Chương 288: Người đàn ông này bắt chặt trái tim cô


Ôn Huyền rủ mắt xuống, đẩy anh ra rồi đỏ mặt nói một câu:
Chẳng hiểu anh đang nói gì nữa, bây giờ em chẳng có quan hệ gì với an8h hết.


Vừa nói, cô vừa cất bước đi trước.

Lần này Lục Kiêu không ngăn cản cô, anh chỉ nhìn theo bóng lưng cô, 3ánh mắt sâu thẳm chỉ toàn sự dịu dàng.
Vả lại ngay cả người yêu
chính quy là nhà sản xuất Trình còn không lên tiếng, bọn họ cũng chỉ có thể coi như không biết gì thôi.
Lúc chạng vạng tối, Ôn Huyền vẫn nhớ mang máng chuyện đi hái quả với Lục Kiêu, còn chờ Lục Kiều chủ động đi tìm cô nữa. Ngờ đâu lúc mang hai chùm nho đã được rửa sạch ra ngoài, cô lại không thấy bóng dáng
Lục Kiều đâu nữa.
Cô tìm khắp nơi, chị Linh thấy cô đi tới, bèn nói:
Đừng tìm nữa, cậu ấy đi rồi, vừa rồi không kịp nói với em. Có người mắc kẹt trên núi, cậu ấy phải đi cứu hộ, bảo chị nhìn thấy em thì nói với em một tiếng.

Nghe vậy, đáy lòng Ôn Huyền chùng xuống, tia sáng lấp lánh trong mắt cũng dần dần tiêu tan.
Anh còn nói là sẽ dẫn cô vào rừng hái quả, chỉ có hai người bọn họ, nhưng mới chớp mắt một cái mà anh đã đi rồi.
Cuối cùng, khóe môi anh hơi cong lên, độ cong ấy hết sức lôi cuốn.
Trong9 bữa cơm ăn cùng với mọi người, Ôn Huyền khá là nghiêm túc, rất ít nói chuyện với anh.
Trong đoàn làm phim, có người lo6áng thoáng cảm nhận được rằng mối quan hệ giữa Ôn Huyền và Đội trưởng Lục không được bình thường, nhưng bọn họ không can thiệp 5vào được, vậy nên cũng không nói gì.
Trong lòng Ôn Huyền trào dâng một cảm xúc phức tạp. Nếu nói không hụt hẫng thì không thể nào, nhưng cô cũng hiểu anh có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Chị Linh giật phắt chùm nho trong tay Ôn Huyền, nhét một quả vào miệng, nhìn cô lẩm bẩm nói:
Em làm gì thế hả, chẳng được tích sự gì cả, còn để người ta điều khiển cảm xúc của mình nữa.

Ôn Huyền bất đắc dĩ cười:
Đúng thế, anh ấy là người đàn ông của em, em không lo lắng cho anh ấy thì ai lo. Bây giờ anh ấy đi cứu người, không biết là ai lắm chuyện như thế, tự nhiên chui lên núi làm gì?

Trên núi có quá nhiều nguy hiểm, cùng với những điều mà người ta chưa biết, cho dù anh xuất thân là lính đặc chủng, cô vẫn không khỏi lo lắng.

Không ai biết giữa ngày mai và bất trắc, điều nào sẽ tới trước.

Nghe vậy, chị Linh lẳng lặng lắc đầu. Nói cũng đúng, chỉ khi người thân của mình xông pha tại tuyến đầu thì con người ta mới cảm thấy lo lắng.

Người bình thường thì chẳng ai rảnh quan tâm những chuyện không liên quan đến mình, thậm chí còn có người lắm chuyện tới quấy rối thêm nữa.

Nhưng hiện tại, nhìn Ôn Huyền bỗng trở nên im lặng, không biết nghĩ tới điều gì, chị ấy đột nhiên nói một câu đầy ẩn ý:
Thực ra chị rất tò mò, không biết kiểu đàn ông như thế nào lại bắt được trái tim em, ai ngờ lại
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.