Chương 65: Bắt khỉ



Cái gì? Khu chung cư Vườn Hồng?
Vì vụ án mạng kia, theo bản năng tôi hơi nhạy cảm với khu chung cư này, vụ án đang đi vào cục diện khó khăn, nó là n8ỗi trăn trở trong lòng tôi lúc này.


Đúng, chính là khu chung cư xảy ra vụ án.
Diệp Thiến không quên xát muối vào vết thương lòng của tôi. <3br>

Tòa nhà số mấy?
Tôi thở dài và hỏi.


Tòa nhà số 11!
Diệp Thiến nhìn và trả lời.

Anh có biết lần này anh đã gây họa lớn thế nào không?
Anh Minh nói với vẻ bề trên dạy dỗ bề dưới.
Lưu Kiến Nguyên không lên tiếng mà chỉ thở dài.

Tại sao anh lại giết một người anh không quen biết?

Lúc này tôi đột nhiên nhớ ra một chi tiết nhỏ khi giám định hiện trường.

Kẻ bị tình nghi đã lau khung cửa sổ một lượt khi gây án!


Tại sao hắn ta phải lau khung cửa sổ? Lẽ nào hắn vào từ cửa sổ?
Nghĩ đến đây, tim tôi bắt đầu đập nhanh, mắt nhìn chằm chằm vào ống thoát nước ở tòa nhà bên kia.

Đi thôi, mặt trời sắp lặn rồi, còn không t9ranh thủ thì sẽ không nhìn thấy dấu vấn tay nữa!
Tôi thúc giục.
Chúng tôi vẫn đi theo con đường ban đầu, mấy người trên đỉnh tòa nhà kéo dây6 an toàn, một mình tôi xuống dưới lấy dấu vân tay ở trên ống thoát nước. Đúng lúc tôi sắp lấy xong dấu vân tay trên ống thoát nước, tôi nghiêng đầu n5hìn toà nhà sát vách.

Hả, đây là tòa nhà xảy ra vụ án mà?
Tôi dừng động tác đang làm lại, cau mày nhìn cửa sổ đóng chặt ở tầng 6.
Nghe thấy tiếng hét của Lỗi Mập, tất cả chúng tôi đều thò đầu vào trong văn phòng, một bức ảnh Lỗi Mập trích xuất từ trong video xuất hiện trước mắt chúng tôi.

Có thể bắt người rồi!
Nói xong, anh Minh liền cầm điện thoại lên gọi cho đội cảnh sát hình sự.
Sau khi biết được tin tức này, đội cảnh sát hình sự rất phấn khích. Bởi vì kẻ bị tình nghi gây án ở những nơi khác nhau trong một khoảng thời gian cho nên rất có khả năng bây giờ hắn không còn ở thành phố Vân Tịch nữa. Vậy là đội truy bắt được thành lập với lực lượng cảnh sát hình sự là chủ yếu, một loạt bộ phận chức năng như đội cảnh sát phòng chống tội phạm công nghệ cao, chi đội giám sát mạng, chi đội cảnh sát giao thông là các nhóm nhỏ hỗ trợ bắt đầu hành động truy bắt tội phạm trên diện rộng có tên là
Bắt khỉ
.

Diệp Thiến, mau kéo tôi lên, tôi muốn sang tòa nhà số 12.
Tôi ngẩng đầu hét lên với cô ấy.

Anh đến tòa nhà 12 làm gì? Tòa nhà đó không bị ăn trộm!
Diệp Thiến thò đầu ra, hét lên với tôi.

Cô đừng hỏi nữa, nhanh lên!
Tôi sốt ruột thúc giục.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn Lưu Kiến Nguyên không nói lời nào, anh ta cao 1m7, trên người mặc một chiếc áo khoác màu đen và một chiếc quần bò màu xám. Tôi không thể hiểu được người đàn ông lớn hơn tôi vài tuổi này tại sao lại ra tay độc ác như vậy, dù sao thì giữa hắn và nạn nhân không có thù hận gì quá lớn, hắn không cần phải đẩy nạn nhân vào chỗ chết.

Ngẩng đầu lên!
Anh Minh đi đến trước mặt Lưu Kiến Nguyên và nói.
Lưu Kiến Nguyên nghe xong liền từ từ ngẩng đầu lên nhìn anh Minh.

