Chương 6 : Hoàng Cung Chi Chiến
-
Tiêu Dao Vi Diện Hành
- Shigeo Tokuda Lão Tổ
- 2606 chữ
- 2019-08-26 10:04:02
Đi chuyển ra khỏi ngôi miếu hoang , La Thừa vẫn di chuyển , hắn không cần chú ý , vì hắn biết chắc chắn rằng Lý Mạc Sầu sẽ theo sau .
Phía sau nàng vẫn chú ý hắn nhưng đi theo có chừng mực và giử khoảng cách , cùng theo nàng còn có đệ tử Hồng Lăng Ba , Lục Vo Song được thả đi , vì đơn giản hiện tại nàng là vướng bận , còn đi nơi nào đó là tuỳ nàng .
Bước vào một nhà tửu lâu , La Thừa chọn một góc ngồi xuống , mọi người trong quán chú ý đến hắn , dù sao trên mặt của hắn mang mặt nạ trông rất dị . Nhân sĩ gian hồ không phải là không có người quái dị , bởi vì đó dần dần mọi người cũng trở nên bình thường .
Một lúc sau Mạc Sầu và Lăng Ba cũng bước vào bên trong , nhìn một vòng xung quanh , thấy thân ảnh hắn hai nàng cũng theo sau ngồi xuống .
Một tiểu nhị niềm nở : " Dạ các vị dùng gì ?"
La Thừa nhàn nhạt nói :" Cho hai phòng , mang lên cho ta vài món ngon !"
Tiểu nhị gật gù rời đi .
Chỉ một lúc sau món ăn đã mang lên đầy đủ , nhìn cũng thật là bắt mắt , hắn mở khoá chiếc miệng trên mặt nạ , dùng đũa gắp thức ăn . Còn về phía hai người kia có cầm đũa động thủ không hắn cũng không buồn liếc nhìn .
Hai nàng cũng bắt đầu riêng phần mình gắp thức ăn .
Được một lúc thì từ xa đã nghe tiếng bước chân , mười mấy người tráng hán tay cầm vũ khí vẻ mặt hung tợn bước vào bên trong , họ nhìn quanh một vòng song ánh mắt lại dừng ở bàn La Thừa .
Từ từ bọn họ bước về phía hắn , một người tráng hán đứng trước lên tiếng :" Xin hỏi các hạ nhưng là Xích Luyện Tiên Tử Lý Mạc Sầu !"
Câu nói của hắn rất lớn cả tửu quán đều nhìn về phía này .
Mạc Sầu nhàn nhạt liếc tráng hán kia :" Tìm ta có việc nhi ? "
Một người trong đám lại gào to : " Lý Mạc Sầu ngươi tội ác đầy mình , hôm nay bọn ta thay mặt nhân sĩ gian hồ , đòi lại một cái công đạo !"
Mạc Sầu cười gằn : " Từ đâu tới a miêu a cẩu cũng đòi công đạo !"
Trong tay xuất hiện ba căn Băng Phách Ngân Châm , cả đám tráng hán sửng sốt lui về phía sau .
Nàng đang tính động thủ , thì lại nghe La Thừa nói : " Ta đang dùng cơm , không thích thấy huyết !"
Dừng một chút , sắc mặt không vui nàng thu hồi ám khí :" Hôm nay ta không muốn bẩn tay , cút đi hết cho ta !"
Cả đám người mặt xanh mặt trắng , một lúc sau tên cầm đầu gào lên :" Huynh đệ , ả ta chỉ có một mình , tất cả cùng lên lấy mạng của ả ta aaaa...!"
La Thừa liếc ngang , lẩm nhẩm :" Cho mặt còn không muốn , còn rất phiền !"
" Oanh ....Ongggg...." Trước mắt một màn khủng bố , tên cầm đầu bị oanh thịt cùng xương cốt gom thành một nơi , có thể gọi là phấn thân toái cốt . Dưới nền đất nứt toác ra một cái hố sâu .
Rung động .... Thực một cái chết kinh thế hãi tục , giống như ngươi một người đang sống sờ sờ , đùng một cái , trong một khắc ngươi được hỏa tán và đem chôn luôn .
