Chương 12 : Vật quy nguyên chủ !


"Bõm..."
Chân đạp mặt nước , cả người đằng không bay lên , khí thế bức người quét xuống toàn trường .
Cả hồ sen lay động , đối lập với khí thế hắc ám của La Thừa là một vòng bàng bạc nhu hoà của ba vị tăng nhân tỏa ra .
Ánh mắt ba người ngưng trọng nhìn thân ảnh của người thanh niên đang chập chờn trên không .
"Xoẹt ...xoẹt , xoẹt ...."
Trên ba đài sen lớn biến mất thân ảnh của ba người .
Cả ba đều dùng tốc độ kinh người , mà mắt thường theo không kiệp công về phía La Thừa .

Đối với mắt thường theo không kịp tốc độ rất nhanh , nhưng La Thừa sẽ là mắt thường sao ?
Tất nhiên không phải , ánh mắt của hắn làm sao có thể thường được , thị lực gấp mười lần làm hắn thấy rõ quỹ tích di chuyển cũng như chuyển động của ba vị tăng nhân .
Ba người chia ra ba đường công về phía hắn :
---Long Trảo Thủ
---Thiết Cốt Chưởng
---Hình Thiên Quyền
"Phanh , phanh ....phanh "
Hai tay dang ra hai bên áp xúc ba vạn cân lực lượng tả hữu , chân trái đối kháng Thiết Cốt Chưởng .
Một vòng khí lưu từ trung tâm giao chiến quét ra , " Rào ...."
Cánh sen gãy đổ cảnh sắc như lật tung lên .
" Phần phật ...."

Cả ba tăng nhân bay ngược về sau , tiếp cận lại đài sen , đều đứng trên đó ánh mắt tập trung nhìn La Thừa .
Thân ảnh phiêu giật giữa không trung , La Thừa mỉm cười nhìn cả ba người .
Hắn không hề sử xuất hết toàn bộ dị năng , nội lực cả ba trái phải ở hai vạn tám , vừa rồi một chút giao phong , chỉ để cả ba vị sư tăng ăn một chút thiệt thòi .
Vả lại hôm nay hắn đến nơi này , cũng không phải để đập phá , mà chỉ tham khảo tý võ công uyên thâm của Thiếu Lâm .

Lão thánh tăng đứng giữa chắp tay :
---A di đà phật , thí chủ thiện , chỉ cần thí chủ đón đỡ một lần hợp kích của cả ba người bọn ta , Tàng Kinh Các xin mời thí chủ bước vào .
La Thừa nhẹ nhàng đưa tay ra :" Xin mời !"
Một người hai vạn tám cả ba hợp kích sẽ hơn bảy vạn cân , có thể nói sẽ rất khủng bố .
Nhưng La Thừa sẽ thua sao ? Không , hắn đã có suy tính trong lòng của mình .

Ba vị thánh tăng trong đó hai vị bay vào phía sau lưng người vừa lên tiếng .
Cả ba xếp thành một hàng ngồi xuống .
Người sau áp hai tay lên người phía trước nội lực quán thâu , cả ba bùng lên khí thế kinh người .
" Phần phật ...."
Nội lực phiêu đãng , cả ba vẫn tư thế ngồi một hàng , từ từ cà sa phất phới , cả ba đều dâng lên cao , đối diện phía trước là La Thừa .
---Phật tông , Bát Đại Tinh Không , Phật Thừa Thiên Mệnh , Độ Kiếp Miên Chưởng !!!
" Oanh ..."
Cả ba như một đoàn xe lửa lao về phía La Thừa , cảnh sắc biến đỗi .
"Vèo vèo ..."
Cả ba lao về phía La Thừa trong vòng năm mét , hắn mở ra trọng lực ba vạn cân , vừa tiếp cận cả ba người có cảm giác trầm xuống .
Cũng không thể thu tay lại rồi .

