Chương 333: Cơ hội


Các Quỷ vương và quý tộc rời đi hết, toàn bộ nhà tro cốt đổ sập chỉ trong nháy mắt, Huyền Quân lập tức đưa tôi về nhà La Quán Trinh. 8

Khi tôi tỉnh lại, Huyền Quân đang ngồi bên cửa sổ nhìn tôi đăm đăm, nhưng ánh mắt lại ngẩn ngơ.

Các người phá hủy nhà tro cốt của tôi, bây giờ lại đến tìm tòi, không biết là vì chuyện gì? Tôi với các ngươi có thù sâu oán nặng đến thế à?

Hạ Đông Tử đi tới chất vấn, hoàn toàn không sợ chúng tôi. Lúc này tôi và Huyền Quân mới nhớ tới Hạ Đông Tử, lúc nãy mải nói về chuyện của Hồng Nhi quá nên chúng tôi quên béng gã!
Huyền Quân hoàn toàn phớt lờ gã, chỉ kéo tay tôi vẽ một tấm bùa Định hồn vào lòng bàn tay.
Tôi thấy khó hiểu:
Đáng lý thì cả em và gã ta đều là đạo sĩ, cho dù gã có năng lực mạnh hơn em cũng không thể câu mất hồn phách của em một cách dễ dàng thể chứ, huống chi em còn có pháp nhãn mà lão Mã để lại

Tôi chưa kịp chìa ta3y gọi thì hắn đã tỉnh táo lại.
Huyền Quận hoàn hồn, liếc nhìn tôi rồi đứng dậy cởi quần áo, tôi thấy vậy bèn đi vào trong. <9br>

Chúng ta còn phải làm việc, không thể được đầu

Huyền Quân bất đắc dĩ cười:
Đến đâu hay đến đó, có những thứ biết quá nhiều chưa chắc đã là chuyện tốt, nhưng có chuyện này anh có thể nói cho Thương Nhi đấy


Hả?

Mặc dù chúng tôi là từ nhà tro cốt trở về, chuyện bên kia cũng đã xong, nhưng tôi và Huyền Quân vẫn đến đó.
Quả nhiên bên đó có mấy chiếc xe, mà người lái xe xuất hiện ở bên kia cũng chính là Hạ Đông Tử.
Tới khi tôi nhận thấy bất thường thì hắn đã vào quá nửa rồi.
Tôi chỉ đành phối hợp với hắn thôi.
Sau khi lăn lộn xong, Huyền Quân liếc nhìn tôi, đắp kín chăn cho tôi rồi trở mình kéo tôi về phía hắn.
Tôi còn tưởng hắn muốn hỏi tôi điều gì, nhưng ngẩng đầu nhìn lại thì thấy hắn đã nhắm mắt.
Huyền Quân vừa cởi quần áo trên người tôi vừa ngắm nhìn. Tôi đang định chặn ánh mắt nóng rực của hắn thì hắn đã sát lại, còn kéo tay tôi ra.
Ban đầu tôi hơi khó chịu nên liên tục vùng vẫy, nhưng không hiểu sao về sau mình lại bị hắn lừa vào tròng.
Thật ra tôi biết hắn không phong ấn, mà là Hồng Nhi không ở đây.
Thằng bé đi thăm Phù U rồi.

Chẳng phải người ta nói rất khó trở thành Quy tôn hay sao? Trên đời này không có mấy người đúng không?


Tuy rằng không thấy nhưng vẫn có Quỷ tôn, trong muôn ngàn thế giới, kiểu gì cũng tìm ra. Có điều bọn họ ẩn náu rất kỹ, không hay ra ngoài cho nên không có nhiều người nhìn thấy. Mà những tên lộ diện, không phải quá kiêu ngạo thì cũng quá khiêm tốn. Đương nhiên Phù U thuộc diện khả năng có hạn, không rành thể sự lại còn chạy tới nhân gian chơi đùa. Kẻ nào hiểu biết một chút, ắt sẽ biết thế gian hiểm ác, không chạy ra ngoài.
Vả lại, hễ Quỷ tộc xuất hiện thì nhất định sẽ thu hút sự chú ý của phía trên, bởi vậy không ra mặt thì tốt hơn.

Lý do này cũng đầy đủ đấy.
Huyền Quân nhìn tôi hỏi:
Nếu chúng ta phải chết chung thì sao? Không tốt à?


Không tốt, chết vinh không bằng sống nhục, sống sót vẫn tốt hơn.

Và ba mẹ của nó là nhân tố không thể thiếu


Em có mạnh gì đâu, đạo sĩ đầy rẫy ra đó, có khối người mạnh hơn em. Còn anh... cũng chẳng mạnh đến mức ấy, phải không?

