Chương 290: Lục kiêu: anh cảm thấy tự hào về em


Vạn vật tung bay, tự do sinh trưởng, phấp phới như trái tim cô.

Lúc đăng bài, cô còn gắn thẻ Hiệp hội Bảo hộ Động vậ8t Thanh Hải vào, nói mình rất vinh hạnh được đảm nhiệm đại sứ hình tượng cho bọn họ.
Eliauk: [Mọi người có phát h6iện ra không, trong bức ảnh thứ ba, anh Huyền cười tươi hơn hai bức trước nhiều!]
Nhóc Lam Lam: [Vãi, trong bức ảnh5 thứ ba, người đàn ông bên cạnh anh Huyền thật đẹp trai, thật men ly! Trông chính trực quá!]
Ôn Huyền hoàn toàn chấn kinh, không ngờ ngoài tỉnh Thanh Hải thì ngay cả tổ chức bảo hộ động vật lớn nhất cả nước cũng gửi lời mời cho cô.
Nói thật là trong lòng cô rất rung động.
Nhìn thấy tin tức ấy, đừng nói là chị Linh, ngay cả đoàn làm phim cũng phải mừng rỡ như điên.
Cô là người nổi tiếng, được cơ quan chức năng công nhận và trao tặng trách nhiệm, đó quả thực là một vinh dự to lớn, khiến đoàn làm phim và bộ phim này cũng được thơm lây.
Đại khái là hy vọng cả thế giới đều biết Lục Kiêu là người đàn ông của cô, nhưng lại sợ bọn họ biết thì sẽ mang đến phiền phức cho anh.
Trong lúc Ôn Huyền định đặt điện thoại xuống không xem nữa, cô bỗng nhìn thấy thông báo được một ban ngành gắn thẻ.
Dân mạng đua nhau bình luận đủ kiểu.
Không ít người chú ý tới Lục Kiêu, bị người đàn ông lạnh lùng điển trai, ngũ quan chính trực ấy thu hút.
Vừa mở ra xem là cô lập tức sững người.
Bên đăng bài là Hiệp hội Bảo hộ Động vật Trung Quốc, bọn họ gửi lời mời tới Ôn Huyền, hy vọng cô có thể trở thành đại sứ hình tượng cho công cuộc bảo hộ động vật trên cả nước.
Động thái ấy gây ra chấn động mạnh, khiến người ta sôi trào nhiệt huyết.
Đây chính là đại sứ hình tượng cho Hiệp hội Bảo hộ Động vật Quốc gia, đồng thời cũng là một vinh quang lớn lao.
Cô vừa đăng bài là Hiệp hội Bả3o hộ Động vật Thanh Hải lập tức phản hồi lại, đồng thời cư dân mạng cũng thi nhau bình luận khen hay.
Mặt khác còn 9có một số người tinh mắt, nhanh chóng phát hiện ra sự khác biệt giữa những bức ảnh ấy.
Hoa Bói Toán: [Anh ấy đẹp trai thật, vào showbiz luôn được đấy, tuyệt đối sẽ đè bẹp một đống giai tơ trong giới. Nhưng không biết có phải tôi nghĩ nhiều quá không mà cứ cảm thấy tư thế của anh Huyền khi đứng
cạnh anh ấy hơi thân mật...]
Ôn Huyền nhìn bức ảnh ấy, khóe môi khẽ cong lên.
Đó là cảm giác thế nào nhỉ?
Nhưng so với vinh quang, từ tận dưới đáy lòng cô bắt đầu sinh ra một cảm xúc – tinh thần trách nhiệm.
Đúng thế, là tinh thần trách nhiệm cao cả.
Cảm giác ấy vô cùng lạ lẫm, nhưng lại rất thần kỳ, như thể cô không chỉ còn vì một cá nhân nào nữa, mà đã bắt đầu gánh vác trách nhiệm mang tính xã hội.
Ôn Huyền không hề do dự, nhanh chóng chia sẻ bài đăng ấy, kèm theo một câu: [Muốn đội vương miện thì phải chịu được sức nặng của nó, tôi sẵn sàng dốc hết khả năng, gánh vác trách nhiệm này.]

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.