Chương 30: Chém giết Biện Huân.
-
Trâu Bò Nhất Hệ Thống
- tieubaihoai
- 1723 chữ
- 2019-08-25 03:51:55
Trong sát na...
"Chết tiệt lão già, lại xảo trá như vậy."
Tùy Phong trong lòng thầm mắng, không nghĩ Biện Huân lại có thể đánh như vậy, nếu là người khác chỉ sợ khó thoát cái chết, nhưng là thật xui cho Biện Huân, người hắn gặp lại là Tùy Phong.
"Ra đây, Địa Ngục Ma Long ghế dựa!"
Trong sát na, chỉ bằng một cái ý niệm, bán thần khí Địa Ngục Ma Long ghế dựa đột nhiên xuất hiện, sau đó che trước người Tùy Phong, tạo thành một cái khủng bố lá chắn.
Tất cả chỉ xảy ra trong một cái nháy mắt, mà lúc này Biện Huân mũi kiếm cũng vừa tới, Biện Huân trong lòng vốn đã thở ra một hơi, tin tưởng Tùy Phong là không thể đào mệnh, nhưng là trong phút chốc, một việc kì lạ phát sinh.
Keng!!!
Ngay lúc này, ở đâu ra một vật đen xì tự nhiên che trước người Tùy Phong, tạo thành một cự đại lá chắn, kiếm chiêu của Biện Huân cũng vì đó mà bị ngăn cản, mũi kiếm tiếp xúc vật đen xì kia, chỉ nghe tiếng kim loại chói tai vang lên, một chút hỏa tinh bắn ra, sau đó thanh kiếm như một quả trứng gặp phải cự thạch má vỡ tan.
"Cái này..."
Biện Huân trong chớp mắt ngu người, vật đen xì kia vậy mà làm kiếm của hắn vỡ tan, phải biết tiếp một đao kia của Tùy Phong, nó chỉ mới có mẻ một miếng đây, thế nào vừa chạm vào liền như củi mục nát tan rồi?
Biện Huân tròng mắt kịch liệt co rút, nội tâm như tràng giang sóng trào mãnh liệt, một cảm giác không ổn tự nhiên xâm lấn tinh thần, một khắc này, hắn biết mình phải chạy, mặc dù không biết vật đen xì kia là cái gì, nhưng là nó quá khủng bố, nếu hắn còn ở lại đây thêm một phút giây nào nữa, mạng của hắn sẽ nộp tại đây, linh cảm của một người trải qua sinh tử ranh giới sẽ cho hắn biết.
"Muốn đi? Kém chút vạn kiếp bất phục trong tay ngươi, bản công tử mà để ngươi đi thì chắc hít thở cũng bị đầy hơi chết."
Tùy Phong cười lạnh nói, để Tùy Phong xuất ra bán thần khí, Biện Huân coi như chết cũng đáng giá, làm sao Tùy Phong có thể để Biện Huân trốn thoát? Như vậy thì hắn thật không cách nào đối diện với bản thân được, bệnh nan YY tái phát thời điểm.
Oanh!!!
Tùy Phong trong giây phút khí thế bạo tăng, ngập trời vô thượng chi ý phủ xuống, 《Vực》 khai mở đến cực hạn, dưới sự bạo phát của Bạo Thiên Cuồng giao thần thông, 《Vực》 uy lực lại có tăng phúc thật nhiều, mà Biện Huân lúc này lại đứng trong phạm vi của nó, mà hắn lúc này đã hoảng sợ, hắn thật sự sợ.
Tùy Phong thật sự quá tà môn, siêu việt sự đoán, Tùy Phong thật không phải tầm thường là một cái bình thường ngoại môn đệ tử, vật màu đen kia, cuộc đời hắn chưa từng thấy vật nào khủng bố như vậy, cho nên hắn đã hoảng sợ.
Mà một khi đứng trong 《Vực》 của Tùy Phong mà thấy sợ, cũng coi như đại biểu cho sự chấm hết.
