Chương 215: Một ơn một mạng


Tử Mặc nói xong thì chúng tôi cũng đã đến cổng biệt thự. Xuống xe, tôi nhìn vào trong sân của ngôi nhà này, cảm thấy khá bất ngờ.
Mặc Tử xuống xe hỏi:
Sao vậy?



Mảnh đất này có phong thủy cực kỳ tốt, người sống ở đây nhất định sẽ đại phú đại quý, hơn nữ3a còn rất tốt cho cơ thể!
Nghe tôi nói xong, Tử Mặc thở dài, anh ta nói ông trời bất công, người tốt thì đoản mệnh, còn kẻ ác thì sống9 lâu.

Cho tôi xem với.


Đây là pháp khí của tôi, anh mà sờ vào thì đến tôi cũng không cứu nổi anh đâu!

Tử Mặc vừa thấy Quỷ Vô Nhan thì bị dọa chết khiếp, lập tức co giò trốn ra sau lưng tôi:
Hết cả hồn luôn á!
Tôi quay đầu:
Anh mà phải sợ cái gì?


Cô ta không có mặt mũi kìa!
Tử Mặc chỉ vào Quỷ Vô Nhan nói, Quỷ Vô Nhan bởi vì thấy xấu hổ nên quay người cúi đầu xuống, dùng mái tóc dài che khuất mặt đi.
Chiếc xe dừng lại ở cổng, cô gái đó bước xuống, Quỷ Vô Nhan lập tức bám ở phía sau cô ta.

Cô là?


Ngôi nhà này có phong thủy rất tốt, người sống ở đây nhất định đại phú đại quý, hơn nữa phúc thọ cũng không tồi, nhưng nếu muốn phá hủy phong thủy của nơi này cũng không phải là điều không thể.
Nghe tôi nói xong Tử Mặc ngẩng đầu lên:
Cố định làm gì?


Anh đừng nói nữa, vào xe chờ tôi đi.

Chiếc xe vừa đi vào ga-ra, bọn họ chạy ngay tới chỗ tôi:
Cô là đại sư à?


Các cô là quỷ gì? Theo người đó làm chi?

Trong nhà có một vài pháp khí khiến cho ba nữ quỷ sợ hãi bỏ chạy ra ngoài, tôi đành bất đắc dĩ tự mình đi vào trong.
Cô gái kia giật mình tỉnh hồn, cảm thấy có gì không đúng, sau đó chạy đi tìm tên nhà giàu kia. Hắn ta đang từ trên tầng đi xuống, vừa thấy tình nhân thì lập tức đi tới tát cho cô ta một cái:
Ai bảo cô tới đây, cái thử bẩn thỉu như có mà muốn vào nhà tôi là vào à.

Nghe thể Tử Mặc mới không làm loạn nữa, mặc dù sắc mặt anh ta tỏ vẻ không vui nhưng trong lòng cũng rất rõ, đồ của tôi, ngoại trừ bản thân tôi ra, những người khác không thể đụng vào.

Cô không dám à, vậy coi như quên đi!
Tôi cúi đầu nhìn cái la bàn.

Được, để tôi đi tìm.
Quý Vô Nhan vừa định rời đi thì quay phắt người lại.

Ân nhân, mặc dù tôi theo cô ra ngoài rồi nhưng tôi không đi xa cô được, lúc trước tôi bị người ta trấn lại rồi. Bây giờ chỉ cần cách xa cô là tôi sẽ quay về cái tầng lầu ấy ngay, tôi cũng từng thử đi ra rồi nhưng không được!

Quỷ Vô Nhan hiểu rất rõ tôi định làm gì.

Nếu tôi đã giúp cô tức là biết sẽ không xảy ra chuyện lớn gì đâu.


Chúng tôi bị hắn ta hại chết, tôi là Tiểu Man, cô ấy là Vân Đình, chúng tôi đều là nghệ sĩ của công ty hắn ta, tên đó đồng ý lăng xê cho chúng tôi nhưng lại lừa chúng tôi lên giường, dùng đủ mọi cách để hành hạ rồi hại chết chúng tôi. Chúng tôi muốn báo thù, nhưng vẫn luôn không có cơ hội, hỏa lực trên người của hắn ta quá mạnh, dương khí bức người, chúng tôi không thể làm gì khác, chỉ có thể bám theo hắn ta, chờ cơ hội để hành động.


Vậy sao?
Tôi nhìn về phía cách đó không xa, có một người phụ nữ đang lái xe tới, là một cô gái trẻ, mà Quỷ Vô Nhan đang nằm nhoài trên lưng của cô ta.
Tôi bật cười:
Là vì cô ấy quá xinh đẹp, bị người khác hãm hại, người đời đều ghen ghét những cô gái xinh đẹp mà, thấy người ta xinh đẹp thì cho rằng đó là thứ con gái hư hỏng, úp cải tiếng xấu hồng nhan họa thủy lên đầu. Rất nhiều người rõ ràng biết cô ấy bị vu oan, nhưng chẳng những không đồng cảm mà còn hóng hớt chuyện xấu mặt của cô ấy, chỉ sợ cô ấy chết không đủ thảm thôi, như vậy sao mà giống anh được?

