Chương 231: Cô nhớ ra rồi! khiếp sợ
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 594 chữ
- 2022-02-06 11:47:07
Nhưng lúc này, tay trái của anh lại giơ lên một cái, một hình ảnh phản chiếu vào chiếc đồng hồ đeo tay.
Sau khi uống hết nước mì, anh đặt b8át xuống, tiện tay rút hai tờ giấy lau miệng:
Đi thôi, anh còn có việc, để anh đưa em về trước.
Ôn Huyền gật đầu, hai người mặc áo khoác 3vào rồi ra khỏi quán.
Lúc ra ngoài, Ôn Huyền bất giác nhìn vào trong một cái, nhưng cơ thể của Lục Kiêu đã che khuất tầm mắt của cô, vậy n9ên không nhìn thấy rõ dáng vẻ của người đó.
Trên đường về nhà, Ôn Huyền nói tới chuyện về Phương Chỉ với anh.
Lục Kiêu hơi nhíu mà6y, trầm giọng nói:
Mặc dù cảnh sát khen ngợi em, nhưng em đừng vội mừng sớm. Em không nên can thiệp vào, bởi vì em không thể tưởng tưởng ra được 5những phần tử phạm tội ấy có thể làm ra
Sau một hồi quấn quýt, giọng nói của anh rất khàn và dụ hoặc.
Bị anh hôn đến chóng mặt, Ôn Huyền chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi xuống xe, Ôn Huyền nhìn chiếc xe rời đi rồi mới xoay người vào trong đoàn làm phim.
được chuyện gì đâu, lần này em ăn may thôi.
Ôn Huyền chỉ cảm thấy hơi thở của anh trở nên lạnh lùng hơn.
Ánh mắt cô lấp lóe, không nói thêm gì nữa, cô biết anh không thích cô thể hiện mà.
Ngay lập tức, hơi lạnh xộc lên từ lòng bàn chân, chạy dọc sống lưng cô, nụ cười trên môi cũng cứng đờ lại.
Đầu cô như nổ tung, càng nhiều hình ảnh đan xen tái hiện lại hơn.
Là gã!
Nhưng trong lúc vừa đi vừa cười, trong đầu cô đột nhiên hiện lên một hình ảnh...
Khi bị cảnh sát bắt đi, có một kẻ không cam lòng quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào cô.
Ánh mắt ấy âm u như rắn độc thè lưỡi.
Cô nhớ ra rồi!
Hôm ấy sau khi cứu chú cún con về, khi cô và Lục Kiêu sắp về tới khu trực thuộc, một chiếc xe đi ngược chiều với bọn họ.
Khi hai chiếc xe lướt qua nhau, cô vô thức nhìn về phía đó, người trong chiếc xe ấy chậm rãi ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của cô.
Lục Kiêu đưa cô tới đoàn làm phim, lúc xuống xe, Ôn Huyền mè nheo đòi hôn, anh bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Nhưng đến cuối cùng, anh mới là người đè cô ra hôn một lúc lâu.
Ôn Huyền, nghe lời anh, lo quay phim trong đoàn thôi, đừng đi đâu nữa, anh sẽ nhanh chóng tới tìm em.
Người nhìn chằm chằm vào cô trong quán mì vừa rồi chính là gã!
Kẻ đó không phải ai xa lạ, mà chính là một trong những tên cầm đầu băng đảng buôn bán động vật hoang dã, kẻ đã bắt cô làm con tin trên sân thượng, bị cô và Lục Kiểu tóm gọn.
Nếu cô nhớ không nhầm thì Lục Kiêu từng nói tên đó họ Ngô, còn có tiền án nữa.
Tạm không nói tới việc gã đã trốn khỏi Cục Cảnh sát thể nào, nhưng Thanh Hải lớn như thế, gã liên tục xuất hiện bên cạnh Lục Kiêu, chắc chắn không phải trùng hợp!
Ôn Huyền lại nhớ tới lời nhắc nhở của Lục Kiều lúc ở trên xe, trái tim cô khẽ run lên.
Có phải anh biết rồi không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.