một nữ tính lão tổ, tính tình tương đối ôn hòa, lúc này liền nói:
- Ta thấy, tranh thủ lúc tổn thất chưa lớn, chi bằng thả quách hắn đi. Tiếp tục giữ lại trong sơn môn, không biết sẽ còn gây ra bao nhiêu rắc rối nữa.
Ba vị lão tổ còn lại thoáng nghĩ, cũng lắc đầu. Hạo Thiên lão tổ nói:
- Không thể thả được người này, nếu truyền ra ngoài, còn gì là thể diện Linh Dược Sơn nữa?
- Không sai.
Thần Húc gật đầu nói:
- Để người khác xâm nhập vào sơn môn gây ra từng ấy chuyện, cho dù không tóm được hắn, chí ít cũng phải làm rõ thân phận người này, truy ra tông miếu, đòi họ giải thích.
Bắt không được hòa thượng không sao, làm rõ miếu hắn, sau này còn có thể đòi lại công đạo. Nếu không, sẽ mất hết thể diện, trở thành một trò cười của tu chân giới.
Nguyên Nguyệt lão tổ lắc đầu thở dài, không thể phản bác. Bốn bị lão tổ tọa trấn đại điện, mở công năng giám sát hộ sơn đại trận, thông qua thủy cảnh xung quanh tuần thị mọi góc độ trong sơn môn.
Không lâu sau đó, rất nhiều mệnh lệnh được ban xuống, các trưởng lão canh ở bên ngoài điện sẽ y theo mệnh lệnh của bốn vị lão tổ, suất lĩnh thuộc hạ đi các khu vực, bắt giữ những phạm nhân bỏ trốn kia.
Trọng địa Linh Dược Sơn, phạm vi phúc xạ gần vạn dặm, trong một phiến đại vực lớn như vậy bắt mấy ngàn người, đúng là không dễ, không biết cần tiêu hao bao nhiêu nhân lực vật lực.
Tổn thất này nếu có thể tính thành linh thạch, có lẽ, có thể đem một đại môn phái trong một đêm làm thành trạng thái nghèo rớt mùng tơi.
Bên kia, tên đầu sỏ Tô Triệt, đã lặng lẽ xâm nhập vào trong một dược viên linh thảo.
Trước mắt, trong Tiên Ngục đã giam giữ hơn mười trưởng lão, gần trăm đệ tử, tập hợp ký ức trong đầu họ, Tô Triệt trở thành một người rất thông thạo Linh Dược Sơn.