Tử Mặc tức muốn chết:
Sao cô cứ châm chọc tôi vậy, con người tôi không tốt hả, lẽ nào tôi bị người ta đánh chết là lỗi của tôi cả sao?

Nhìn đinh trấn hồn tôi lại nhớ tới vài chuyện, trước khi Huyền Quân đi, tôi đã lấy vài cây định trấn hồn ở chỗ Chu Bất Phàm, còn chưa kịp đưa cho Huyền Quân thì đã không gặp được hơn nữa rồi.
Bây giờ lại có thêm một cây đinh trấn hồn nữa.

Hừ, tôi bị người ta đánh chết mà tính là lỗi của tôi à?


Chẳng có chuyện gì vô duyên vô cớ đâu, anh bị người ta đánh chết thì đương nhiên là phải có lý do rồi, chứ sao tôi lại không bị người ta đánh chết này?

Vậy cô ta bị người khác vu oan thì không sai à?
Tử Mặc tức giận hỏi lại.
Ba nữ quỷ nghe xong đều đồng loạt nhìn cô gái.
Quỷ Vô Nhan đang chuẩn bị hành động, tôi lại lên tiếng:
Thôi, để tôi làm cho.
Tôi bước đến trước cổng, nâng tay lên, một giọt máu rơi xuống, sau đó tôi quay người lại nhìn ba nữ quỷ:
Đi vào đi.


Anh ta làm sao vậy?
Quỷ Vô Nhan hỏi tôi, tôi bảo anh ta quay về tìm người giúp đỡ, cô ấy cũng tin là thật. Tôi nhìn căn biệt thự:
Muốn phá hỏng phong thủy ở đây phải thấy máu, chẳng những thế còn phải có những thứ dơ bẩn!

Quỷ Vô Nhan lắc đầu:
Nhưng tôi không có máu!


Cô đã từng hại chết người, dù sao cũng phải chết, tôi cho cô một cơ hội báo thù, giờ chỉ xem cô có dám hay không thôi.

Tử Mặc nhìn la bàn của tôi, duỗi móng vuốt về phía nó, sắc mặt tôi lập tức trầm xuống, anh ta vội rụt tay về.
Tôi nhìn vào la bàn:
Quỷ Vô Nhan, cô 5biết tôi tới làm gì không?

Quỷ Vô Nhan không trả lời mặc dù có nghe thấy.
Tôi quay người định lên xe, Quỷ Vô Nhan vội kêu lên:
Tôi không sợ!

Lúc này tôi mới dừng chân lại, bắt đầu niệm chú thả Quỷ Vô Nhan ra.

Cô là thuật sĩ, sao có thể phá hỏng phong thủy được, cô muốn...
Tử Mặc định ngăn tôi lại, tôi cầm la bàn lên:
Anh thích vào trong này chơi một chút không?

Tử Mặc nuốt nước bọt, sắc mặt trở nên tái nhợt. Quỷ Vô Nhan hỏi:
Ân nhân, cô không sợ bị báo ứng sao?

Tôi nhìn Tử Mặc:
Không nhìn ra là anh còn kỳ thị người khác cơ đấy, bản thân không được chết tử tế lại còn coi thường người bị chết oan à?
Anh ta trợn mắt nhìn tôi:
Sao tôi lại không được chết tử tế?


Anh bị người ta đánh chết ngay trên đường, do trêu chọc phải ai đúng không? Bản thân anh còn chưa nhớ sao?

Quỷ Vô Hồn lưỡng lự một hồi rồi quay người rời đi. Cô ấy đi rồi, tôi nhanh chóng tìm một chỗ để ngồi xuống, nhắm mắt, đưa hồn trở về tầng lầu ấy. Lần này tôi về ngay căn phòng Quỷ Vô Nhan từng ở, cũng chính là trên tầng bốn. Tôi đẩy cửa bước vào, căn phòng của cô ấy đã không còn nữa mà bên trong là một gian phòng lớn. Tôi bước tới một góc trong phòng, nơi đã từng là nhà tắm, tìm được chỗ ban đầu đặt bồn tắm, đục một cái lỗ trên tường, nhìn thấy một cây định hình nón bằng gỗ đào ở trong đó, cũng chính là đinh trấn hồn.
Tôi lấy xuống, bỏ vào trong túi áo.
Tôi đáp:
Hắn ta được sống ở đây là do phúc khí kiếp trước của mình, chỉ đáng tiếc kiếp này hắn ta không làm việc tốt, ki6ếp sau cũng không thể nào chết yên được!

Tử Mặc hỏi lại:
Cô định làm thế nào?


Cô đi đi, tôi sẽ giúp cô, có một cây đinh trấn hồn trấn áp cô lại, một lúc nữa tôi sẽ nhổ nó cho cô.


Đa tạ ân nhân.