Tôi nhướn mày, còn có chuyện quái gì quan trọng hơn việc biết lại lịch của Hồng Nhi được nữa?
Huyền Quân nghiêm mặt nói:
Sở dĩ Giác Nhi mạnh là bởi vì có liên quan đến kiếp trước của nó, nếu nó muốn có cơ hội sống trên thế gian này thì cần phải có một vật dẫn mạnh.
Huyền Quân nghe tôi nói vậy, ánh mắt trở nên dịu dàng:
Ly Thương, em vẫn ngốc như vậy!

Tôi lặng thinh, hắn nói tiếp:
Chuyện tương lai khó nói trước, nếu Giác Nhi mãi mãi không ra đời thì sẽ không có chuyện gì hết


o


Thế anh ngủ đi!


Em không nhìn thấy cũng là chuyện bình thường, cũng không có ai biết Giác Nhi mà.
Nhờ Huyền Quân nhắc nhở, tôi bất giác nghĩ Quỷ tồn trời sinh đã biết ẩn náu, nếu không e là bọn họ đã bị ăn sạch từ lâu rồi.
Tôi nhớ lại lúc mình vừa mới mang thai Hồng Nhi, âm khí của quỷ quái xung quanh bạo động, suýt thì tiêu diệt chúng tôi rồi.
Nhưng tôi không nén nổi tò mò, bèn hỏi Huyền Quân:
Tức là nếu bọn họ không muốn ra thì không ai nhìn thấy đúng không?


Không phải tất cả Quý tôn đều có năng lực như Giác Nhi. Giác Nhi khác với bọn họ, suốt mấy chục nghìn năm cũng chẳng có nổi một nhân vật như Giác Nhi đầu, cho nên nó mới phách lối như vậy.

Lúc trước Hạ Đông Tử giở trò ở nhà tro cốt, bây giờ tôi và Huyền Quân vừa xuất hiện gã đã nhận ra ngay, lập tức xoay người nhìn chúng tôi, khỏi phải nói sắc mặt gã tệ cỡ nào.
Nhưng khí thế tàn bạo trên người Hà Đông Tử rút đi rất nhanh, gã còn tươi cười với chúng tôi.
Huyền Quân ngước mắt nhìn tôi:
Nếu trên người tên đó có một Quý tôn thì sao?

Nghe Huyền Quân hỏi vậy, tôi bất giác nhìn về phía Hạ Đông Tử, quan sát từ trên xuống dưới, gã có Quỷ tôn ư?
Vậy mà tôi không nhìn ra đấy, nhưng nếu trên người gã có một quy tôn thì đúng là không cần bàn rồi.
Quỷ tốn rất đặc biệt, có thể thay đổi một vài định luật.
Có điều nó ra ngoài đương nhiên là cũng có nguyên nhân nào đó, làm sao anh biết được?


Nhưng em cảm thấy anh biết
Tôi buồn bực, trong lòng lo lắng khôn nguôi.
Theo những gì mà Quỷ vương Ác Mục nói thì Quý tôn có thể tranh đoạt vị trí Quân chủ của Quý tộc, tương đương với đế vương quật khởi thời cổ đại, không thể coi thường.
Nhưng tôi lại không nhìn ra cái gì cả, nên khó tránh khỏi hơi rầu rĩ. Lẽ nào gần đây năng lực của tôi ngày càng kém, có mỗi một tên quỷ tồn thôi mà cũng không nhìn thấy?
Sao lại không ra đời?

À còn nữa, rõ ràng là anh có Quỷ tộc, vậy tại sao anh không cho Quý tộc đến giúp đỡ lúc em mang thai Hồng Nhi?

Công là công mà tư là tư, không phải chuyện gì cũng cần Quỷ tộc ra mặt, huống chi lúc đó anh cũng không biết chuyện của Giác Nhi.

Anh ngủ rồi à?


Không hỏi gì hả?


Thương Nhi, em đả kích người ta quá đấy, nhưng cũng không thể nói như vậy được. Thứ nhất, Giác Nhi có huyết mạch thầy Âm Dương nhiều đời của bác. Thứ hai, trên người Thương Nhi lại có pháp nhân bảo vệ, không chỉ thế, em còn từng là thiên sứ cao cấp trong Thiên Sư Đạo nhiều đời, từng đứng đầu đạo tông Thiên Sư Đạo thời thượng cổ. Thứ ba, cả hai chúng ta đều là tiên thể thượng giới có thần cốt. Thứ tư, là Giác Nhi chọn đầu thai vào lúc này.
Thằng bé có ba người cha, một là Thần tốn của Quý tộc, hai là Thánh quân của Quý tộc, ba là thiên sư chốn nhân gian.
Còn những Quý tôn đã tu luyện hơn ngàn năm hoặc mấy chục ngàn năm thì đã chán ngấy mấy chuyện vụn vặt trên đời, nếu không có việc gì bọn họ sẽ không xuất hiện