Diệp Thiến, vụ án trộm cắp ở tòa nhà số 11 khu chung cư Vườn Hồng xảy ra vào thời gian nào?
Anh Minh dập thuốc, hỏi với vẻ kích động.
Diệp Thiến cúi đầu nhìn bản tóm tắt vụ án và lên tiếng trả lời:
Trong bản ghi chép, nạn nhân nói là vào ban đêm anh ta đã từng tỉnh lại vì nghe thấy tiếng động bên ngoài phòng. Bởi vì lúc đó là ban đêm, anh ta rất buồn ngủ, cho nên không đứng lên kiểm tra mà chỉ vô thức nhìn điện thoại ở đầu giường rồi ngủ tiếp. Theo ký ức của anh ta thì thời gian lúc đó là khoảng 1 giờ 20 phút sáng ngày 1 tháng 11.
Diệp Thiến nói xong liền mở to mắt nhìn chúng tôi. Cho dù cô ấy ngốc thế nào cũng có thể ý thức được điều trùng hợp ở trong đó.

Thời gian xảy ra vụ án trộm cắp cách thời gian xảy ra vụ án mạng chưa đến một tiếng, hơn nữa một vụ xảy ra ở tòa nhà số 11, một vụ xảy ra ở tòa nhà số 12. Chúng ta cũng lấy được dấu vân tay của kẻ tình nghi ở trên ống thoát nước, chứng tỏ rằng tối hôm đó kẻ tình nghi chắc chắn đã đến hiện trường xảy ra vụ án mạng. Nói cách khác, rất có khả năng kẻ tình nghi trong vụ án đột nhập vào phòng trộm cắp chính là hung thủ giết Mạch Bồng Thiên, điều này cũng có thể giải thích tại sao vật có giá trị trong phòng lại biến mất!
Anh Minh phấn khích đập tay xuống bàn.
Nhờ sự cố gắng của rất nhiều bên cũng như sự phối hợp của các bộ phận anh em trên toàn quốc, cuối cùng Lưu Kiến Nguyên cũng bị bắt tại nhà riêng của hắn ở tỉnh Vũ Xuyên, nhân viên điều tra còn thu được một lượng lớn tang vật ở trong nhà hắn, trong đó có 4 món là đồ trang sức nạn nhân Mạch Bồng Thiên đeo trên người.
Tất cả chứng cứ hoàn toàn được nối thành một chuỗi chứng cứ, có thể nói là Lưu Kiến Nguyên muốn ngụy biện cũng không ngụy biện được.
Sau khi biết được kẻ tình nghi đã sa lưới, anh Minh bắt đầu nghiêm túc vạch ra kế hoạch thẩm vấn, một ngày sau, kẻ tình nghi Lưu Kiến Nguyên bị còng tay trên
ghế hùm
trong phòng thẩm vấn.

Tiểu Long, lần này cậu lập công lớn rồi!
Lỗi Mập giơ ngón cái lên với tôi.
Tôi cười hì hì với Lỗi Mập sau đó khiêm tốn nói:
Trùng hợp thôi ạ!

Lúc này anh Minh đột nhiên cau mày, sau đó lên tiếng:
Diệp Thiến, lát nữa cô gọi điện thoại hỏi người bị trộm cắp xem, sau khi những người này bị mất đồ thì dây điện thoại có bị rút ra không!


Nói tiếp đi!

Lưu Kiến Nguyên phun đầu thuốc lá xuống dưới đất và nói:
Tôi thấy cô gái này đang lăn lộn ở trên giường liền nghĩ phải đi nhanh, không ngờ đột nhiên cô ta lại từ trên giường đi ra ngoài ban công, tôi biết lúc này mình không trốn được nữa, chỉ có thể chuẩn bị đối đầu với cô ta.


Cô gái đó nhìn thấy tôi đứng ở ngoài ban công liền há miệng chuẩn bị hét lớn, thấy vậy tôi đành lao lên trước bịt miệng cô ta lại, giơ gạt tàn thuốc lá đập vào đầu cô ta. Thế là cô ta lập tức ngất xỉu.


