Chương 17 : Ma Quân Xuất Thế !
-
Tiêu Dao Vi Diện Hành
- Shigeo Tokuda Lão Tổ
- 1945 chữ
- 2019-08-26 10:04:04
Thần Điêu thế giới mười sáu năm sau ...
Trong một mật thất tối tăm bên trên toàn chân giáo .
Phiến cánh hồ điệp đã vỗ .
Cả thần điêu thế giới đã đi lệch toàn bộ quỹ tích của mình .
Một vòng khí tức khủng bố tới cực hạn tỏa ra , một đôi mắt vàng óng trong bóng đêm .
" Oànhhhhh...."
---A hahahaha hahahaha cuối cùng ta cũng đã luyện thành ta luyện thành hahahaha !
Một thân trường bào đầy hoa văn , phá nát bên trong kiến trúc bay ra ngoài , Kim Luân Pháp Vương đạp không mà đi .
---Cuối cùng ta cũng đã luyện thành tầng thứ mười ba , Long Tượng Bàn Nhược công , phản hư nhân thánh hahaha Long Tượng Chi Lực , cùng với Tu La kim thân dưới gầm trời này còn có ai , còn có ai có thể sánh ngang a hahahaha !
Giọng cười xuyên thấu núi rừng .
Có thể nói trước đây La Thừa lên Thiếu Lâm Tự cũng không tìm được Kim Cương Bất Hoại Thân , hoặc Kim Chung Tráo .
Nào ngờ hai bản điển tịch này lưu lạc quân Mông đại quốc .
Đã rơi vào tay Kim Luân Quốc Sư , hắn luyện hai môn nội công này đại thành .
Cũng có thể nói tư chất của Kim Luân nghịch thiên luyện xong hai môn nội công tôi thể , diễn hoá đốn ngộ Tu La Kim Thân , tu la thần thể , cả người đầy khắc văn chuông đồng . Cũng từ đó một bước lên trời , bên trong Trùng Dương Cung hấp thu Cương Thiên khí tức Vương Trùng Dương để lại . Cuối cùng đột phá tầng mười ba Long Tượng .
Phải nói một thân võ công hiện tại khiếp sợ quỷ thần , đạt đến Đại Tông Sư đỉnh phong .
Chỉ thấy Kim Luân tiêu dao trên không trung lẩm nhẩm lấy :
---Có thể ta bế quan đã đủ lâu , bây giờ có thể về bàn bạc với đại Hãn đi !
" Vèo ..."
Dùng tốc độ kinh người bắn về phía xa xa .
Bỏ qua Kim Luân nhìn một chút anh hùng trong thiên hạ .
Bên trên một thác nước ...
Một thiếu niên cụt tay khí tức bức người tỏa ra .
Đứng đối diện là một vị cô nương yêu kiều .
Phải đó chính là Dương Quá cùng Doãn Thiên Nhi .
Mười sáu năm , mười sáu năm ...
Cả hai đều la tuyệt thế cao thủ .
Cả hai đều lịch luyện cùng nhau , tuy không hề nói chuyện gì về tình cảm , nhưng thực sự đã coi nhau ở một mối quan hệ thân thiết .
Dương Quá một thân tu vi tông sư đỉnh phong .
Doãn Thiên Nhi một thân tu vi Đại Tông Sư sơ giai trên Dương Quá một bậc .
Chỉ thấy nàng hét khẽ :
---Quá Ca tiếp chiêu !
Lại bỏ qua Dương Quá cùng Thiên Nhi , chúng ta nhìn lại ...
Trong một rừng trúc ...
Một hắc y nhân nhẹ nhàng bước vào bên trong .
Thật khó tin khi bao xung quanh là một rừng trúc , còn bên trong chính giửa là một khoảng đất trống .
Mọc ở đó là một thân cây đỏ thắm như máu .
Hắc y nhân nhẹ tiến đến gỡ khăn trùm đầu .
Một đầu tóc bạc buông xoã .
Nàng ...Mạc Sầu ...
Mạc trong đơn mạc .
Sầu với thiên thu .
Nàng vuốt ve thân cây , kéo nhẹ tay áo , rất ...rất nhiều vết sẹo ...
Mười sáu năm , nàng dùng máu của mình áp thân cây , thân cây ngày một lớn , tay nàng ngày càng chi chít sẹo .