Hai nữ quỷ chưa từng nhìn thấy Quỷ Vô Nhan cho nên cũng giật mình một phen.
Quỷ Vô Nhan không hề để ý tới bọ họ, bước thẳng tới chỗ tôi:
Ân nhân, cô ta là một ngôi sao mới nổi, là tình nhân của tên khốn kia, gần đây rất được khán giả yêu thích.

Ừ, cô chuyển trí nhớ sang cho cô ta, khiến cô ta tin rằng mình đã mang thai, không thể không đi vào trong. Trong một thời gian ngắn cô ta sẽ đi vào theo suy nghĩ của cô, còn nữa, nếu các cô muốn vào thì chỉ cần đợi cô gái này bị thương là sẽ tiến vào được.

Lúc này Quỷ Vô Nhan mới lên tiếng hỏi tôi:
Tại sao cô lại giúp tôi?


Nếu cô đã nói hết mọi chuyện với tôi thì không phải là muốn tôi giúp cô hay sao?
Tôi hỏi Quỷ Vô Nhan, cô ta im lặng một hồi.
Tôi nhìn Tử Mặc, anh ta vội củi đầu không dám nhìn tôi nữa.
Anh ta quen biết tôi đã lâu, cũng rõ tính tình tôi thế nào, biết bản thân nói không lại tôi nên anh ta xoay người leo lên xe, không thèm quan tâm đến tôi nữa rồi lái xe rời đi.

Em mang thai rồi, sao anh có thể đánh em như thế?
Cô gái bật khóc, nước mắt tuôn đầy mặt, cô ta cho rằng mình mang thai rồi thì khóc sẽ khiến người khác cảm thấy rất đau lòng.
Sắc mặt của tên nhà giàu kia sầm xuống, một cước đạp thẳng vào bụng cô gái đó, tôi lập tức đi vào bên trong căn biệt thự, lúc tôi vào tới nơi thì cô ta đã nằm trên mặt đất lăn lộn đau đớn.
Tôi nhìn Tử Mặc:
Tóm lại là có lỗi, nếu anh không ghét bỏ Quỷ Vô Nhan, tôi cũng không châm chọc anh làm gì!

Được thôi, tôi không nói nữa!
Tử Mặc đứng sang một bên, trưng vẻ mặt không được vui.
Quỷ Vô Nhan nhìn Tử Mặc, trong lòng dâng lên cảm giác xấu hổ nên cúi đầu càng thấp hơn.
Tôi thấy phía ghế sau có hai nữ quỷ, bọn họ cũng nhìn thấy tôi. Họ bước xuống định đi vào trong sân nhưng lại bị chặn lại ngoài cửa, có một thứ gì đó đã làm cho họ bị thương, hai nữ quỷ vội chạy ra xa.
Chiếc xe đi vào trong cổng, hai nữ quỷ nhìn chằm chằm vào chiếc xe, hung tợn nghiến răng nghiến lợi.

Ngôi nhà này rất sạch sẽ, hắn là đã nhờ thầy xem qua, hai vợ chồng bọn họ rất tin vào mấy chuyện này cho nên sẽ không làm xằng làm bậy ở đây, vậy cô phải giúp bọn họ một chút rồi.

Tôi phải giúp thế nào?


Ông chủ và bà chủ đều là người lăng nhăng, hơn nữa cũng chẳng làm được chuyện sạch sẽ gì, đương nhiên là sẽ có rất nhiều người ở bên ngoài căm ghét bọn họ, bây giờ cô đi tìm người tình của ông chủ hay bà chủ nhà này về đây đi, ai cũng được.

Rời khỏi tòa nhà cũ, tôi lập tức mở mắt ra.
Đúng lúc có một chiếc xe đang đi tới, người ngồi trên đó đặt một tay trên cửa sổ xe, trời rất lạnh nhưng người đó chỉ mặc một chiếc sơ mi màu trắng.
Ba nữ quỷ nghe vậy thì lập tức chui hết vào cơ thể của cô gái. Chờ khi bọn họ đi vào trong hết, tôi cũng ở ngoài quan sát tình hình của căn biệt thự thông qua bọn họ.
Cô gái là một minh tinh mới nổi, dưới sự khống chế của Quý Vô Nhan, cô ta nhanh chóng đi vào biệt thự, tới cửa biệt thự thì đương nhiên có người ngăn lại, nhưng cô gái này vẫn đi vào được.

Vậy cô...


Yên tâm đi, xong việc rồi tôi chỉ bị đau đầu một chút thôi.
Nghe vậy, Tử Mặc nhìn chằm chằm tối, hai mắt trừng lớn, giống như tôi đã nói gì sai lầm.
Tôi ngước mắt nhìn tên nhà giàu kia, hắn ta cũng nhìn lại tôi rồi ngẩn người ra một lúc, sau đó bắt đầu đánh giá tôi:
Cô là ai? Sao lại có mặt trong nhà của tôi?


Tôi liếc nhìn tên nhà giàu đó, trong hắn ta nhìn cũng đàng hoàng mà ai ngờ lại là một tên cặn bã khốn nạn, kiếp này hắn ta giàu có như vậy, chắc kiếp trước đã làm nhiều việc phúc đức.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.