Đi, về cơ quan rồi nói!
Tôi vui vẻ trả lời.
Vừa về đến cơ quan, tôi liền đi vào phòng giám định dấu vết, tiếp theo tôi chồng tất cả dấu vân tay mấy ngày nay thu thập lên nhau, thông qua đối chiếu ban đầu trên máy tính, hơn 100 dấu vân tay này đều là của một người, bao gồm dấu vân tay trên ống thoát nước ở bên ngoài hiện trường xảy ra vụ án cũng là của người này.
Có được kết quả làm người ta phấn chấn này, tôi nhanh chóng gọi toàn bộ các anh trong phòng, sau đó kể lại sự việc.

Tôi hiểu. Tôi cũng biết lần này tôi đã gây họa lớn thế nào, chắc chắn là không thoát khỏi cái chết. Anh cảnh sát yên tâm đi, tôi sẽ nói ra tất cả.
Lưu Kiến Nguyên cắn răng gật đầu và nói.

Anh nói về quá trình gây án của anh đi.
Anh Minh tiếp tục nói.
Lưu Kiến Nguyên nghe thấy anh Minh nói như vậy liền khẽ nhắm mắt và nhớ lại:

Tút, tút, tút!
Có tiếng cảnh báo chói tai vang lên từ trong máy tính của tôi.

Có… Có… Có kết quả rồi!
Tôi hơi căng thẳng nhìn vào màn hình máy tính.

Mau mở ra đi!
Diệp Thiến vỗ vào vai tôi thúc giục.

Người đàn ông vừa đi, cô gái kia bắt đầu lớn tiếng mắng chửi rất khó nghe, tiếp theo cô gái đó lại bật điều hòa và mở nhạc, bắt đầu điên loạn ở trên gường, có lẽ là cô ta uống nhiều rồi!


Cô gái kia là người mở nhạc?
Anh Minh hỏi thêm về chi tiết này.

Đúng vậy.
Lưu Kiến Nguyên gật đầu trả lời.

Rất nhiều người dân trong thôn chúng tôi đều trở nên giàu có nhờ việc leo trèo vào phòng trộm cắp ở các nơi trên toàn quốc. Trước đây tôi từng nghe nói thành phố Vân Tịch, tôi biết đây là nơi giàu có, người ở đây đều khá dư giả, cho nên nửa tháng trước tôi một mình đi tàu hỏa đến đây.

Lưu Kiến Nguyên hút một hơi thuốc và nói tiếp:

Tôi còn nhớ đó là một buổi tối cuối tháng 10, tôi đi dạo qua từng khu dân cư ở thành phố Vân Tịch, cho đến nửa đêm thì tôi đến trước cổng lớn của khu chung cư Vườn Hồng. Ống thoát nước của khu dân cư này khá thô, rất dễ trèo, cho nên tôi chọn một tòa nhà ở bên trong, tôi thấy tầng 5 và tầng 6 của tòa nhà này không lắp cửa chống trộm cho nên đã đưa ra quyết định trộm đồ của hai nhà này trước. Tôi mất rất nhiều công sức để trèo lên tầng 5 nhưng chỉ trộm được mấy nghìn tệ, tiếp theo tôi lại trèo lên tầng 6 nhưng vẫn không thu hoạch được bao nhiêu.


Vâng thưa chủ nhiệm Lãnh!
Diệp Thiến phấn khích gật đầu.

Tiểu Long, lát nữa cậu chọn vài bức ảnh chụp dấu vân tay rõ ràng rồi lên kho chứa dấu vân tay toàn quốc xem có thể tra được thân phận thật sự của kẻ bị tình nghi này không.
Anh Minh lại tiếp tục dặn dò.

Rõ.
Tôi lên tiếng trả lời.

Tôi mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, nếu trong một lần không trộm được một trăm nghìn tệ thì tôi sẽ cảm thấy rất khó chịu, cho nên tôi lại đi đến tầng một của tòa nhà phía trước, chuẩn bị trèo lên trộm đồ.


Khi trèo lên tầng 5, tôi phát hiện ra cửa sổ của nhà này đóng từ bên trong, không thể vào được, nên tôi lại trèo lên tầng 6, tôi thấy trong nhà này không có người liền đeo găng tay, vào bên trong nhà từ cửa sổ.