Nàng thủ thỉ vuốt ve thân cây :
---Thừa Lang ta rất nhớ ngươi ....!
Đôi vai run run , nàng quỵ xuống gốc cây , nàng chờ hắn ...mười sáu năm rồi ...mười sáu năm nàng vẫn kiên trì .
Cố gắng kìm nén nước mắt , đưa tay vào y phục , nàng lôi ra một vật nhỏ , mà ngày đó hắn dúi vào tay nàng .
Trong những năm qua , nhờ có vật này nhờ có câu nói này , mà nàng chưa bao giờ từ bỏ .
Một mặt dây chuyền , bên trong là một đoạn thu âm , một món quà lưu niệm , nhưng nàng không biết , chỉ biết là vật nhỏ này đã cho nàng sức mạnh ...
Khẽ bật nắp dây chuyền bên trong một bên là tấm hình của hắn , cắt trong bóp da dán vào , câu nói cũng vang lên :
---Mạc Sầu a , cười lên đi , chỉ cần ngươi cười là trời sáng ...!
Nước mắt rơi , một lần lại một lần nghe , nước mắt vẫn cứ rơi ...
---Aaaaaa ... Thừa Lang aaaaaa ...!
Mạc Sầu thét dài , nàng huy vũ kiếm khí trong rừng trúc , lá bay xào xạc ... nàng nhớ rất nhớ hắn .
Gần một chiếc hồ , bên dưới là thông đạo dẫn vào cổ mộ .
Một vị nữ tử treo mình trên một cọng dây bắt ngang qua .
Gần nàng là một thân cây huyết sắc đỏ như máu .
Nếu ta để ý cũng có thể thấy trên tay nàng chi chít sẹo .
Gương mặt nhẹ nhàng , nàng nâng lên chiếc hộp nhỏ .
Bật nhẹ nắp hộp , một tiếng nhạc thanh tuý nhẹ nhàng vang lên , bên trong hộp là hai nhóc nam nữ đang hôn nhau xoay vòng .
Ánh mắt hơi có một tầng hơi nước , nhưng nàng không khóc , chỉ nghe nàng thở dài ....
---Thừa , ngươi ở đâu !
Bên trên đỉnh Tuyệt Tình Cốc , Lục Ngạc ngồi đó bên một gốc cây đỏ thắm . Tay nàng có một quả cầu , bên trong là một ngôi nhà , trước nhà là hai nhóc nam nữ nắm tay , chỉ cần lắc nhẹ tuyết sẽ rơi .
---La Thừa ca ca ta sẽ đợi ngươi , ta sẽ mãi đợi ngươi !
Mười sáu năm , mười sáu năm rồi , tất cả , các nàng cũng đã không phải là tiểu cô nương nữa rồi ...
Tất cả đều mong chờ .
Chỉ một người , đó chính là hắn .
Bên trong một quán rựu ngồi đó rất nhiều thực khách , trên đài là một lão giả đang thao thao bất tuyệt về các anh hùng trong võ lâm .
Bất chợt khi lão giả kể đến một người , chỉ thấy ông im lặng một hồi . Sau một chốc trầm mặc giọng ông lại vang lên :
---Nếu vấn đỉnh thiên hạ , hỏi có mấy người trên đời vượt được qua hắn , Ma Quân !
Tất cả mọi người như trầm mặc , chỉ có một đôi mắt lanh lợi của một cô bé đang luân chuyển .
---Ông lão Ma Quân lợi hại lắm sao ?
Nhìn xuống đài một cô bé mười sáu tuổi :
---Ma Quân không phải người của thế giới này , một trận chiến kia trên đỉnh Tuyệt Tình Cốc hắn cũng vì tình mà vong !
Tiểu cô nương sửng sốt nhưng vẫn hỏi dồn :
---Ma Quân chết rồi sao ? Hắn không phải người của thế giới này là sao ?
Ông lão nhìn tiểu cô nương lại nói tiếp :
---Hắn là người trong ma đạo , ta cũng không biết là hắn chết hay không , chỉ là không biết lúc nào hắn sẽ xuất thế !
Nói xong ông cúi đầu ai thán, như nối tiếc chuyện gì .
Bỗng nhiên từ ngoài đi vào một người nữ tử , nắm lấy tay cô bé nọ :
---Mụi mụi theo ta về , cha mẹ rất lo lắng cho ngươi , không thể đi lung tung được !
