Chương 1055: Ai nói tôi không nhìn


Bình tĩnh nào! Chỉ cần cậu không lúng túng, vậy thì người khác mới là người phải lúng túng.

Nguyễn Nhất Nhất nhìn cậu, dịu giọng nói:
Lê8n xe đi, lát nữa tôi sẽ bảo tài xế đưa anh về khách sạn.
Dù sao hiện giờ cậu cũng chật vật lắm rồi, còn không bắt được taxi nữa.
Taxi làm sao có thể sánh với Rolls-Royce sang trọng khí phải được.
Trong lúc cậu đang nghĩ như thế, tài xế đưa một cái túi trên ghế phụ cho cậu. Một vách ngăn chậm rãi đẩy lên, ngăn cách bọn họ với tài xế.
Jack k3hông lên tiếng, ngượng ngùng xoa chóp mũi. Lúc này cậu cũng không cần thể hiện nữa, theo cô lên chiếc Rolls-Royce.
Cậu ngồi trong xe cô,9 không nhúc nhích gì cả. Trong xe bật điều hòa, nhanh chóng sưởi ấm cơ thể lạnh lẽo của cậu, thúc đẩy máu trong người cậu chậm rãi tuần hoàn.
Có tiền sướng thật. Giây phút này, trong đầu cậu chỉ toàn là bốn chữ này. Có tiền, dù ở đâu cũng có xe đưa xe đón, như vậy thì cậu sẽ là n5gười bảo cô lên xe mình, chứ không phải là cô bảo cậu lên xe. Cậu luôn muốn cho cô những thứ thật tốt, nhưng đối mặt với hiện thực, cải
tốt
ấy bé nhỏ chẳng đáng là gì. Ý cậu không phải là cuộc sống như vậy không tốt, ngược lại còn rất tốt, chỉ đơn giản là vì cậu không có năng lực cho cô những điều đó.
Gucci.
Một đôi giày bốn, năm ngàn. Cậu do dự một lát, cuối cùng vẫn lấy ra mặc vào.
Tôi sẽ trả tiền quần áo cho cô.
Bây giờ cậu có tiền rồi, sắp lấy được tiền chia hoa hồng từ khoản tiền ấy, cậu sẽ trả lại cô gấp mười lần.
Nguyễn Nhất Nhất không quay đầu lại. Cô xì
một tiếng:
Chỉ là một bộ quần áo mà thôi, có nhất thiết phải khách sáo thể không?

Đây chỉ là một bộ quần áo mà tài xế tiện tay mua ở ven đường thôi.
Cậu nhận lấy, nhìn vào trong túi. Quần áo còn rất mới, có một chiếc quần màu đen rộng rãi, một chiếc áo thun trắng và một đôi giày đế bằng màu trắng thoải mái.
Vô cùng đơn giản, nhưng vừa nhìn là cậu lập tức khựng lại.
Cô bình tĩnh lấy áo trong túi ra đưa cho cậu:
Mau mặc vào đi, chắc người cũng khô rồi.
Nói đến đây, cô nhìn liếc xuống quần cậu rồi lại cất lời:
Thay cả quần nữa, tôi sẽ quay đi.

Vừa nói, cô vừa nhìn ra ngoài cửa xe.
Hiện tại cậu bắt đầu hiểu được, vì sao lúc trước cô lại từ chối cậu.
Khoảng cách giữa bọn họ quá xa xôi, chẳng lẽ lại để cô theo mình rồi chịu khổ?
Kính xe được dán miếng dán chống nhìn trộm, cách nhiệt, bên ngoài không nhìn thấy bên trong, nhưng bên trong có thể nhìn ra bên ngoài.

Cảm ơn.

Cậu không nói gì.
Cái nhìn về giá trị đồng tiền của mỗi người mỗi khác. Những người sống trong tầng lớp khác nhau sẽ luôn có những vấn đề nhìn nhận khác nhau.
Trong không gian chật chội chỉ còn lại hai người họ.
Lông mi cậu run lên, chậm rãi quay đầu nhìn Nguyễn Nhật Nhất, dường như không hiểu cho lắm.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.