Chương 1064
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 607 chữ
- 2022-02-19 09:26:25
Đúng thế, mặc dù lần nào gặp nhau, Jack cũng đeo mặt nạ, nhưng trong đầu cô đã phác họa ra được khuôn mặt của anh ấy.
<8br>Những bức ảnh mà cô nhận được lại không ăn khớp với hình ảnh mà cô tưởng tượng.
Cô không cảm thấy hụt hẫng gì c3ả, bởi vì trước giờ cô không bao giờ để ý mấy thứ này.
Anh ta đột nhiên nghĩ tới một câu: Khi đã nói dối một lần, con người ta sẽ không thể chỉ nói dối duy nhất một lần như thế, mà sẽ phải dùng lời nói dối thứ hai để che giấu cho lời nói dối thứ nhất.
Sự thật về cái chết của Jack có thể giấu được bao lâu đây?
Gió thổi6 vào, cuốn bay những tàn tro ấy.
Một tuần sau, những kẻ trong chiếc xe Van bị bắt. Chúng là một lũ chuyên liều mạn5g ăn tiền làm việc.
Sau khi nhận được bức ảnh, cô như hoàn thành được một tâm n9guyện.
Ánh lửa hắt vào ảnh, dần dần bốc cháy, phần mép quăn lại rồi đen sì, bị đốt thành tro bụi.
[Giúp tôi gửi số tiền này cho người nhà của anh ấy.] Đây là thứ mà cô nợ Jack. Mặc dù mối quan hệ của bọn họ không thể đong đếm bằng tiền bạc được, nhưng ít nhiều gì cô cũng muốn bày tỏ tấm lòng của mình.
Nhận được tin nhắn và số tiền ấy, sắc mặt của Giang Thành trở nên phức tạp.
Nếu Jack chết thật, vậy thì số tiền này hoàn toàn có thể đưa cho người nhà cậu. Nhưng trên thực thế, cậu vẫn chưa chết, làm thế chẳng khác nào một kẻ lừa đảo, còn là lừa tiền của cô nữa.
Đừng nghĩ nhiều, cậu cứ nhận số tiền này đi, cùng lắm thì về sau đến cho cô ấy gấp đôi. Trong tương lai, đó cũng chẳng phải việc gì khó khăn với cậu, coi như cô ấy đầu tư cho cậu là được.
Cô để tâm như thế, có khi nào sẽ âm thầm điều tra về người nhà của Jack không? Số tiền ấy chứng tỏ rằng trong lòng cô, Jack có một sức nặng nhất định, vậy nên rất có thể cô sẽ không bỏ qua dễ dàng như the.
Sự thật chứng minh, Giang Thành nghĩ không sai, bởi vì không bao lâu sau, Nguyễn Nhất Nhất đã đi làm một chuyện.
Lúc nhận được mười triệu nữa, Ôn Dục chẳng hiểu ra sao. Cậu gửi tin nhắn hỏi Giang Thành xem chuyện là thế nào, nhưng Giang Thành chỉ trả lời một câu:
Đây là tiền mà cô ấy cho người nhà cậu, suy ra cũng là tiền của cậu.
Ôn Dục vẫn còn sống, tất nhiên là Giang Thành phải đưa số tiền này cho cậu rồi.
Cầm số tiền ấy, Ôn Dục không biết phải nói gì nữa, lấy không được, không lấy cũng chẳng xong.
Mặc dù bọn chúng không phải kẻ chủ mưu đứng sau, nhưng sau khi bọn chúng bị bắt, Nguyễn Nhất Nhất vẫn lạnh lùng nói vào điện thoại:
Cho chó ăn sống.
Bầy chó Tây Tạng hung mãnh đang đói lâu lắm rồi. Chúng hưởng thụ cảm giác đồ ăn giãy giụa trong miệng, điều đó khiến chúng cảm thấy kích thích, trở nên hung hãn hơn. Cùng lúc ấy, Giang Thành đang ở Bắc Kinh lại nhận được tin nhắn của Nguyễn Nhất Nhất, cùng với một khoản tiền chuyển tới.
Mười triệu.
Giang Thành là người từng trải, bèn nói với cậu như thế.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.