Vô tận bóng tối, địa ngục hắc ám, sâu thẳm thâm uyên, cảm giác chết chóc,...Biện Huân lúc này bên trong linh hồn đều cảm nhận được, hắn rốt cuộc biết được ba vị trưởng lão kia là chết như thế nào, hắn rốt cuộc biết được Tùy Phong khủng bố.
"Tha...tha cho ta..."
Biện Huân ngớp ngáp khó khăn nói, hắn đã không thuộc về hắn, ở trong thế giới đầy kinh khủng kia, sinh tử của hắn không còn là chính mình, chính Tùy Phong đến chấp chưởng nó, Tùy Phong quyết định nó, muốn sống, cũng chỉ có Tùy Phong quyết định mới được.
"Ngươi sai cái đầu tiên là tham lam đồ vật của ta, cái sai thứ hai đó là bắt đi lão bà cùng bằng hữu của ta, cái sai thứ ba đó là quá ngu khi đối đầu với ta, mà ngu...cũng là một cái tội."
Tùy Phong lúc này giống như một vị chúa tể đứng ở nơi đó nhàn nhạt nói, sau đó trên miệng nở một nụ cười đầy tà mị, nụ cười làm cho người ta lạnh cả xương sống, nụ cười thần chết.
"Cho nên, ngươi vẫn là đi chết được rồi."
Tùy Phong lạnh lùng thả xuống một câu, sau đó ý niệm khẽ động, một luồng ý chí vô hình đánh vào linh hồn của Biện Huân.
"Không, ta không muốn chết, ta không muốn chết..."
Biện Huân gắng hết sức la hét, cổ họng gần như nứt toác ra, bất quá dù la hét đến đâu đi nữa cũng vô ích, bên trong 《Vực》, Tùy Phong căn bản là chúa tể hết thảy, dù là ai đến đi nữa, cũng không thể cứu được Biện Huân.
Phịch!!!
Tiếng hét tắt ngúm, Biện Huân ầm ầm ngã xuống, trong mắt chứa đầy tuyệt vọng cùng cực cùng sợ hãi, hắn thật quá sai, bất quá hắn chỉ có thể vĩnh kiếp bất phục.
Biện Huân chết!!!
Lúc này, hiện trường triệt để im lặng, im lặng đến đáng sợ, một cỗ máu tanh mùi vị hòa quyện cùng giết chóc chi khí ngập tràn, cảnh tượng nơi này trông thật thê thảm.
Kiêu Phúc lúc này đã ngồi bệch xuống đất, trong đũng quần đã ướt nhẹp, một cỗ mùi khai bốc lên, quả nhiên là vãi đái ra quần.
Một màn kia, quả thực đã dọa chết hắn, Biện Huân thực lực là cỡ nào cao cường, một ngón tay có thể dễ dàng diệt sát hắn, nhưng là rốt cuộc cũng chết trong tay Tùy Phong, vậy thì Tùy Phong là bực nào kinh khủng?
Vì thế Kiêu Phúc lúc này quả thực bị hù cho thất hồn khiếp vía, cả người đều mềm nhũn không còn khí lực, hai hàm răng cứ đá nhau kêu cốp cốp, thật lâu chưa tỉnh hồn lại.
"Giải quyết xong, nên kết thúc rồi."
Tùy Phong đạm mạc nói, sau đó quay sang về phía Kiêu Phúc mà bước tới.
Nhìn thấy Tùy Phong bước về phía mình, Kiêu Phúc giật mình tỉnh lại, cả người đều run lẩy bẩy, là ác ma này, ác ma này muốn lấy mạng hắn, Kiêu Phúc sống bao nhiêu năm đến giờ chưa từng thấy nỗi đáng sợ nào hơn như vậy.
"Tha...tha...Tùy Phong....tha cho ta một mạng..."
Kiêu Phúc ngước mặt lên, phảng phất như già đi mấy chục tuổi đáng thương nói.
Nhìn Kiêu Phúc một bộ dáng chật vật kia, Tùy Phong lông mày khẽ nhíu:
"Nếu như ngươi chỉ nhằm vào ta, thì có lẽ ta sẽ tha cho ngươi một mạng, nhưng là ngươi đã phạm vào bằng hữu của ta, lão bà của ta, cho dù là một con ruồi dám đánh ý đồ vào họ, kết cục cũng chỉ có một là chết."