Tất cả những người còn lại dọa té trên mặt đất , cứt đái vẩy ra , họ không dám một chút chậm trễ , cùng với cả đám khách nhân nơi này , tất cả đều bị dọa phá mật , cùng nhau ùa ra khỏi tửu quán .
Họ không hiểu cũng không muốn biết tại sao tên kia lại bị như vậy , họ chỉ cần biết , mạng nhỏ quan trọng .
Hai thầy trò Mạc Sầu ngồi đó , thân thể run nhè nhẹ , nàng không phải chưa từng giết người , còn giết rất nhiều là đằng khác , cái danh Xích Luyện Tiên Tử mà gian hồ đồn đại cũng không phải cho không .
Nhưng tràn diện trước mắt không thể không nói là khủng bố , ác ma này quá khủng bố , chỉ vẻn vẹn một ánh mắt đã khiến một con người sống sờ sờ phi hôi yên diệt , hài cốt nghiền nhỏ .
Một ý nghĩ làm nàng lạnh cả sống lưng , nếu nàng làm hắn bực mình có khi nào nàng sẽ chung số phận với người kia .
Cả tửu quán không còn một bóng người . Ăn song hắn vương vai trở về phòng của mình , cùng gọi theo Lý Mạc Sầu , nàng tâm tình bất định , cũng suy nghĩ mông lung , sắp xếp Lăng Ba vào phòng nghỉ ngơi , nàng thành thật theo hắn vào trong phòng .
La Thừa quay sang nàng nhìn :" Bóp vai cho ta !"
Thả lỏng tư tưởng hắn ngồi ngửa ra chờ nàng tới , hắn tin chắc sẽ không có bất kì tiểu xiếc nào , vì đơn giản nàng không dám .
Mạc Sầu bặm môi , cũng đi ra phía sau , bắt đầu dùng hai tay bóp hai vai hắn .
---Nhẹ điểm , tính mưu sát ta hay sao ?
Khuôn mặt nàng nhăn nhó , trong thâm tâm thầm chưởi rủa mười tám đời tổ tông La Thừa , nhưng lực đạo vẫn nhẹ nhàng hơn .
" Ưm ...Hây zz... Đúng đúng thật thoải mái lắm a , a ách xì !"
La Thừa cười cười quay đầu sang phía sau nhìn nàng :" Có phải ngươi vừa mắng ta ?"
Mạc Sầu khuôn mặt ủy khuất thầm nghĩ : " Chết tiệt tên ác ma , làm sao hắn biết ta đang mắng hắn !"
Nàng như chuột sợ mèo co rụt lại lắp bắp :" Ta ..ta không có !"
Nhìn gương mặt nàng hắn cười trộm không thôi .
Nhẹ đưa tay lên mặt hắn tháo mặt nạ Goul , để lộ ra một rương không tính là anh tuấn , nhưng nhìn chung rất suất khí .
Hắn đưa sát mặt cách mặt nàng vài cm :" Sao có mắng ta không ?"
Lý Mạc Sầu ngẩn ngơ , nàng cứ nghĩ gương mặt hắn phải rất xấu xí , có đâu mà dễ coi như vầy , định thần nàng lại nghe câu hỏi kia một lần nữa .
Nhíu mày nàng nhìn hắn , gương mặt rất gần nàng hiện giờ : " Ta đã nói là ta không ...."
" Chụp..." La thừa hôn vào môi nàng cuồng nhiệt :" Ngô ...ô...ô...."
Vừa buông ra máu nóng xông váng đầu , nàng bất chấp không cần biết ác ma này có nỗi giận hay không , nàng chưởi đổng :
" Tên khốn kiếp , dâm tặc , hỗn đãn ta đã nói từ đầu là ta ...."
" Chụp " " Ngô ...ô...ô...ô...."
" Chó Má ngươi là tên ác ôn , tên dâm ...."
" Chụp " " Ưm ....ô...ô...ô"
" Khốn kiếp "
"Chụp..."
"Ta .."
" Chụp "
"Ta ...." " Chụp..."