Gồng một đấm tay trái giơ về phía trước , tay phải rút về phía sau , năm vạn cân lực lượng cùng tụ tập , cùng với sức mạnh cơ bản của bản thân .
Một quyền thuần tuý một quyền oanh ra , không có bất kì hành động nào khác .
" Oành ....ong ggggggg"
Không gian chấn đắc , khí lưu tàn sát hồ sen bừa bãi .
"Phốc ...."
Cả ba người miệng phun máu tươi bay ngược về phía sau .
Thụ thương nhẹ .
Thực sự không phải do ba người tăng nhân yếu kém , mà là La Thừa quá giảo hoạt , hơn bảy vạn cân lực lượng là khái niệm gì , làm sao hắn có thể tiếp được .
Hắn làm rơi tốc độ của họ trong vòng bán kính năm mét , đến lúc này nội lực cả ba phát ra , chỉ có thể tiếp cận bốn vạn tư . Đã rơi đi gần một nữa .

Cả ba đều ăn thêm một cái thiệt thòi , nhưng chỉ là tiểu nội thương .
Cả đám tăng nhân nháo nhào , chạy về phía ba vị thánh tăng đỡ lấy họ đứng dậy .
La Thừa đáp xuống đất nhìn đối diện một đám người , ánh mắt hắn nhẹ nhàng , hắn đứng đó chờ đợi .
Cả ba thánh tăng vẫn là người lúc nãy lên tiếng :
---A di đà phật , thí chủ võ công kinh người , lão nạp cùng hai vị sư đệ đây cam bái hạ phong . Tàng Kinh Các xin mời thí chủ đi vào .

Ngay cả thánh tăng đều đã nói như vậy , phương trượng còn gì để nói đâu .
La Thừa quay sang phía sau nhìn hai thầy trò Mạc Sầu :
---Các ngươi chờ ta , ta sẽ ra nhanh thôi !

Hai nàng gật đầu đồng ý .
La Thừa sải bước theo một vị tiểu đồng , bước vào bên trong Tàng Kinh Các .
Bên trong hương thơm nhẹ nhàng thoang thoảng , mùi gỗ , mùi hương của nhan đèn , một vẻ cổ kính trang nghiêm .
La Thừa đi một vòng , lật xem rất nhiều tư liệu võ công , nhưng không có một cái nào làm hắn hứng thú .
Lắc đầu đang tính rời đi thì bên trong góc phòng , có một cuốn đã cũ nát sách , nằm vẻn vẹn dưới đất .

Bước đến gần La Thừa cầm lên xem .
Bên ngoài trang sách đã úa vàng ghi rõ , La Hán Kim Thân .
Hứng thú , hắn mở ra xem chăm chú , bên trong là phương pháp tu luyện thể thuật , tăng cường tố chất thân thể . Cũng là một loại bình thường võ công , nhưng hắn cảm thấy hứng thú .
Mặc niệm trong lòng
" Tích ...phát hiện La Hán Kim Thân một bản , xét theo cường độ thân thể của kí chủ có thể học mãn cấp , mười thức , có hay không học tập ."
" Là" một vòng ánh sáng nhu hoà khắc vào trong não hải , phút chốc trong đầu La Thừa thêm ra rất nhiều thứ .

Mỉm cười thu hồi tâm tư , một chuyến đi coi như không uổng công , dù là một ít thu hoạch .
Bước ra ngoài , La Thừa cùng hai thầy trò Mạc Sầu cáo từ Thiếu Lâm lại xuống núi .
Xuống đến chân núi cảnh sắc vẫn đơn bạc thanh tịnh như vậy , nhưng mặt trời đã bắt đầu rút lui .
Làm người ta có một chút cảm giác cô tịch . La Thừa nhẹ nhàng bước về phía trước , trong miệng ngâm nga :
Thế gian vạn vật quy vạn vật .
Ân oán tình cừu mảnh giang sơn .
Giang sơn sừng sững trong thiên hạ.
Thiên hạ cô tịch chỉ riêng ta .
Tham chi kim tiền hay danh vọng.
Dưới ba tấc đất đều hư không .
Nguyện cả cuộc đời vấn thiên hạ.
Thiên hạ có người hiểu không ta.

Một bài thơ ... Một chút nỗi lòng của hắn , cái cảm giác lẻ loi ở thế giới này , hay cả thế giới trước , hắn vẫn đều là người cô độc ....một con sói đơn độc . Hắn cần nhiều thứ , nhiều tình cảm để lấp đầy nội tâm thiếu thốn của mình .
Lý Mạc Sầu nhìn sau bóng lưng kia , ánh mắt nàng ngưng trệ , chưa bao giờ nàng cảm thấy người đàn ông này mị lực như bây giờ .
Phải , hiện tại có lẽ là hắn rất soái .

