Chương 249: Người đàn ông ấy là nghiệp rồi


Nhất là Đội trưởng Lục. Anh là người căm ghét cái ác, tuyệt đối không chịu thỏa hiệp, nhưng với những người có thân phận như bọn họ, khi một vài thể8 lực chèn ép, e rằng nhiệt huyết trong người bọn họ sẽ bị nghiền

ép và giẫm đạp.

Đó mới là cảnh mà anh ấy sợ phải đối mặt nhất... <3br>
Trong căn cứ quay chụp của đoàn làm phim.
Mấy chữ bắt mắt hiện lên trước mắt chị: Ngủ với anh ta! Giả vờ mang thai! Lừa anh ta!
Ngon rồi, không có một từ nào là nghiêm túc cả.
Thế nhưng, khi chị Linh vừa kể lại tình trạng của Ôn Huyền cho đạo diễn và tạm hoãn quay phim, trên mạng bỗng xuất hiện một video động trời.
Hiện tại đang đến cảnh quay của cô, đành phải tạm hoãn lại, quay phần của những người khác trước.
Ôn Huyền sốt rất cao, thấy Hoắc Khải bế cô vào homestay của bọn họ, chị Linh cũng hoảng hồn, vội vàng đi tìm thuốc cho cô.
Hoắc Khải đặt cô lên giường, đang định cởi áo khoác ra cho cô thì chị Linh lại tinh mắt nhìn thấy dấu vết màu đỏ trên cổ cô.
Hoắc Khải sợ hết hồn, lập tức xông tới bể cố lên.
Ôn Huyền phát sốt.
Đêm qua bị thương, dính mưa, cuối cùn5g còn giày vò một đêm, không sốt mới là lạ.
Chị ấy thay quần áo cho Ôn Huyền, dùng khăn ấm lau người cho cô, mới phát hiện ra dấu vết khắp người cô.

Haiz, đúng là tạo nghiệp rồi.

Người yêu gì mà lại ác như thế này!
Cô đã hỏi, nếu chia tay với người đàn ông mà mình yêu thì phải làm sao.
Sau đó chị đã trả lời lại thế nào?
Chị Linh lấy điện thoại ra nhìn, hơi thở nghẹn lại trong cổ họng, lên không được, xuống cũng chẳng xong.
Hoắc Khải lo lắng chạy từ khu trực thuộc tới, nhưng ai ngờ đến ngày hôm sau mới nhìn thấy 9cô.
Đó là một nơi gần căn cứ, cô từ một chiếc taxi đi xuống.
Anh ấy nổi quạu định đi chất vấn cô, kết quả thấy cô mới đi được mấy b6ước đã ngất xỉu.
Mặc dù đã lau người rồi, nhưng dấu vết trên da vẫn còn đó.
Nhưng lau được một lúc, không biết nghĩ tới điều gì, chị Linh hơi ngẩn ra, sau đó thầm mắng một tiếng.
Chị ấy nhớ tới chuyện mà Ôn Huyền nhắn tin WeChat hỏi mình vào tối qua,
Ngay lập tức, chị ấy vội vàng đi tới đẩy Hoắc Khải ra:
Mau lên, không có thuốc hạ sốt, cậu lái xe đi mua thuốc đi, còn lại để tôi lo.

Hoắc Khải đành phải vội vã ra ngoài.
Chị Linh đóng cửa lại, đến khi quay đầu nhìn Ôn Huyền, chị ấy bất đắc dĩ lắc đầu.
Ôn Huyền vẫn còn mê man, chị Linh đang mải chăm sóc 5 thì chuông điện thoại bỗng vang lên.


A lô, lại làm sao vậy, chẳng phải đã nói là hôm nay cô ấy...


Không biết đối phương nói gì, câu nói tiếp theo của chị Linh khựng lại.

Sau khi tắt máy, nhìn thấy những tiêu đề tin tức trên pop up, chị ấy chỉ cảm thấy đờ đẫn cả người.

Nhưng dù sao cũng là người đã trải qua sóng to gió lớn, chị ấy bình tĩnh lại, mở video ra xem.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.