Chương 7: Ngô gia đại tiểu thư!
-
Tổng Hợp Hệ Thống
- Flamacos
- 1542 chữ
- 2019-08-15 09:00:36
Chào mừng đến nhà!
Hoắc Minh xuống xe mở cửa xe phía sau nhìn em gái đang ngồi nói.
Em gái nhìn hắn , sau đó kinh ngạc nói:
ca, anh lại cao lên à, liền 1 mét 8, em nhớ lần trước anh chỉ ca 1 mét 67 là cùng thôi! Không đúng, cả cơ bắp nữa, không thể nào!
Nàng liền nhanh chóng nhảy xuống xe nhìn Hoắc Minh líu ra líu ríu.
Em không gặp ta cũng tầm 1 năm rồi! Không cao lên thì mới có chuyện đấy!
Ừ nhỉ cũng đúng! À phải rồi, em giới thiệu với anh , đây là bạn thân em Ngô Hồng Lăng là người Hoa cư trú ở Việt nên thường chỉ nói tiếng hán việt ,mong huynh hiểu, ấy chết lại nói theo cách hán rồi!
Ánh Tuyết nghịch ngợm líu ríu sau đó chỉ chỉ vào trong đang ngồi không thấy rõ người.
Người đó cũng nghe mình được giới thiệu nên cũng đành bước ra ngoài, cô ấy là một mỹ nữ tóc dài, ăn mặc một cái áo sơ mi và váy trắng,lộ ra chân dài đùi đẹp và tay thon, thế nhưng Hoắc Minh thế nào liền không nhìn ra nàng là một cái tập võ tiểu thư chứ!
Hồng Lăng cô nương ngươi tốt! Tại hạ gọi Hoắc Minh, sau này gọi ta A Minh là được!
Hoắc Minh nghe em gái mình nói nàng là người Hoa cho nên hắn cũng dùng Hoa ngữ để trả lời,mặc dù cô ấy cũng hiểu tiếng việt.
Ngươi tốt, Ta gọi Ngô Hồng Lăng!
Thấy thế, nàng cũng kinh ngạc rồi dùng Hoa ngữ theo cách chốn võ lâm đáp lại, trong lòng nàng liền chấn động, hắn liền nhận ra ta là người tập võ, tên này không đơn giản.
Ủa ca, ngươi khi nào học tiếng trung vậy?
Ánh Tuyết tò mò nhìn Hoắc Minh hỏi.
Ta vừa học!
Hoắc Minh cũng cố gắng trả lời qua loa một câu, trong lòng thì suy nghĩ, không thể nói cho nàng mình ngoại ngữ là từ đống kiến thức từ tiến sĩ được!
Được rồi, ta đã chuẩn bị phòng ở! Đây là chìa khóa!
Hoắc Minh từ trong túi lấy ra một cái chìa khóa phòng,và thẻ mã đưa cho Hồng Lăng.
Đa tạ!
Dùng tiếng hoa đáp lại, Hồng Lăng liền băng lãnh cầm lấy chìa khóa rồi mang hành lí mình đi vào!
Thấy thế, Ánh Tuyết cũng lật tà lật tật đi theo.
….
Vừa đi vừa nói chuyện, Hồng Lăng nhìn sang Ánh Tuyết hỏi:
Ngươi bảo ngươi ca là thợ rèn,đầu bếp, lại ốm,yếu phế vật đủ thứ! Thế sao bây giờ hắn lại ngược lại những gì ngươi nói hả Tuyết muội!
Ta không biết, lần trước gặp thấy hắn giống như sắp vào quan tài tên ngốc,nào ngờ mấy năm không gặp liền biến hóa to lớn thế này!
Ánh Tuyết cũng thấy mình bị đả kích không nhẹ lầu bầu nói!
Hửm! Kiếm?
Đang đi, Hồng Lăng liền bị một thanh vũ khí dạng kiếm với chuôi màu đỏ khá là bắt mắt hấp dẫn lấy ánh mắt.
Sau đó nàng không nhịn được cầm lên rồi rút kiếm ra khỏi võ đánh giá!
Và trên lưỡi kiếm còn có khắc chữ Hoắc Minh như là người chế tạo!
Hít….hà!
Ngay lập tức Hồng Lăng hít một ngụm khí lạnh, vì nàng từng cầm qua vô số đao kiếm vũ khí,nhưng cũng chưa từng thấy thanh kiếm nào sắc bén như vậy!
Ủa, ca ca làm thanh kiếm này lúc nào vậy nhỉ? Thật xinh đẹp a!
Thân đã thích mỹ lệ hoạt bát Ánh Tuyết hai mắt sáng lên nghi hoặc nói.
Lúc này âm thanh Hoắc Minh vang lên làm cả hai giật mình :
Tên nàng gọi là Hồng Nguyệt, một thanh hiền giả chi kiếm! Chém sắt như chém bùn, mấy máu thịt mài lưỡi!
Ca,ngươi đang chém gió đấy à!
Thấy ca ca mình như vậy trang bức, Ánh Tuyết cũng không nhịn được nói,dù sao nàng không tin có một thanh kiếm nào thần kì như thế!
Không, ca ngươi đang nói thật! Thanh kiếm này có thể chém đứt cả sắt! Thích hợp chém giết nhất một thanh!
Hồng Lăng một bên chiêm ngưỡng Hồng Nguyệt kiếm mỹ lệ,sau đó nàng đem kiếm bỏ lại vào bao đưa cho Hoắc Minh rồi nói:
Thứ lỗi, là ta tự tiện chạm vào !
Không sao!