" Ầm ...." Sấm chớp đánh về phía xa xa chân trời , bầu trời mây đen bắt đầu lưu chuyển .
La Thừa quay người sang nhìn Mạc Sầu :
---Mạc Sầu , ngươi cùng Lăng Ba đi giục ngựa đi về tửu quán trước , cùng dắt ngựa của ta theo , mưa lớn lắm , ta muốn thanh tịnh một chút .
Mạc Sầu nhìn một chút hắn khẽ gật đầu " Ân ..."
Nhìn hai người ba ngựa dần dần khuất xa , La Thừa mỉm cười .
Không phải hắn không muốn tránh mưa , mà là vì mưa cho hắn hoài niệm , hoài niệm một ngày đó , ngày cả nhân sinh hắn thay đỗi .

Mưa trút xuống , rất lớn , mưa rất lớn , hắn vẫn bước đi trong mưa , mưa lạnh xuyên thấu người , thân ảnh hắn đơn bạc , đơn bạc với cuộc đời , đơn bạc với thế nhân .
Phi người lên không trung , nhè nhẹ giẫm trên một ngọn cây .
La Thừa ngửa đầu ra , mặc cho mưa gió dội vào , nhắm mắt , hắn lắng nghe , lắng nghe tim mình trập trùng , lắng nghe tiếng của mưa .

Đang muốn thét dài để thỏa nỗi lòng , nhưng từ xa đã vang vọng lại âm thanh của một người :
---YAAAAA ! KHỐN KIẾP , KHỐN KHIẾP , ÔNG TRỜI A , ÔNG TRỜI TẠI SAO A , TẠI SAO NGƯƠI LẠI ĐỐI XỬ VỚI TA NHƯ VẬY A !
Ánh mắt La Thừa chợt ngưng , bởi vì âm thanh này hắn nghe rất quen tai .
Tập trung ánh mắt nhìn về phía mặt đất , một người thanh niên đang quằn quại đau đớn , cơ thể nhuộm đỏ thẫm máu cả một bên áo .
Người thanh niên này còn có thể là ai , đó chính là Dương Quá .

Từ khi La Thừa đến thế giới này đã thay đỗi phần lớn nội dung cốt truyện , phiến cánh hồ điệp hiệu ứng nên số phận nhiều người cũng thay đỗi theo .
Nhưng Dương Quá mang vầng sáng của nhân vật chính , kết cục nào có thể thay đỗi được , một phen ở lại Lục Gia Trang cuối cùng cũng bị , Quách Phù chặt đứt một căn cánh tay .
Hắn đau đớn chạy rời khõi đi nơi đó , tình trạng hiện tại là như bây giờ .
Nếu nói như cốt truyện thì đây là một lần kì ngộ lớn của Dương Quá , để trở thành một cao thủ võ lâm .
Nhưng bây giờ thì sao đây a ?
Chim điêu bị La Thừa xơi .
Động huyệt Độc Cô Cầu Bại bị La Thừa hủy , hắn có thể còn cái gì đây a .
Đúng có thể nói hiện tại hắn thân thể tàn phế , không có kì ngô hắn rất thảm .

Nhìn Dương Quá gào khóc dưới mưa , La Thừa ánh mắt mang một chút buồn bã , hắn đã cướp đi hết thảy kì ngộ để người thanh niên này trưởng thành .
Dương Quá gào khóc đau đớn đấm xuống mặt đất , ngửa đầu lên trời hắn thét dài :
---YAAAAAAAAAAAAAA!!!
Ánh mắt từ từ ảm đạm hắn mất máu quá nhiều rồi ngất đi .
----
Trong một hang động , Dương Quá từ từ mở mắt , đập vào trước mắt là một đống lửa đang cháy hừng hực .
Phía trên còn có đang nướng hai ba chỉ thỏ .
Lại nhìn sang cánh tay phải của mình , đã được băng bó tốt .
Nhìn đến cánh tay , nội tâm hắn lại chua xót , đau axit . Từ giờ về sau hắn sẽ phải là một kẻ tàn phế sao .