Anh nói kỹ về tình hình sau khi anh đi vào!
Anh Minh ngắt lời Lưu Kiến Nguyên.
Sở dĩ anh Minh đưa ra chỉ thị như vậy với tôi chủ yếu là dựa trên phân tích tính chất của một loạt vụ án trộm cắp này. Nhìn từ cách gây án của kẻ bị tình nghi, rất rõ ràng đây không phải là hành vi của tay mơ, rất có khả năng kẻ bị tình nghi đã phạm tội nhiều lần, không loại trừ khả năng hắn là người có tiền án.
Ở Trung Quốc, chỉ cần là người bị đưa đến cơ quan công an do vi phạm pháp luật thì thường công an đều lấy dấu vân tay và mẫu máu của người đó, cho nên nhập dấu vân tay lấy được ở hiện trường vào trong kho dấu vân tay trên toàn quốc sẽ có kết quả phản hồi nhanh chóng.
Sau khi tan họp, tôi chọn ra mười bức ảnh chụp dấu vân tay rõ ràng nhất từ trong hơn 100 bức ảnh chụp, sau đó nhanh chóng nhập vào kho dấu vân tay trên toàn quốc và chờ kết quả. Cũng có tin tức từ chỗ Diệp Thiến, quả thật giống như anh Minh nói, dây điện thoại trong nhà của tất cả nạn nhân bị trộm đồ đều bị rút ra. Điểm này vừa hay nói rõ thói quen gây án của kẻ tình nghi, từ đó khiến tôi càng thêm chắc chắn người này chính là hung thủ giết người chúng tôi cần tìm.

Ừ!
Tôi cứng ngắc đặt tay lên trên con chuột máy tính.
Cùng với tiếng click chuột trái, bức ảnh một người đàn ông giơ tấm biển xuất hiện trước mắt chúng tôi.

Lưu Kiến Nguyên, nam, sinh năm 1984, là người ở huyện Cửu Trại, thành phố Tứ Bình, tỉnh Vũ Xuyên, năm 2002 bị tuyên phạt 3 năm tù giam vì tội trộm cắp tài sản, tháng 4 năm 2005 được thả.
Diệp Thiến nheo mắt đọc hàng chữ nhỏ trên màn hình.

Tôi sợ trong nhà có nhiều người, tôi không đánh lại bọn họ, cho nên mới cầm gạt tàn thuốc lá để tự vệ.
Lưu Kiến Nguyên thật thà trả lời.

Sau đó xảy ra chuyện gì?


Khi tôi vừa trốn vào ban công thì đèn liền sáng lên.
Một nam một nữ bước vào trong phòng, cô gái kia vừa vào liền bắt đầu cởi quần áo, cởi đến mức chỉ còn một chiếc quần lót. Người đàn ông có vẻ cảm thấy rất phản cảm nên đẩy cô gái kia lên giường rồi đóng mạnh cửa rời đi.


Vâng.
Lưu Kiến Nguyên gật đầu sau đó tiếp tục khai:
Con người tôi có một thói quen là rút dây điện thoại trước khi trộm đồ. Vì năm 18 tuổi tôi đang trộm đồ thì chuông điện thoại vang lên nên tôi mới bị người ta phát hiện, việc này đã khiến tôi bị ám ảnh. Vì vậy trước khi gây án tôi đều quan sát xem trong nhà tôi trộm đồ có lắp điện thoại bàn không.


Sau khi vào phòng, thứ đầu tiên tôi nhìn thấy là điện thoại bàn trên kệ, vậy nên tôi rút dây điện thoại trong nhà đó trước, tiếp theo tôi tìm đồ có giá trị ở trong phòng. Đúng vào lúc này tôi nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài phòng. Lúc đó tôi nghĩ, thôi xong, có người vào trong phòng này rồi. Khi chuẩn bị chạy trốn qua cửa sổ, tôi nghe thấy tiếng chìa khóa cho vào ổ khóa, lúc này tôi biết mình không chạy được rồi, vậy là tôi cầm gạt tàn thuốc lá ở trên tủ đầu giường của nhà họ và trốn ra ban công.


Anh cầm gạt tàn thuốc lá nhằm mục đích gì?
Anh Minh nhìn Lưu Kiến Nguyên và hỏi.

Tuy anh là người nơi khác nhưng tôi có thể bảo đảm ở đây sẽ không bạo lực với anh, chúng ta hãy bình tĩnh nhã nhặn nói về chuyện này, anh thấy đề nghị của tôi thế nào?
Anh Minh đứng ở trước mặt hắn, nhả ra một làn khói thuốc và nói.
Lưu Kiến Nguyên nghe thấy câu này liền hơi ngạc nhiên nhìn anh Minh rồi ra sức gật đầu.

