Chương 259: Một bước lên mây


Chị Linh chấn động, đôi mắt nóng ran.

Chị ấy bỗng có cảm giác, sau cơn sóng gió lần này, e rằng con đường sau này của Ôn Huyền sẽ càng l8úc càng dài, càng lúc càng rộng mở.
Xuyên qua cửa sổ xe, t9rông bóng anh hiu quạnh và thê lương đến lạ.
Tang Niên hơi do dự, cuối cùng vẫn vòng qua đầu xe, đi tới bên cạnh đại ca mình.
Vì sao không thể đi gặp cô?
Anh không thể, cũng không có tư cách ấy.
Tang Niên sắp tức điên lên vì đại ca nhà mình rồi.
Bình thường quả quyết dứt khoát, dũng cảm tàn nhẫn, sao bây giờ lại lề mề như vậy!
Không nỡ để cô ấy rơi nước mắt, không nỡ để cô ấy bị thương, chỉ muốn cô ấy tươi cười mãi mãi.
Đã nói đến nước này rồi, Tang Niên không định nói gì nữa, tự đi lên xe trước.
Nói đến câu cuối cùng, Tang Niên nắm chặt bàn tay.
Cậu còn trẻ, không hiểu yêu đương gì hết, nhưng trong tư tưởng của cậu, yêu một người là phải bảo vệ người đó thật tốt.
Tang Niên rời khỏi homestay, đi về phía chiếc xe.
Đi tới cửa xe, cậu ngây ra mất một lúc. <3br>
Trên ghế lái không có ai, chẳng biết đại ca của bọn họ đã xuống xe từ lúc nào, đang tựa vào xe hút thuốc.
C5ơ thể của Lục Kiêu cứng đờ, ngón tay đang kẹp điếu thuốc cũng khựng lại.
Anh cúi đầu, rít một ngụm cuối cùng, nói ra mấy chữ:
Không tiện.


6Đại ca, anh đứng đó làm gì? Anh lo cho chị Huyền mà sao không vào thăm chị ấy?

Anh không biết là chị Huyền đau lòng lắm sao?
Thấy đại ca của bọn họ thay đổi sắc mặt, Tang Niên lại vội vàng nói:
Chị ấy chỉ khóc chứ không nói gì, anh cũng thấy chị ấy oan ức thế nào rồi đấy, bị bao nhiêu người mắng, đã thế còn phát sốt, cả thể xác và tinh thần
đều rất yếu ớt, nhất định là lúc này chị ấy cần anh, muốn gặp anh lắm. Nếu đến cả thời điểm này mà anh cũng không thể ở bên cạnh chị ấy, vậy thì làm bạn trai chị ấy để làm gì đây!

Cô... phát sốt ư?
Cô khóc đau đớn trong đó, cứ khóc mãi thôi?
Nghe thấy cậu ấy, Tang Niên chẳng nghĩ được gì nữa, sốt sắng nói to:
Có gì mà không tiện! Ngay cả em còn vào thăm, anh là bạn trai của chị ấy, sao lại không vào được! Anh không biết chị Huyền khóc đau đớn thể
nào đâu, chị ấy còn phát sốt nằm liệt giường, cứ khóc mãi thôi. Chị ấy oan ức như thế mà anh còn không vào thăm chị ấy!

Lục Kiêu đứng một mình tại chỗ, sống lưng thẳng tắp, nhưng lại toát lên cảm giác chán chường và cô độc.
Anh nắm chặt bàn tay, sau đó buông lỏng ra, rồi lại nắm chặt lại... Lặp đi lặp lại mấy lần, đến cuối cùng vẫn đành buông lỏng.
Tiện với chả không tiện cái gì, toàn là cái cớ hết!
Khi cậu nói hết câu, máu trong người Lục Kiêu như muốn đông lại.
Có lẽ trong lòng cô, anh đã không còn là bạn trai của cô nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.