Tiểu cô nương vùng vẫy :
---Tỷ tỷ bỏ ta ra a , ta chưa muốn về đây , ta muốn tìm Ma Quân xem mặt mũi hắn thế nào đây !
Quách Phù khiếp sợ , khi nghe tới cái tên kia , nàng đưa mắt nhìn một vòng nhân sĩ võ lâm .
---Ta không biết từ đâu mụi mụi của ta nghe được cái tên này , đừng để ta biết ai trong các ngươi , toàn tạp ngư !
Một người trung niên nghe Quách Phù nói , khí khó tiêu :
---Cô nương có phải hay không quá lớn lối !
Đoạn quay sang cô bé kia , chính là Quách Tương hiện tại :
---Tiểu cô nương , muốn đi tìm Ma Quân đúng không ta dẫn ngươi đi !
Quách Tương cười hiếp mắt gật đầu lia lịa .
Đợi Quách Phù chưa kịp phản ứng , người đàn ông nọ đã một trảo bắt lấy Quách Tương bay ra ngoài .
----
Trong rừng trúc , Mạc Sầu đeo lên một thân hắc y , bỗng nhiên cả bầu trời biến đen .
Ánh mắt nàng sững sờ khi thấy huyết sắc bồ đề sáng lên .
Đúng là sáng lên , cả ba thân cây đều sáng lên , hình thành ba cột sáng bắn lên trời cao .
Tất cả mọi người nhìn thấy tình cảnh này đều mông .
---Chuyện gì .... Chuyện gì ....?
Khắp nơi vang lên câu hỏi .
Chỉ thấy xa xa một vị tăng nhân ngẩn nhìn bầu trời ai thán :
---Hây , Ma Quân xuất thế...! A di đà phật , a di đà phật !
Mạc Sầu , Long Nữ , Lục Ngạc ...chăm chú nhìn một mảnh tinh không .
Tất cả cột sáng hình thành trên không một bức màn ảnh lớn trôi nỗi hiện ra .
Bên trong là cảnh tượng tôn ngộ không bị áp giải về trời , nhưng thay bằng hình ảnh La Thừa .
Từng màn tra tấn giửa đại điện , La Thừa vẫn cười phong quang vô hạn .
Chúng nữ nhìn hắn bị tra tấn dày vò mà đau đớn vô hạn .
Xa xa Quách Tương tiểu cô nương vẫn chăm chú nhìn bầu trời .
Đây chỉ là những thứ xắp xếp định sẵn trước đây giữa La Thừa và Hoài Linh , đã có rời đi , thì cũng phải có trở lại , đã mặc định cũng không thể thay đỗi .
Rồi một màn kia cũng xuất hiện , đại náo thiên cung phong quang vô hạn , cười cho cả thiên đình , cười bễ nghễ thế gian .
Ai bên dưới thấy được cảnh này cũng mồ hôi .
Cuối cùng kết thúc có chút cải biến , La Thừa muốn trở về thế giới này , mất hết thần lực trở thành một người phàm trần , bị cả bàn tay phật tổ lật úp .
Màn sáng kết thúc , ba cây huyết sắc bồ đề cũng biến mất .
Treo trên môi chúng nữ là một nụ cười , kể từ bây giờ họ sẽ đi tìm hắn . Cả ba không hẹn mà cùng chạy về phía nhau ...
Màn sáng kết thúc ..
La Thừa xuất hiện , trên mặt mang ngân sắc mặt nạ che một nữa gương mặt bên trên .
Đây là một cánh rừng ...
Chỉ nghe hệ thống thông báo :
---Tích cưỡng ép nhiệm vụ , thu thập huyết linh hồ cho hệ thống , một rương trắng .
La Thừa bất đắc dĩ lắc đầu .
Đã tính quay lại sau lưng ...
Sau lưng thì có mười mấy người đang giương cung bạt kiếm , tất cả đều nhìn một màn kia , bỗng chốc thấy hắn từ trong hư không biến ra .
Ai cũng trợn tròn mắt không dám thở mạnh , có thể họ đã biết thân phận của hắn đi .
La Thừa cười , chỉ thấy một cô gái nhỏ đôi mắt lanh lợi :
---Ca có phải là Ma Quân hay không ?