Chương 246: Cô vẫn hèn thôi


Nghĩ tới câu nói hôm qua anh nói với mình, nghĩ tới sự dây dưa giữa bọn họ, lông mi cô run rẩy. Sau đó, cô nín nhịn cơn đau nhức nhối trên người, xuốn8g đất và nhặt quần áo của mình lên.

Tối qua cô đã nói, chia tay rồi thì hãy cho cô một lần cuối cùng, sau này cô sẽ hoàn toàn buông bỏ.
<3br>Cô nói rất nghiêm túc, nếu không có một suy nghĩ khác dưới đáy lòng, e rằng chính bản thân cô cũng tin tưởng.
Chính anh đã 5nói lời chia tay.
Với kiểu người như anh, nói ra câu ấy thì tuyệt đối không phải sự kích động nhất thời.
Mà điều khiến cô cảm thấy nực cười là cô đã đoán được từ trước, trong lòng cô cũng thừa biết nguyên nhân, biết rõ hơn bất cứ ai.
Nhưng dù là như thế, trái tim cô vẫn đau như dao cắt.
Nếu cô thật sự từ bỏ, vậy thì có thể cả đời này bọn họ cũng không còn liên quan gì tới nhau nữa.
Khi loáng thoáng nghe thấy tiếng đóng cửa, Lục Kiêu nhíu mày lại, sau đó quấn khăn tắm vào nửa người dưới, đi ra ngay lập tức.
Nhưng điều Ôn Huyền quan tâm nhất là, cô đã giữ lại đường lui rồi, còn anh thì sao?
Anh có không?
Ôn Huyền thật sự không nghĩ tới câu nói của chị Linh lại trở thành hy vọng cuối cùng của cô.
Chị ấy nói không sai, cô chẳng phải thứ tốt đẹp gì cả.
Khi thấy căn phòng trống trơn, không thấy bóng dáng cô đâu nữa, sắc mặt anh thay đổi hẳn.
Cô đi rồi?
Rõ ràng một phút trước còn nói muốn cưới cô, nói muốn mang đến hạnh phúc cho cô, nhưng một phút sau lại nói mình hối hận, nói muốn chia tay.
Vì sao anh có thể tùy ý lừa dối cô như thế?
Cứ thể bỏ đi sao?
Khuôn mặt lạnh lùng của anh trở nên ấm trầm, trong mắt như phủ một lớp băng, nhưng tận sâu nơi đáy mắt lại là sự lo lắng cho cô.
Chia tay...
Cho một người hy vọng, để người đó thỏa thích tưởng tượng về tương lai, để người đó đắm chìm trong sự chờ mong, sau đó tự tay phá vỡ tất cả, anh có biết điều đó tàn nhẫn đến mức nào không?
Cô đã thích một người đàn ông, cho dù phải dùng thủ đoạn hèn hạ và bỉ ổi thì cô cũng phải giữ thật chặt.
Thì ra khi thật sự đến giờ khắc này, cô hoàn toàn có thể bất chấp thủ đoạn.
Vì sao cô lại muốn có đêm hôm qua?
Ha...
Bất kể lý do là gì, từ giây phút mà anh nói ra câu đó, cô cũng đã bị tổn thương nặng nề rồi.
Nhưng điều đáng buồn là ngay cả như thế, cô cũng không nỡ thật sự buông tay.
Cô ra ngoài bằng tốc độ nhan9h nhất, bắt một chiếc taxi. Thời khắc chiếc xe lái đi, trái tim và cơ thể căng cứng của Ôn Huyền mới từ từ thả lỏng ra.
Ngồi trên ghế sau, cổ6 áo khoác che quá nửa khuôn mặt cô.
Cửa kính xe mở hé, gió lùa vào trong.
Cô tựa lưng vào ghế, đôi mắt khép hờ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.