Buông nàng ra , nàng im lặng cũng nhìn hắn bằng ánh mắt oán độc , dùng khinh công nàng bay vội ra cửa phòng , trở về phòng cùng đệ tử của mình .
Khép cửa lại , tim nàng nhảy loạn , từ rất lâu rồi nàng chưa bao giờ ăn thiệt thòi với một người đàn ông như vậy .
Còn về phần La Thừa hắn ngâm nga ca hát trong miệng , đối với hắn đây là một ngày không tệ .
" Tích thời gian vận chuyển kết thúc quá trình lữ hành , xác định cột mốc mười sáu năm của cốt truyện ."
La Thừa ngẩn người , vội vàng tiến nhập hệ thống hắn hỏi Hoài Linh :" Linh ca , đây là chuyện gì nói rõ cho đệ biết được không !"
Hoài Linh trầm ngâm : " Nếu đúng như thời gian cốt truyện sẽ có mốc mười sáu năm , đây là mốc không thể thay đỗi trong cốt truyện này , hệ thống cho đệ số thời gian còn lại cho đến lúc cán mốc , thời gian còn khoảng gần sáu tháng . "
La Thừa gấp : " Vậy nếu ta muốn trở lại thế giới này thì phải làm sao ?"
Hoài Linh lắc đầu : " Có thể nhưng liệu có cơ hội hay không còn không biết được , đó là nhiệm vụ ta ban phát lúc đệ đã rời đi , hệ thống có mặc định ta cũng không thể nói được !"
" Ta chỉ có thể giúp đệ huyễn hoá ra hình ảnh lúc đệ trở lại và lúc đệ rời đi , cả âm thanh cả hình ảnh của thế giới này !"
La Thừa có hơi thất thần , hắn vào thế giới này hơn nữa năm , và bây giờ bị buộc phải rời đi sao ?
Hắn đã hỏi kĩ càng , là do điểm đặc biệt ở thế giới này và mấu chốt là lần đầu tiên hệ thống xuyên qua nên gặp tình trạng thiếu hụt năng lượng . Vấn đề này sẽ được khắc phục ở những thế giới khác .
Cùng Hoài Linh trò chuyện suốt đêm cuối cùng hắn cũng lập nên một số kế hoạch và rất công phu ! Hoàn mỹ !
Khi ánh mặt trời ló dạng , La Thừa lười nhác cơ thể , nhẹ đứng dậy vương vai , trong đầu hắn đã có lộ tuyến của những nơi cần đến , mà lúc tối hắn đã nhờ Hoài Linh truyền thâu .
Chỉnh lí nhẹ y phục , bước ra ngoài đã thấy Mạc Sầu cùng đệ tử dùng bữa phía dưới , nàng liếc nhìn qua , châm chọc : " Ta nghĩ có người ngủ muốn đã sắp thành một đầu heo !"
Có lẽ vì trãi qua tiếp xúc , cũng vì thân thuộc , nên càng ngày nàng càng lớn mật , cũng không nghĩ đến những thứ đã thấy qua trên người của tên thanh niên này .
La Thừa mang mặt nạ ngồi xuống :
" Mạc Sầu ngươi để Lăng Ba lại đây , ta muốn dẫn ngươi đi một nơi cùng ta !"
Mạc Sầu nhíu mày :" Ngươi muốn dẫn ta đi nơi nào ? "
--- Hoàng cung !
Là một người thông minh , chuyện gì có thể tiếp tục hỏi và không nàng tự nhiên hiểu được .
Sau khi dùng xong bữa sáng , La Thừa dẫn nàng đi ra ngoài , đến một nơi hơi vắng , nàng khó hiểu nhìn lấy hắn :" Không phải nói muốn dẫn ta đi hoàng cung sao ? Sao lại ra đây ?"
Nhìn lấy nàng hắn cười :" Chuẩn bị xong sao ? "
Vẫn chưa hiểu rõ thì vòng tay của La Thừa đã vòng qua người , cả hai đằng không bay lên .
Ánh mắt nàng trợn tròn , nép sát người của hắn :" Ngươi có thể bay sao ? "
---Không phải ngươi hỏi quá thừa sao ?