Nói vậy thì Hồng Nhi là thế nào?
Càng lúc tôi càng không tài nào hiểu nổi, phải chăng các Quý tôn khác quá giỏi, đã ẩn náu cả rồi, chỉ có mình Hồng Nhi khinh suất thôi?
Huyền Quân trầm ngâm chốc lát rồi lên tiếng:
Trong hàng Quy tôn, tu vi của Giác Nhi đã tới đỉnh cao, thằng bé không cần phải ở ẩn, thực tế là nó không thèm ra ngoài.
Nhưng mọi vật trong trời đất đều tương sinh tương khắc, Giác Nhi ra đời ắt cũng có tiêu diệt nó tồn tại, nó không ra ngoài thì tốt hơn.

Thế nào cơ?

Huyền Quân cho tôi ăn bơ, cởi quần áo xong là 6đè lên người tôi. Tôi giãy giụa, đồng thời nhắc nhở hắn trong bụng tôi vẫn còn một đứa đấy, Huyền Quân lại bảo đã phong ấn trong ngũ5 giác của Hồng Nhi rồi.
Huyền Quân nói vậy, tôi lại cảm thấy con trai hắn chẳng phách lối lắm, kẻ phách lối chính là hắn mới đúng ấy.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tôi vẫn rất tò mò về những lời hắn nói.
Đó là nền móng cơ sở cho tấm thân bất tử của Giác Nhi.
Thiên sư chốn nhân gian là một nhánh cực kỳ hiếm thấy của Thiên Sư Đạo. Nhánh này ngưng tụ dương khí chỉ thuần, dương khí này có thể hủy diệt hàng nghìn hàng vạn vật chí âm, sức tải đủ khiến quỷ thần chấn động.
Huyền Quân lại

một tiếng rất thản nhiên.

Nếu có một ngày thiên giới không dung thứ thì anh đừng chống đối, cứ giao em ra, em sẽ gánh chịu tất cả. Anh hãy đưa Hồng Nhi lánh đi, năng lực của anh mạnh như vậy, chỉ cần anh đồng ý không ra ngoài gây chuyện thì chắc chắn có thể sống sót

Ba nhân tổ hợp lại cộng thêm tu vi của Thương Nhi, đã đạt thành cơ hội cho Giác Nhi ra đời


Em không biết Hồng Nhi có kế thừa sức mạnh của bốn phương này hay không, nhưng em thấy thằng bé kế thừa tinh xảo.. Thật sự là tôi không thốt ra nổi chữ đằng sau, chỉ đành nuốt lại.
Bấy giờ tôi mới chợp mắt.
Giữa trưa tôi mới tỉnh giấc, ăn cơm xong là ra ngoài ngay.
Thần tôn quản lý mấy trăm ngàn hồn phách, hấp thu khí chỉ âm trong trời đất mới có thể thai nghén ra vật chí âm.
Thánh quân là Bất Hóa Cốt mấy chục nghìn năm hiếm thấy, xương thịt của Bất Hóa Cốt đến từ cương thi bất tử, trải qua thai nghén xương thịt phàm trần, thay da đổi thịt sau ba lần chết đi sống lại mới có thể tu luyện thành Bất Hóa Cốt, hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, gom góp khí âm dương trong đất trời.
Huyền Quân giải thích xong, tôi càng thấy khó hiểu hơn:
Giác Nhi khác bọn họ ư?


Nếu chia Quỷ tên thành các cấp bậc thì Giác Nhi là Quỷ tổn vương trong mấy chục nghìn Quỷ tôn, so với Quý tôn như Phù U, thì Phù U chỉ nhỏ bé như hạt cát thôi, không đáng nhắc đến
Huyền Quân cũng nghiêm mặt đáp lại:
Nếu anh thành tâm tu đạo thì đương nhiên tôi sẽ không làm gì anh, nhưng anh lại dựng lên nhà tro cốt ở đây dẫn tới âm dương mất cân bằng, khiến oán khí ngưng tụ để sử dụng thuật nuôi quỷ. Anh đã vi phạm luật trời, phải giết!



Vậy thì các người cũng phải có bản lĩnh mới được
Dứt lời, Hạ Đông Tử mỉm cười rồi xoay người định rời đi. Lúc gã xoay người, tôi vừa hay nhìn thấy gáy gã, kết quả có một gương mặt người lộ ra làm tôi sợ hết hồn, tim vọt lên tận cổ họng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trấn Hồn Quan.