Chương 123: Cảnh tượng khiến người ta nghẹt thở
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 623 chữ
- 2022-02-04 07:56:32
Trời đất chứng giám, cô vô tội, cô trong sạch!
Trình Đông Nguyên nhìn Hoắc Khải, cười khẽ một tiếng, lạnh nhạt nói:
Đúng vậy cậu Ho8ắc. Cơm có thể ăn bừa, nhưng không thể nói bậy được đâu.
Anh ta thoáng ngừng lại một lát, sau đó mới từ tốn chậm rãi bổ sung:
Tối3 qua A Huyền còn đang Weibo, nếu tôi đoán không sai thì người cô ấy ám chỉ không phải cậu đâu!
Anh ấy cuống quýt nhìn sang Ôn Huyền, lại quay đầu nhìn Trình Đông Nguyên, đáy lòng giật thót:
Có... có ý gì? Anh nói cho rõ ràng, người cô ấy ám chỉ không phải tôi thì chẳng lẽ là anh à?
Quả thực Trình Đông Nguyên khá đỉnh, anh ta dùng khăn ăn nhẹ nhàng lau miệng, đáp trả một cách ưu nhã và ôn hòa:
Cậu nói xem?
Một câu hỏi ngược cực kỳ đơn giản, còn không bằng không đáp cho rồi. Anh ta dùng đôi câu vài lời đã có thể đánh lừa mọi người, làm Hoắc Khải rối loạn trận tuyến, tức muốn xù lông.
Nghĩ tới đây, Hoắc Khải chợt cảm thấy mọi thứ trước mắt tối sầm lại, huyệt Thái Dương nảy lên thình thịch.
May là Ôn Huyền kịp thời lên tiếng, cô hắng lớn giọng, nghiêm trang nói:
Được rồi, hai người đừng đoán mò nữa được không? Em đói rồi, muốn ăn cơm.
Cô vừa nói vừa nhìn Lục Kiêu, cứ như thể mỗi giây mỗi phút đều muốn chứng minh với anh rằng mình vô tội.
Người cô ám chỉ trên Weibo không phải hai người này, mà chính là anh - Lục Kiêu.
Lục Kiêu yên lặng không nói gì, đôi mắt sâu thẳm càng trầm hơn:
...
Trong lúc nói chuyện, đồ ăn Hoắc Khải gọi cũng được bưng lên.
Cùng lúc đó, Trình Đông Nguyên cũng thành công đánh lạc hướng sự chú ý của Hoắc Khải.
Chẳng lẽ người cô ấy ám chỉ trên status kia là Trình Đông Nguyên thật sao?
Cho nên cô mới muốn tới Thanh Hải quay phim, nơi đó rất vắng vẻ, hai người bọn họ còn từng yêu nhau, đây chẳng phải chuẩn bị nối lại tình xưa đấy sao?
Ôn Huyền siết chặt dĩa ăn trong tay, nhìn Lục Kiêu bằng ánh mắt nôn nóng thấp thỏm, gắng sức dùng ánh mắt nhắn nhủ điều gì với anh5.
Lục Kiêu:
...
Mà lúc này, đối với Hoắc Khải, bị người ta làm bẽ mặt là chuyện nhỏ, bạn gái hờ bị cướp mất mới là chuyện lớn.
Nghe thấy cậu ấy, Hoắc Khải trợn tr9ừng hai mắt.
Ôn Huyền hơi ngẩn người:
...
Tầm mắt của cô và Lục Kiêu đối diện, trong bầu không khí sặc mùi thuốc súng ấy.6
Cậu Hoắc vốn muốn chặt chém Trình Đông Nguyên một số cho nên gọi nào là bồ câu nhồi gan ngỗng, nào là bít tết, rồi cua hoàng đế sốt đậu ngọt, trứng gà hấp trứng cá muối, cá tráp đỏ nho xanh, vân vân...
Hoắc Khải tạm thời cố gắng bình tĩnh lại, nghĩ cách để đối phó với tên già trước mặt.
Ôn Huyền thấy nhiều đồ ăn ngon như vậy, đang định bắt đầu ăn thì trước mắt lại xuất hiện một cảnh tượng khiến người ta nghẹt thở.
Cô vừa nâng tay lên, Hoắc Khải lập tức xiên một miếng bít tết, Trình Đông Nguyên cắt một miếng cá tráp đỏ, Lục Kiêu xiên một miếng gan ngỗng đồng thời đưa tới trước mặt cô...
Đậu xanh!!
Ôn Huyền trừng mắt nhìn tình huống trước mặt:
...
Trong lòng cô nghẹn ứ, suýt thì qua đời tại chỗ. Cứ nhất định phải kích thích cô như vậy sao?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.