Chương 241: Thương tử tôn, tổn nh n định


La Quán Trinh cũng rất kinh ngạc, Quý Mạt Dương thì không nói gì nhưng tôi cũng biết tại sao Tiểu Lưu còn sống.

Là nữ đồ đệ kia đã giữ lạ8i tính mạng của anh ta, bởi vì anh ta giống Quý Mạt Dương.

Phía dưới nơi ở của lão Lưu có tầng hầm, đây là thứ mà dân Mô Kim đều sẽ chuẩ3n bị.
Mẹ vợ của Tiểu Lưu là một người phụ nữ tướng mạo không tầm thường, gia cảnh bình thường nhưng nhìn tướng mặt lại là một người tham tài háo sắc.
Con gái bà ta thì có khuôn mặt không hiền lành, về phần đứa trẻ trong bụng...

Các người là gì với Tiểu Lưu?
Người phụ nữ nhìn chúng tôi với vẻ không vui.
Hôm nay Vân Nhã từ trường về, vào nhà nhìn thấy tôi thì ngạc nhiên vui mừng, cử như nhìn thấy chúa cứu thế vậy.

Thầy Ly, thầy về rồi à?
Vân Nhã kéo tay tôi, sợ tôi chạy mất.
Tôi hỏi Vân Nhã thế nào, cô ấy mới nói mình đã nhận hai nhiệm vụ trên mạng, đã ba ngày rồi, chỉ đợi tôi trở về thôi. Cô ấy đi tìm La Quán Trinh, La Quán Trinh có việc nên không để ý đến cô ấy.
Cô gái nói xong thì đi. Nhà cô ta thuộc kiểu nhà lầu, bước chân lên cầu thang không vững, không biết thế nào mà mới đi được mười mấy bước đã bước hụt, ngã từ trên xuống. Tôi và La Quán Trinh vốn định lao qua nhưng bị bà mẹ vợ cản lại, bà ta quay lưng về phía con gái, tưởng rằng chúng tôi muốn cướp người nên phẫn nộ quát chúng tôi cút ra.
Kết quả là đợi khi bà ta phát hiện thì cô con gái đã ngã xuống.
Dưới người con gái bà ta bị chảy máu rất nhiều, cô ta đau đến mức không ngừng kêu khóc.
Tiểu Lưu nói:
Chuyện đó đã nói rồi, anh con đồng ý.


Vậy à?
Vừa nghe nói đã đồng ý, bà mẹ vợ kia lập tức cười vui vẻ.

Trước khi con đến đã cùng anh con ra ngoài, anh con chết rồi!
Tiểu Lưu tiếp tục nói, bà mẹ vợ đang vui vẻ của anh ta ngẩn ra, ngay sau đó lập tức đứng dậy.
Cậu có ý gì?

Tiểu Lưu dẫn chúng tôi qua đó, bên dưới có để không ít đồ, anh ta nói:
Bình thường anh ấy không cho tôi xem, tôi cũng không xuống9, nhưng tôi biết chìa khóa và mật mã.

Tiền anh ấy nợ anh, tôi không xuống mộ thì không trả nổi.


Cho anh hết đồ ở đây đó.

Qu6ý Mạt Dương đi một vòng ở bên trong, đa số đều là đồ không đáng tiền, lão Lưu mê cờ bạc, chắc chắn lúc trước đã bán hết rồi. Nhưng nhiều đồ như 5vậy cũng sẽ có thứ mà Quý Mạt Dương thích, cho dù không thích thì anh ấy cũng có thể tìm ra.

Tôi tính sơ cũng độ hơn mười triệu, sau này cũng là một lối đi, nếu cậu muốn làm việc này thì đến tìm tôi, tôi cho cửa hàng.

Tiểu Lưu gật đầu:
Dạ.

Quý Mạt Dương quay người dẫn chúng tôi đi, Tiểu Lưu nói muốn chúng tôi cùng anh ta đi cầu hôn, chúng tôi lại đến chỗ mẹ vợ và vợ anh ta.
Bên trong đó, Quý Mạt Dương tìm được một cái bật lửa vàng 18K, nhìn có vẻ giống món đồ của bản thân lão Lưu, hoa văn cũng là biểu hiện đại.
Quý Mạt Dương cầm lên xem một chút, Tiểu Lưu nói:
Cái này là tôi mua tặng cho anh tôi, chắc là quên mang đi.

Quý Mạt Dương cất đi:
Lấy cái này đi, nhưng chỉ có thể tính là lãi thôi, cậu vẫn phải trả tiền gốc cho tôi. Không cần giữ lại đồ ở đây, xử lý hết tất cả đi, càng nhanh càng tốt.