Tùy Phong nói dứt câu, tự nhiên ánh mắt thay đổi lãnh khốc, sau đó xung quanh cơ thể không gian như biến động, một luồng uy áp phô thiên cái địa phủ xuống, giống như là một tòa cự sơn nặng ngàn vạn tấn ép xuống, làm cho Kiêu Phúc cảm thấy ngột ngạt, cả người giống như muốn nổ ra.
Phốc!!!
Kiêu Phúc cuồng phun một thớ máu rồi lăn đùng ra chết, hai mắt còn chưa kịp nhắm, cả người đều bị ép cho biến dạng.
Đây chính là 《Vực》 Tùy Phong vừa thi triển, lúc này, 《Vực》 của Tùy Phong vừa phát sinh thay đổi, lại càng thêm khủng khiếp hơn nữa, dễ dàng ép chết một tên tiên thiên cảnh đỉnh phong mà không cần động tay chân, đủ hiểu sức mạnh mà nó đem lại là bực nào rợn người.
...
Giải quyết xong xuôi, Tùy Phong rời khỏi chấp pháp đường, sau đó từ hệ thống mua một cái truyền tống trận trung cấp.
•Ting: Khấu trừ ký chủ 1000 điểm tinh hoa binh khí.
"Đào Nguyệt, Vương Bàn, chờ ta."
Nói xong, dưới chân Tùy Phong đồ án kì dị mãnh liệt phát sáng, sau một khắc, luồng sáng tiêu thất mất dạng, mà Tùy Phong, cũng không thấy đâu nữa.
...
Bên trong đại điện Tuyệt Lãng tông...
"Toàn bộ đều chết? Rốt cuộc là ai làm?"
Một người đàn ông nghi hoặc hỏi, người đàn ông này dáng vẻ tầm năm mươi tuổi, vóc người cao gầy, ngũ quan góc cạnh, tóc lấm tấm hoa râm, nhưng mặt mày vẫn còn sáng láng đầy tinh thần, Bộ Khinh Phàm, tông chủ Tuyệt Lãng tông.
Phía dưới đại điện, tập trung đều là các trưởng lão cao tầng của Tuyệt Lãng tông, lúc này ai nấy đều một vẻ chấn động, chấp pháp đường toàn bộ trưỡng lão bị diệt ngay tại bên trong tông môn, đây là bực nào chấn động sự tình, một khi lan truyền ra ngoài, chỉ sợ gây oanh động cả Đông Thắng vực này.
"Bẩm tông chủ, theo ta điều tra, nơi đó ngoài xác của mấy vị Biện Huân trưởng lão cùng ngũ vị trưởng lão thì còn có một người ngoại môn trưởng lão tên Kiêu Phúc, ta đoán việc này hẳn là có liên quan đến người này, mà hắn còn có một cháu trai tên Kiêu Tần, chúng ta tra hỏi một chút vị đệ tử này xem thế nào?"
Một vị trưởng lão đứng ra nói.
"Dẫn đến đi."
Bộ Khinh Phàm đạm mạc nói.
Sau một lát, vị trưởng lão kia dẫn ra một người thiếu niên, thiếu niên này sắc mặt hơi tái nhợt, giống như bị thiếu tét tốt tê rôn vậy, đây chính là Kiêu Tần, mới hôm trước bị Tùy Phong một chỉ bạo đi bộ đồ nghề.
"Đệ...đệ tử bái kiến tông chủ..."
Kiêu Tần quỳ xuống nói, vẻ mặt có chút sợ hãi.
Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến dung mạo của tông chủ, hoàn cảnh có chút khẩn trương.
"Kiêu Tần? Kiêu Phúc là gia gia của ngươi?"
Bộ Khinh Phàm nhàn nhạt hỏi.
"V...vâng...là gia gia của ta."
Kiêu Tần có chút khó hiểu, bất quá vẫn là biết gì trả lời nấy, đây là tông chủ Tuyệt Lãng tông a.
"Gia gia ngươi...hắn chết, mà người giết hắn đã biến mất."
...
Tg:tieubaihoai
Truyencv.com