Chương 1038


Trước đó bọn họ đã nghe nói về doanh nhân Singapore này rồi. Mặt ngoài thì tất cả đều bình thường, là một ông chủ làm giàu nhờ v8ào việc khai thác khoáng sản.

Nhưng mọi chuyện không đơn giản như thế. Chỉ hơn mười năm mà có thể phát triển thành vượt3 bậc, lên làm ông trùm, đa số những đồng tiền trong tay đều không mấy sạch sẽ.

Vậy nên, bất kể thể nào bọn họ cũng phải9 chú ý, đề phòng.
Jack cúi đầu ăn cơm. Đột nhiên, cô gắp một miếng thịt bò non mềm vào đĩa của cậu.
Trên bàn có đũa và thìa để dùng chung, nhưng cô lại dùng đũa của mình để gắp thịt cho cậu. Động tác của cậu chậm hẳn lại, bầu không khí bỗng trở nên lạ kỳ. Lông mi cậu run run, nhưng cậu không thể ngẩng đầu lên để nhìn ánh mắt của cô lúc này được.
Cô đã nói rồi, cậu có thể ăn, cũng có thể không ăn.
Nguyễn Nhất Nhất nhìn ra ngoài cửa sổ. Cô bưng ly rượu lên, loại rượu nho sắc màu đong đưa.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Mấy giây sau, trên cửa sổ thủy tinh lớn ánh lên một bức tranh.
Một chàng trai đeo mặt nạ hình quỷ cầm dao nĩa, cho miếng thịt bò mà cô gái vừa gắp cho mình vào miệng.
Gió đêm phất phơ, lúc về, bọn họ không định ngồi máy bay trực thăng nữa, thời điểm này cũng hết kẹt xe rồi.
Hôm nay Nguyễn Nhất Nhất không khống chế được mà uống mấy ly rượu liền. Ôn Dục không nhịn được, nhíu mày nói vài câu, nhưng không có tác dụng gì cả.
Ra khỏi nhà hàng ăn cơm, một chiếc Rolls-Royce đỗ ở ven đường. Nguyễn Nhất Nhất cầm chìa khóa xe, khoác áo khoác, hai người bọn họ đi về phía xe của cô.
Nhìn hình ảnh ấy, Nguyễn Nhất Nhất cong khóe môi.
Cô phát hiện ra rồi, Jack là một người nói một đằng làm một nẻo.
Miệng thì nói là không thích cô, nhưng lại toàn làm những chuyện chứng tỏ mình thích cô, thậm chí còn ăn thịt mà cố gắp. Cô vừa ăn bằng đôi đũa này, chín bỏ làm mười thì có khác nào

Giang Thành cử anh tới, vậy chắc hẳn tôi vẫn chưa đủ hiểu biết về anh, chắc chắn là anh phải có năng6 lực nào khác. Anh yên tâm, cho dù sếp anh không tới, nhưng tôi sẽ bảo vệ anh.

Nghe vậy, cậu ngẩng đầu nhìn cô. Khóe m5ôi cô cong lên. Cậu lại cúi đầu xuống, thái độ thỏa đáng:
Vậy thì cảm ơn cô.
Ai bảo vệ ai còn chưa biết đâu.

Ăn nhiều vào, sáng mai chúng ta sẽ đi gặp ông ta.
Cô nói.
Bước đi của cô lảo đảo, hình như đứng không vững.


Cô uống nhiều quá rồi.
Jack mím môi, nói.

Cô cười:
Sao lại thế được, hôm nay tôi có uống bao nhiêu đâu.
Vừa nói, cô vừa tiến lên hai bước. Nhưng hình như là hơi choáng đầu, cô chống tay vào đầu. Jack vội vàng tới đỡ cô, cô thì nương đó tựa vào lòng cậu. Jack bất đắc dĩ, chẳng còn gì để nói nữa. Cậu thở dài một tiếng, nhìn bốn phía xung quanh, nhưng không thấy tài xế hay vệ sĩ của cô ở đâu cả.

??
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.