Không phải chứ? La Quản Trinh không phải người như vậy.


Chẳng đưa bao nhiêu tiền cả, bọn họ đều không giàu có gì.
Vân Nhã nói ra nguyên nhân, tôi hết tò mò tại sao La Quán Trinh không nhận nữa.

Bao nhiêu tiền?
Tôi hỏi Vân Nhã.
Tôi nói ba đơn đầu có thể miễn phí, đây là hai đơn đầu!
Vân Nhã ấp úng.
Lúc chúng tôi đi, Quý Mạt Dương tìm luật sư đến, cho mẹ con bọn họ một số tiền rồi đưa Tiểu Lưu đi.
Có lẽ mẹ con nhà kia cảm thấy có được hai mươi triệu còn tốt hơn sau này phải chịu khổ cùng Tiểu Lưu, dù sao thì Tiểu Lưu đã không còn lão Lưu rồi, tương lai mờ mịt.
Những đầu biết được mẹ con bọn họ vốn chua ngoa cay nghiệt, có tướng bần hèn.
Tiểu Lưu đến bể cô gái lên, vội vàng đưa đến bệnh viện, kết quả sau khi cấp cứu thì đứa trẻ không còn nữa, cô gái cũng mất khả năng sinh đẻ.
Tiểu Lưu không quá đau lòng, anh ta ngồi ngẩn người ở bên ngoài.
Anh ta hiện tại quả thực là nhà nát người vong, giờ đã chết lặng rồi.
Bọn họ đi theo Tiểu Lưu sẽ mang lại vận hạn cho anh ta.
Cũng chỉ có rời xa bọn họ thì Tiểu Lưu mới có thể thành công nhanh chóng.
Sau khi rời đi, Tiểu Lưu cùng chúng tôi đi tìm Tề Vũ, Tề Vũ giúp anh ta lo liệu chuyện của anh trai.
Tiểu Lưu nói:
Người nhà của con.


Ừ, điều kiện tôi đưa ra thế nào rồi?
Người phụ nữ rất đắc ý, giống như có một đứa con gái là có một núi vàng vậy.
Con gái bà ta thì ngồi ở một bên mặt lạnh tanh, rất là không vui.

Con không có ý gì, tiền có thể đưa nhưng bây giờ không có, con muốn đưa người đi, đứa trẻ là của con!
Tiểu Lưu nhìn vợ chưa cưới của anh ta.
Nhưng cô vợ chưa cưới đứng dậy bỏ đi, hoàn toàn không để ý đến anh ta. Tiểu Lưu nói to:
Em yêu anh hay là yêu tiền?

Cô gái dừng chân, cô ta nhìn Tiểu Lưu:
Nếu như tôi không xinh đẹp, anh có chịu cưới không?
Tiểu Lưu không nói, cô gái cười khẽ:
Vậy không phải là rõ ràng rồi sao, anh có yêu cầu của anh, tôi có yêu cầu của tôi.

Đừng ai nói ai cả, thế giới này rất thực tế.

Lúc này chúng tôi mới chia tay. Tối đó Quý Mạt Dương đã dọn đến nhà của La Quán Trinh ở. Tôi thầm nghĩ anh ấy làm vậy chẳng phải là hiếm có sao. Tôi vốn ở ngay sát vách nhà La Quán Trinh, nếu có động tĩnh thì chắc chắn tôi có thể nghe được, thế nhưng buổi tối tôi chẳng nghe thấy gì cho nên cảm thấy thất vọng.
Nhưng tôi lại tò mò, từ buổi sáng La Quán Trinh luôn cúi đầu, giống như đã làm chuyện gì mất mặt vậy, mà Quý Mạt Dương thì đến tận trưa mới ngủ dậy, vừa dậy là tìm La Quán Trinh.
Trước đây nhìn thấy tôi đều phải thăm tôi trước, bây giờ anh ấy nhìn thấy tôi là hỏi La Quán Trinh ngay. Tôi nói cô ấy đã đến trường rồi, sắc mặt của anh lập tức trầm xuống rồi đến trường học, Rốt cuộc là thế nào, ai mà biết được chứ.

Chẳng trách cô ấy không làm việc này không làm miễn phí đầu, cô gọi điện hỏi một chút đi, một tệ có trả không?



Hả, vậy thì trả được.
Vân Nhã tự quyết thay người ta, tôi bảo cô ấy liên hệ với một nhà trong số đó trước, Vân Nhã vội vàng đi liên hệ. Tôi chuẩn bị đi cùng cô ấy thì Huyền Quân đến tìm tôi, chặn tôi ở cửa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.