Chương 254: Tắt thở


Dứt lời, ông ấy chống hai tay vào eo, tức đến mức ngực trập trùng lên xuống.

Nghe những lời ấy, mọi người chìm và8o yên lặng.

Lúc này, Ôn Huyền dựa vào thành giường, nhận lấy cốc nước trong tay chị Linh.
Cô đỡ trán, nghiêm túc suy nghĩ rồi nói.
Kẻ suýt thì bắn chết Trát Tây bị cổ đụng bay.
Cô vừa dứt lời, mọi người mém chút tắt thở!
Đánh người?
Ôn Huyền không phản ứng kịp, mấy ngày nay, có quá nhiều chuyện đã xảy ra với cô.

Đánh ai? Không phải chuyện tôi lái xe tông người ta sao? Hình như còn tông chết rồi.

Cô từ từ uống 3mấy ngụm, xoa dịu cảm giác đau rát trong cổ họng, sau đó mới nhìn bọn họ với vẻ mặt khó hiểu, thều thào nói khẽ:
Mọi, m9ọi người đang nói gì vậy, tôi đánh người gì cơ? Cứ ở đó cãi nhau ầm ĩ, sao
không hỏi tôi đây này...

Trì6nh Đông Nguyên mím chặt đôi môi.
Chị Linh:
...

Lý Tầm nhìn bọn họ, chửi thề một tiếng rồi đành phải nó5i với cô:
Ôn Huyền, video cô đánh người bị tung ra rồi, bây giờ đang tràn lan trên mạng kia kìa.


Hả?

Ngay cả người trong cuộc cũng nói là không nhớ chuyện đánh người, chỉ nhớ là mình đã tông xe chết người.
Khóe mắt chị Linh cũng giật giật mấy cái. Đến khi mở miệng, chị ấy bẩm một cái vào nhân trung của mình để tự cấp cứu, sau đó mới nói:

Vụ đâm chết người để sau đi, bây giờ mọi người đang nói tới chuyện em đánh Phương Chỉ, đã nhớ ra chưa? Là Phương Chỉ đó! Nhân viên hậu cần phục trách cuộc sống thường ngày của chúng ta ở bên này!

Khuôn mặt nhợt nhạt của cô hơi nhíu, điều chỉnh tư thế cho thoải mái hơn, kế đó mới chậm rãi nói:

Tôi biết cô ta, mặc dù tôi không biết vì sao mọi người lại biết chuyện này, nhưng tôi đánh cô ta cũng là bởi có nguyên nhân.

Mọi người nhìn đăm đăm vào cô.
Chuyện này không thể trách Ôn Huyền được.
Đầu óc cô vẫn đang quay cuồng thì lại gặp phải chuyện này, vậy nên cô thật sự không hiểu đầu cua tai meo ra sao.
Nhưng nhắc tới Phương Chỉ là cô lập tức nhở ra.
Đạo diễn Lý Tẩm đi tới cụng đầu vào tường mấy cái liền, tâm thái hoàn toàn sụp đổ.
Ông sai rồi, ông không nên hỏi.
Nghe thấy chưa? Nhìn thấy chưa?
Nói tiếp đi, rốt cuộc lý do là gì?!

Đừng nói là bọn họ, cả thế giới đều muốn biết ấy chứ!

Ôn Huyền bị mấy cặp mắt nhìn chòng chọc, cô liếm cánh môi hơi khô, chậm rãi nói:
Sao mọi người lại nhìn tôi như thế? Cứ như thể tôi làm chuyện xấu gì ấy. Mọi người có biết cô Phương Chỉ đó là ai không? Cô ta là
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.