Chương 239: Đêm động phòng hoa chúc


Sau đó cẩn thận dặn dò:
Không phải chờ ta, thay bộ đồ nặng nề này trước rồi đi ăn đi.
Cuối cùng, hắn lại ghé sát tại Vương Tự Bảo mờ ám nói: 8
Tối nay chờ ta về động phòng

Vương Tự Bảo vừa nghe đến hai chữ
động phòng
thì ngại ngùng đỏ mặt.
Lưu thị mặc một bộ váy dài rộng màu tím sậm, tướng mạo không hề xuất chúng nhưng dáng vẻ đoan trang, lúc nói chuyện cùng thoải mái, không hề ngại ngùng.
Nếu người này không phải là thê tử của Chu Lâm Giang, Vương Tự Bảo cảm thấy rất nên kết giao.
Ta chưa từng nghe nói có nữ quyền nhà nào thích thăm dò việc riêng của phu thê nhà người khác?
Nói đến đây, nàng lại nhìn mọi người nói:
ở Đại Ung chúng ta, người làm như vậy sẽ bị bêu xấu đấy.
Tiếp đó nàng lại không rõ nên hỏi mọi người:
Chẳng lẽ ở Thiều Kinh không giống như vậy sao?

Mọi người đều ngượng ngùng nói:
Giống, giống

Thậm chí còn có người bàn tán của hồi môn của Vương Tự Bảo khi thể đến nhường nào...
Trong thời gian ngắn, cả hỉ phòng đều ngập tràn tiếng cười nói vui vẻ.
Khí chất vừa cường thế, vừa hơi sắc bén.
Nàng là thứ nữ của Bình Uy tướng quân Châu Lương Hoa.

Được, vậy muội vẫn phải nhịn đau một chút nhé
Chu Lâm Khê đau lòng nói.

Được, đau như thế nào ta cũng nhịn

Sau khi nghe Vương Tự Bảo có ý định này, Chu Lâm Khê đã cười trộm mất mấy ngày, ngóng trông ngày này đến sớm.
Tuy rằng hôm nay là lần đại hôn thứ hai của hai người, nhưng Chu Lâm Khê vẫn vui sướng và kích động như lần đầu.

Đúng, đúng, vẫn là để Quận vương phi nghỉ ngơi đi, đã vất vả cả ngày rồi
Có người thức thời phụ họa theo, Sau khi mọi người lui xuống, Lương Thần và Mỹ Cảnh hầu hạ Vương Tự Báo rửa mặt, giúp Vương Tự Báo thay thường phục thoải mái xinh đẹp.
Bình thường cho dù Vương Tự Báo đợi ở trong phòng ngủ của mình cũng sẽ sửa soạn thật xinh đẹp.
Vương Tự Bảo liếc mắt nhìn những người đang nghi hoặc, nhìn chằm chằm vào nàng, tỏ ra nghiêm túc nói:
Lúc nên cho mọi người biết, tự nhiên sẽ cho mọi người biết.
Đây là bí mật giữa phu thê chúng ta.
Hắn lại cẩn thận hôn Vương Tự Bảo rồi ôm nàng ngủ.
Cái việc háo sắc một đêm mấy lần ấy Chu Lâm Khế không hề làm.
Do Chu Vĩnh Hồng chỉ là con vợ lẽ của Thiều Quốc công phu, trước đây còn bị đích mẫu hãm hại, cho nên không hề thân thiết với người nhà này.
Những người này sau khi Chu Vĩnh Hồng nằm thực quyền, lại lên làm Nhiếp Chính vương mới chủ động hàn gắn lại quan hệ.
Như vậy người trực ban ở bên ngoài cũng không bị ảnh hưởng đến giấc ngủ.
Sau khi vào, Lương Thần ngửi thấy mùi lạ trong không khí, lại thấy vết máu nhỏ li ti trên khăn trải giường liên biết hai vị chủ tử nhà mình đã động phòng rồi.
Cho dù chỉ có một lần, Chu Lâm Khê cũng vô cùng thỏa mãn.
Hắn biết rằng đây là lần đầu của Vương Tự Bảo, căn bản không phù hợp làm việc này quá nhiều.
Nàng do thường xuyên luyện võ nên cơ thể cũng trưởng thành hơn người bình thường, cho dù là6 bây giờ động phòng cũng không tính là sớm.
Cho nên, lần đại hồn này, Vương Tự Báo quyết định sẽ để lại cho Chu Lâm Khê một đêm động p5hòng hoa trúc hoàn mỹ.
Nhưng chúng ta đều biết, Tam đệ từ nhỏ lớn lên ở Y Tiên Cốc, mà Tam đệ muội thì từ nhỏ đến nay chưa từng rời khỏi Ung Đô.
Việc thanh mai trúc mã này bắt đầu từ lúc nào vậy?
Nàng nói xong lại cười khẽ, cầm khăn lên che miệng.
Nhưng lúc nào cũng sẽ có kẻ bẩm sinh thích phá hoại bầu không khí.

Tam đệ muội, có việc này Nhị tẩu đã nghĩ rất lâu rồi nhưng không nghĩ ra
thê tử của Chu Lâm Hà Châu thị dừng một chút rồi nói:
Mọi người đều nói Tam đệ muội và Tam đệ là thanh mai trúc mã.
Vương Tự Bảo lầm bầm hai tiếng xem như trả lời.
Khi cơn kích tình qua đi, Chu Lâm Khế bế Vương Tự Bảo đến phòng tắm.