Quét mắt nhìn một vòng hang động , nơi này là một mảnh sườn núi , đây là một hang động trên cao .
Lom khom đứng dậy , cầm một chỉ thỏ nướng ngấu nghiến ăn .
Hắn đã mất sức rất nhiều cũng rất đói .
Một lúc sau , Dương Quá ăn xong , hắn lại có một chút khí lực , đứng dậy , hắn bước ra ngoài cửa hang .
Bên ngoài gió lớn , nhìn chung quanh một mảnh bạt ngàn cây xanh , cảnh sắc không tệ .
Bỗng nhiên ánh mắt hắn ngưng trệ , vì hắn thấy một thân ảnh , một người thanh niên thân hình đơn bạc , hai tay chắp sau lưng , nhìn về phía bạt ngàn thổ địa .

Dương Quá có chút thất thần , hắn cũng không biết phải lên tiếng làm sao , chỉ biết người này võ công cao hơn hắn nhiều lắm , cả đời này hắn cũng không thể chạm đến .
La Thừa bỗng lên tiếng :
---Tỉnh ? Có hay không có gì muốn nói ?
Dương Quá cũng không phải không biết nặng nhẹ người . Vì chỉ còn một tay nên hắn quỵ .

Nhưng chưa kịp hắn quỵ , một vòng kình lực đã nâng hắn đứng dậy , La Thừa đứng ở nơi đó nhìn lấy hắn , y muốn làm chút gì do mình tạo ra sự việc :
---Ngươi không nên quỵ , đầu gối vạn kim khó cầu , cũng chỉ để ngươi quỵ phụ mẫu , không nên quỵ ta .
Dương Quá cảm động không thôi , hình ảnh La Thừa trong mắt hắn Ma Quân cũng có thay đỗi , hắn nói :
---Cảm ơn ngươi đã cứu ta , ta cũng không có gì đền đáp được ân công ngươi !
La Thừa lắc đầu :
---Ngươi sai rồi , ta làm mọi thứ chỉ để nội tâm một mảng thanh tịnh !

La Thừa nói không phải giả , chỉ là Dương Quá không hiểu mà thôi .
La Thừa nhìn hắn lại tiếp tục :
---Không cam tâm sao ?
Dương Quá ngẩn đầu lên , khẽ gật .
La Thừa mỉm cười :
---Ta có thể giúp ngươi trở nên mạnh mẽ , nhưng ngươi phải đáp ứng ta ba điều kiện .
Điều kiện gì ?
---Thứ nhất , sau này gặp lại Doãn Chí Bình giúp ta đưa viên Đại Hoàn Đan này cho hắn .
---Thứ hai , mười sáu năm sau khi gặp lại hắn , tuỳ vào tâm tình của ngươi lúc đó , điều kiện này cũng không ép buộc , chỉ là mong ngươi cho hắn một cơ hội .
---Thứ ba , thời gian ta không tại chiếu cố Mạc Sầu cùng Long Nữ dùm ta .

Dương Quá nghe xong ba điều kiện , cũng không có cái gì là quá đáng liền đồng ý rồi .
La Thừa móc ra hai viên Đại Hoàn Đan , một viên cho Dương Quá dùng , một viên để hắn mang đến cho Doãn Chí Bình .
Lại tiếp tục lấy ra Huyền Thiết Trọng Kiếm cùng độc cô chín kiếm , hắn căn dặn :
---Kiếm này rất nặng , nội lực phải thâm hậu một tí , hiện tại ngươi đã có căn cơ , cứ tiêu hoá mười năm nội công , khoảng một tuần sau luyện bộ bí tịch này , việc ta làm cho ngươi cũng có thể đến đây , thành hay bại đều xem ngươi rồi , ta đi !

Dương Quá cảm động không thôi , cứ như vậy La Thừa một người ngoài giúp hắn đi rồi .
Hắn nào biết tất cả những thứ này đều là La Thừa vật quy về nguyên chủ mà thôi .
Nhìn phiêu nhiên bay trên bầu trời khuất xa La Thừa .
Dương Quá một giọt óng ánh nước mắt chảy xuống , hắn quỵ nội tâm thầm nói lấy :
---Cảm ơn ngươi ! Ân công !
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiêu Dao Vi Diện Hành.