Nhìn cảnh vật trập trùng bên dưới , lại quay sang nhìn gương mặt hắn , vẫn còn đeo chiếc mặt nạ , mọi hình ảnh lúc tối lại hiện về trong trí nhớ , hơi nép đầu vào bên người hắn , gương mặt của nàng có chút đỏ , bất giác trong lòng nàng sinh sôi , nảy mầm một thứ tình cảm , mà nàng không thể khống chế , và cũng bởi vì thứ tình cảm đó , mà cả một đời trước Mạc Sầu đã phải sầu trọn đời , hồng nhan bạc phận , khỗ vì tình chết cũng vì tình , yêu rồi hận , hận rồi yêu ...
Cảm nhận được khí tức của nàng bất ổn , La Thừa mỉm cười ...
Một nam một nữ phiêu bay trên bầu trời , vượt qua mọi cảnh vật , thiết nghĩ trên đời này còn cần cuộc sống vật chất sao , tiêu diêu tự tại ...
Bay xuyên qua Hoàng Cung , đến gần một toà viện nằm cách biệt bên trong , cả hai nhẹ nhàng đáp xuống .
Khoảng sân rất rộng , nhìn sâu vào trong , có một lão giả đang ngồi đánh đàn , tiếng đàn du dương truyền ra bên ngoài , với khả năng nhìn gấp mười lần của La Thừa hắn có thể thấy đây là một Công Công , một vị thái giám già , nhưng trên mặt bôi son trét phấn rất nộn , cả gương mặt trắng xám như chỉ là một cái xác mà thôi . Cả đầu tóc trắng , nhưng đôi mắt vẫn rất linh hoạt .
Lão giả chỉ mấp máy miệng , giọng nói nghe the thé , nhưng khác biệt là vẫn như một người thì thầm bên tai , nội công khủng bố :
---Đã rất lâu ...hâyzzz rất lâu rồi ta đã không có khách nhân ! Rất hoang nghênh nhị vị ghé tệ xá !
La Thừa cảm nhận được áp bách còn Mạc Sầu rung động , người trước mắt này quá khủng bố ...
Hắn cảm giác đã đánh giá sai thực lực của đối phương , đây là một lão quái vật sống hơn trăm tuổi , thực hắn suy nghĩ đã đúng , với sự xác nhận của Hoài Linh thì người trước mắt đây là người sáng tạo ra tuyệt thế võ học , Quỳ Hoa Bảo Điển , một người đã bước đi bên trên vượt qua cảnh giới tiên thiên .
"Xoạt..." Buông ra đàn , lập tức một khắc xuất hiện trước mắt cách bọn họ mười mét " Khúc khích , khúc khích ..."
---Nha còn là một đôi tình lữ sao , khúc khích ... Có lẽ ta cũng rất thích tượng sáp của hai người các ngươi !
La Thừa ánh mắt đen lại , lão quái vật này quá khủng bố lại có sở thích quái dị , hắn mở miệng :
---Ta đến đây , là muốn các hạ đưa ra tuyệt học Quỳ Hoa Bảo Điển !
Ánh mắt lão giả lấp loé :
---Khúc khích , nha tiểu hữu thật biết đùa , ta thực không biết làm sao tiểu hữu có thể biết được , tuyệt thế võ công ta sáng tạo ra , khúc khích ...nha nha mà cũng không sao dù sao một lát nữa đây tiểu hữu cũng sẽ là tượng sáp của ta a!
Nói xong , một vòng khủng bố khí tức bàn bạc lấy hắn làm trung tâm tràn ra .
" Phốc ..." Mạc Sầu phun máu tươi , khí tức quá khủng bố , thực nàng không chống đỡ nỗi .
"Xoẹt..." Một người mặc Tây phục , gương mặt kiêng nghị xuất hiện , đứng chắn trước người Mạc Sầu , còn có thể là ai , Người Vận Chuyển mà La Thừa triệu hồi ra , thực lực nữa bước tiên thiên . Chống đỡ khí thế cho nàng .
Ánh mắt La Thừa âm trầm .
Từ trên người bắt đầu tràn ra một cỗ khủng bố lệ khí , một đầu hung thú được phóng thích . Ánh mắt Goul khủng bố nhìn lão giả .