Hoắc Minh liền nhận lấy thanh Hồng Nguyệt kiếm vuốt ve một cái, dù sao nó cũng từng là kiếm cứu mạng của hắn kiếp trước,mặc dù đã gãy qua!
Ngươi là thợ rèn sao?
Lúc này Hồng Lăng hỏi một cái.
Đúng vậy!
Một lát nữa cho ta chiêm ngưỡng thành phẩm của ngươi được không!
Hồng Lăng nhìn Hoắc Minh chăm chú nói, đối với cổ võ tiểu thư như nàng, thì binh khí mới là quan trọng nhất,huống hồ nàng vẫn không có cho mình một cái hợp tay binh khí.
Không vấn đề!, sau bữa tối lại nói!
Hoắc Minh gật đầu một cái rồi xoay lưng đi xuống bếp..
….
Trong phòng, Hồng Lăng ngồi lên giường thở dài nói:
Không ngờ hắn lại ưu tú như vậy,hi vọng lát nữa có được một thanh hảo vũ khí! Lúc đấy ta sẽ chân chính thành thê tử của ngươi! Đừng làm ta thất vọng a Hoắc Minh!
Nói xong nàng không nhịn được , đem trên người y phục cỡi ra và tắm!
Tắm xong, Hồng Lăng quấn khăn ra ngoài rồi mặc vào bộ mới trang phục , mặc vừa xong thì bị một cỗ mùi hương đồ ăn hấp dẫn lấy lỗ mũi.
Sau đó theo bản năng nàng hít hít vào than thở :
Thơm quá! Mùi hương ở đâu thế nhỉ?
Hồng Lăng mở cửa đi theo mùi hương và xuống bếp.
…..
Trên bàn ăn :
Ca ca.. Mau bưng thức ăn ra ta đói!
Ánh Tuyết không ngừng than phiền lấy đang nấu nướng Hoắc Minh! Sau đó nàng liền bị giật mình do Hồng Lăng lặng yên không tiếng động xuất hiện!
Ui...Hồng Lăng,đừng làm ta giật mình có được không? Ta bắt đầu thấy tim mình yếu rồi đó!
nàng cũng liền nói tiếp:
Mau ngồi xuống đi, ca ca ta nấu ăn rất ngon đó!
Ừm!
Hồng Lăng cũng gật đầu rồi kéo ghế ra ngồi!
….
Đợi chờ một lúc Hoắc Minh cũng bưng thức ăn ra ngoài, bao gồm : Mì ramen hoành thánh, hoàng kim cơm chiên trứng, canh rong biển và nước trà xanh!
Sau đó hắn cũng dọn lên bàn và nói
Mời thưởng thức!
Hồng Lăng đón nhận một tô mỳ với tràn ngập thịt bò ở bên trong, ngoài ra tô mỳ còn tản ra hương thơm ngào ngạt khó chống cự như đang muốn nói:
Hãy ăn tôi đi!
Không chịu nổi, Hồng Lăng liền gắp một đũa mì rồi hút vào miệng.
Ngay tức khắc, nàng liền kinh ngạc trong nội tâm la lớn:
Thật ngon!
Mùi thịt bò không mất vị ngọt,tương mềm lại ăn chung với mỳ thì quá hợp, nước dùng thì đậm đà như ngâm qua nước gia vị tự nhiên rất nhiều mà không phải dùng gia vị bình thường nêm nếm, một vị chua nữa thật thích miệng, dù không quá thể hiện nhưng đối với món mỳ này thì hoàn mỹ!
Vô số đánh giá hiện ra trong đầu của nàng
rau nữa, vừa giòn lại ngọt hương mì, không giống như chỗ khác, mùi rau ăn vào liền mất đi mùi của nước mì! Khoan đã, đây là bắp,củ cải trắng? Đây đúng là vị ngọt tự nhiên mà không cần thêm một tí tẹo đường
Đánh giá nốt một câu sau đó cấp tốc đem nuốt vào.
Còn Ánh Tuyết, thì ngao ngáo mất hình tượng như quỷ chết đói đầu thai không ngừng ăn.
Hoắc Minh thì đứng một bên cười khổ :
Kỹ năng nấu của hệ thống đúng là xuất quỷ nhập thần, đều kén ăn em gái đều ăn đến như vậy!
….
Sau một hồi, trên bàn mỹ thực bị đánh chén thoải mái!
Ca, ta muốn ăn thêm!
Thấy hết đồ ăn, Ánh Tuyết chưa hết thèm thuồng nhìn Hoắc Minh nói ra.
Ta cũng…
Còn Hồng Lăng thì ngượng ngùng không dám nhìn thẳng nói nhỏ, dù sao đây không phải nhà nàng mà là nhà của hắn, muốn ăn thì phải xin,nàng không phải như Ánh Tuyết mặt dày xin dù sao nàng là cổ võ thế gia đại tiểu thư.
Biết lắm có chuyện này!
Hoắc Minh liền bưng ra hai phần phở đặt lên bàn!
Nhưng nháy mắt, tô phở liền thấy đáy.
Ca, ngươi kỹ thuật nấu lại tiến bộ!
Ánh tuyết no nê xoa cái bụng chứa đầy đồ ăn của mình vừa nói.
Thật ngon! Cảm tạ vì bữa ăn!
Hồng Lăng hơi ngượng ngùng nhìn Hoắc Minh nói.
…
Hồng Lăng cô nương, một chút nữa liền lên lầu 3! Thành quả của ta đặt trên đó!
Lời nói vừa ra, Hồng Lăng cũng nghiêm túc trở lại bộ dáng cao lãnh tiểu thư và nói:
ân, ta đã hiểu!
….
Sự Kiện Dzựt Cô Hồn