Được, anh cũng nhìn thấy chứng cứ chúng tôi nắm được bây giờ rồi, tôi không mong nghe được câu nói dối nào từ miệng của anh, nếu không anh phải tự chịu hậu quả, anh có hiểu không?
Anh Minh nghiêm nghị nói.
Thấy vẻ mặt sốt ruột của tôi, Diệp Thiến gật đầu.
10 phút sau, tôi treo lơ lửng bên cạnh ống thoát nước bên ngoài căn phòng xảy ra vụ án với tâm trạng thấp thỏm. Đầu tiên tôi hà một hơi nóng vào ống tạo thành môi trường ẩm ướt, sau đó cẩn thật xịt dung dịch hiển thị lên ống thoát nước.
Vài phút sau vài dấu vân tay rõ ràng hiện ra. Tôi lập tức lấy máy ảnh, sau đó điên cuồng chụp ảnh dấu vân tay.

Tôi cũng không muốn!
Giọng điệu của Lưu Kiến Nguyên tràn đầy vẻ hối hận.

Đi đêm lắm có ngày gặp ma, anh có hiểu đạo lý này không?
Anh Minh đốt một điếu thuốc nhét vào trong miệng Lưu Kiến Nguyên sau đó hỏi.

Hiểu!
Lưu Kiến Nguyên ngậm điếu thuốc và gật đầu.

Anh Lỗi, mau đi kiểm tra camera giám sát ở khu chung cư Vườn Hồng xem trong khoảng thời gian xảy ra vụ án người này có xuất hiện ở đó không.
Tôi vội vàng nói.

Được!
Lỗi Mập lại nhìn ảnh trên màn hình máy tính sau đó quay người đi về văn phòng.
Trong thời gian hút hết nửa bao thuốc lá, tiếng kêu chói tai của Lỗi Mập đã truyền ra từ trong văn phòng:
Có! Chính là hắn!


Thả!
Tôi hét lên với người trên đỉnh tòa nhà!
Tiếp theo tôi lại xuống vị trí nửa tầng 5, tôi đặc biệt cẩn thận với ống thoát nước ở vị trí này, tôi mất hai tiếng đồng hồ mới lấy xong dấu vân tay ở ống thoát nước.
Sau khi mọi việc xong xuôi, tôi đứng ở tầng 1 nhìn kỹ ảnh dấu vân tay trong máy ảnh giống như có được báu vật quý giá. Lúc này, Diệp Thiến thở hổn hển chạy đến trước mặt tôi:
Có chuyện gì vậy?


Tôi nghĩ người này đã bị tôi đập ngất đi rồi, đi như vậy thì hơi tiếc, tôi quyết định lấy một ít đồ trước khi đi, thế là tôi ôm cô gái đó lên giường. Để đề phòng người ở tòa nhà đối diện nhìn thấy tôi trộm đồ, tôi lại tắt đèn trong phòng đi. Sau khi làm xong tất cả tôi liền vào trong phòng cô ta lục lọi thứ có có giá trị, không ngờ đúng lúc này cô gái tỉnh lại, sau đó cô ta hét lớn kêu cứu. Nếu lúc đó cứ để cô ta hét lên như vậy, chắc chắn tôi sẽ không chạy được, thế là tôi lại cầm gạt tàn thuốc lá lên đập vào đầu cô ta cho đến khi cô ta không còn mở miệng được nữa mới dừng lại.



Có lẽ là do tôi quá căng thẳng nên dùng hơi nhiều sức, khi buông tay ra, tôi nhìn thấy trên giường toàn là máu, cô gái đó đã bị tôi đập chết từ lúc nào rồi.



Khi bình tĩnh lại, tôi bắt đầu sợ hãi. Tôi tìm được một chiếc khăn từ trong nhà tắm, sau đó lau toàn bộ hiện trường, sau khi chắc chắn không có sơ hở nào, tôi mới trượt xuống từ ống thoát nước.



Trang sức trên người nạn nhân có phải anh trộm đi không?
Tay anh Minh gõ lên bàn nhắc nhở Lưu Kiến Nguyên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiếng Nói Tử Thi 1.