Ta là Nhị tẩu của muội
Đích thể Châu thị của Nhị ca Chu Lâm Hà nói xong, còn che miệng cười.
Người này tướng mạo cũng tính là xinh đẹp, nhưng mà đuôi mắt hơi xếch lên.
Đại tẩu của Chu Lâm Khê bước lên trước giải vây nói:
Nếu đã là bí mật phu thê người ta thì chúng ta hỏi thăm cũng không hay.
Nếu như không có việc gì nữa thì để Tam đệ muội tắm rửa, nghỉ ngơi trước.
Nói xong câu này, nàng lại trêu ghẹo nói:
Bằng không tí nữa Tam đệ sẽ đau lòng đó.

Cuối cùng sau khi Chu Lâm Khể dùng hết dũng khí thử lại một lần nữa thì mới hoàn thành màn động phòng mà hắn tâm niệm bấy lâu.
Vương Tự Bảo nhịn không được than thở: Ta đầu có dễ dàng gì? Động phòng còn phải tốn nhiều sức như vậy.
Nàng là đích nữ của phủ Thừa tưởng, là cháu gái ruột của Thừa tướng đương triều Lưu Trương Lâm,

Đại tẩu
Vương Tự Báo gọi.
Điểm này Vương Tự Bảo vẫn biết.
Nhưng hôm nay là ngày vui của nàng, Vương Tự Báo làm rạch ròi mọi việc cũng không hay, không nên khiến người khác không có đường lui.
Bởi vậy nàng vẫn rất nể mặt chào hỏi mỗi người một lần.
Mọi người cũng rất nể mặt khen Vương Tự Bảo xinh đẹp như thế nào, tình cảm của nàng và Chu Lâm Khê lại hạnh phúc ra sao.
Những người còn lại cũng đều tò mò nhìn xem Vương Tự Bảo giải thích như thế nào.
Vương Tự Báo cũng nở một nụ cười mê người tương tự, nhẹ nhàng thốt ra hai chữ
Đoán xem?
Đây là đáp án gì?
Bởi vì đây là lần đầu tiên của Chu Lâm Khê, cho nên thời gian không dài.
Đương nhiên Vương Tự Bảo cũng không chịu khổ bao lâu.

Nhị tẩu
Vương Tự Bảo gật đầu nói.

Đây là Đại tẩu của chi trưởng Thiều Quốc Công phu, đây là Nhị tẩu, đây là Tam tẩu...
Lưu thị lại chủ động giới thiệu những người còn lại với Vương Tự Bảo.
Sau khi Chu Lâm Khê rời đi, các nữ quyền mà Vương Tự Báo không quen biết bắt đầu tự giới thiệu với nàng.

Tam đệ muội, muội nên gọi ta là Đại tẩu
Đích thể của Đại ca Chu Lâm Giang là Lưu thị giới thiệu đầu tiên.
Tương lai còn dài, hắn còn nhiều thời gian cùng Vương Tự Bảo luyện tập những thử vẽ trong quyển sách
đó.
Sau khi xong việc, Chu Lâm Khê thỏa mãn ôm Vương Tự Bảo hôn xuống.
Còn vui vẻ vừa hôn vừa nói:
Bảo Muội, ta rất vui, cuối cũng muội cũng hoàn toàn thuộc về ta rồi

Sáng sớm ngày hôm sau, khi mở mắt ra, Vương Tự Bảo đối mặt với đôi mắt gợi tình, đầy ẩn ý của Chu Lâm Khê.

Nương tử, nàng tỉnh rồi?
Vương Tự Bảo có tính khó chịu khi thức dậy, Chu Lâm Khê đã dậy từ sớm nhưng không dám quấy rầy.
Trước khi vào phòng tắm, Chu Lâm Khế kéo một dây thừng ở đầu giường.
Đầu kia của dây thừng treo một chiếc chuông, thông đến nhĩ phòng bên ngoài, hôm nay có Lương Thần đang trực ở đó.
Nàng cũng vui mừng thay cho hai người bọn họ.
Lương Thần vừa giúp bọn họ thay đệm mới, vừa suy nghĩ.
Nếu chủ tử đã động phòng rồi, vậy mấy người bọn họ có phải nên chuẩn bị vật dụng cho tiểu thế tử dùng rồi không? Nàng phải thông báo tin tức này cho các tỷ muội sớm mới được.
Sau khi sửa soạn cho mình và Vương Tự Bảo xong, Chu Lâm Khê nhẹ nhàng bế Vương Tự Báo đã ngủ say về giường.
Nàng cảm thấy cho dù chỉ có một mình Chu Lâm Khê nhìn nàng, nàng cũng phải luôn luôn giữ gìn hình tượng của mình, tuyệt đối không thể lôi thôi, nhếch nhác.
Nàng mãi mãi phải để lại ấn tượng tốt đẹp nhất cho phu quân mình.
Một năm nay chung chăn chu3ng gối, cả tinh thần và thể xác của Chu Lâm Khê thực sự đã bị tra tấn cực mạnh.
Hiện nay Vương Tự Bảo đã tròn mười sáu tuổi, tính theo9 tuổi mụ đã là đại cô nương mười bảy tuổi.
Chu Lâm Khê và Vương Tự Bảo đều không quen có người trong phòng làm phiền bọn họ, cho nên đã làm ra cái chuông này.
Thông qua chuông gọi người bên ngoài vào hầu hạ là được.

Chào, Lâm Khê
Vương Tự Bảo cười hề hề chào Chu Lâm Khê.

Bọn họ thực sự đã thành vợ chồng rồi, vừa nghĩ đến chuyện tối qua trong lòng Vương Tự Bảo vẫn có chút xấu hổ.

Chu Lâm Khê lên tiếng thương lượng:
Lần này chúng ta dậy sớm một chút.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tiểu Thư Hầu Phủ.