Chương 338: Thừa kế, thành con d u nhà họ lục


Xoẹt một cái, anh ấy đánh mắt nhìn sang.

Đương nhiên, bây giờ nữ thần biến thành vợ của anh em mình, anh ấy sẽ không nghĩ gì nhiều, chỉ8 đơn giản là quá sốc thôi.

Lục Kiêu hành động nhanh quá đi mất, lại còn mạnh nữa!
Chiếc hộp gấm ấy đựng một cái vòng huyết ngọc, bề ngoài sáng bóng, nước ngọc trong veo.
Nói thật, cô cũng từng thích sưu tầm ngọc ngà đá quý về, nhưng vòng huyết ngọc vẫn rất hiếm gặp. Lúc trước, có một nhà sưu tầm ở Hồng Kông từng để lộ tin có huyết ngọc, lập tức được người ta ra giá mua với giá
năm triệu bảy trăm ngàn.
Còn đại Đội trưởng Lục thì nhìn sang hướng khác, tiếp tục bình tĩnh thảo luận chuyện gì đó v6ới Thẩm Mộc, loáng thoáng còn nhắc tới cổ phần gì đó.
Thấy anh như vậy, Ôn Huyền cắn răng.
Đậu xanh!
Ôn Huyền cố gắng bày ra sự chuyên nghiệp của một diễn viên, cười nói:
Ngon lắm ạ.

Trên mặt thì cô cười rất tươi, nhưng thực chất trong lòng lại đang muốn khóc.
Hết cách rồi, bà Lục dịu dàng như thế, quan tâm chăm sóc cho cô, còn nghiêm túc nghĩ rằng cô mang thai.
Bà ngồi xuống, nhìn Ôn Huyền và nói bằng giọng nghiêm túc:
Tiểu Huyền, chuyện con mang thai là do Lục Kiêu không đúng, nhưng bất kể thế nào thì con cũng phải tin rằng mẹ và bổ Lục Kiêu đều đã coi con là
người một nhà rồi.

Bà Lục nói đến đây, Ôn Huyền dần dần hiểu ra điều gì đó, vẻ mặt hơi ngẩn ngơ.
Trước mặt nhiều người như thế này, cô thật sự không thể từ chối không ăn chiếc đùi gà này được, đồng thời cũng không thể nói là mình không mang thai, cùng lắm cô chỉ bị cảm nhẹ, dạ dày không khỏe thôi.
Trong lúc Ôn Huyền đang chiến đấu với cái đùi gà ấy, bà Lục đột nhiên đứng lên rời khỏi bàn ăn.
Đến khi quay về, trong tay bà cầm một chiếc hộp.
Chưa cưới mà đã lớn bụng rồi!!
Thế n3ày thì làm sao mà anh ấy nhịn được nữa!
Nụ cười trên môi Ôn Huyền trở nên miễn cưỡng:
Hơ, đứa con trong bụng? Ha ha...
Cô vừa gượng 9cười vừa lúng túng nhìn về phía Lục Kiêu.
Chỉ có điều cô thực sự đã no lắm rồi, những món bà Lục làm toàn là món cô thích thôi.

Con thấy sao, hầm cả một buổi chiều đấy, hương vị thế nào?

Bà Lục dịu dàng hỏi.
Sao cô càng nhìn 5càng thấy có gì đó bất bình thường thế nhỉ, rõ ràng gã này đang cố tình bơ cô đây mà.
Đến lúc quay đầu lại, cô nhìn ánh mắt quan tâm thân thiết của bà Lục, cố gắng rặn ra một nụ cười, khó khăn nói ra hai chữ:
Vâng, con ăn.

Dứt lời, cô cầm chiếc đùi gà ấy lên rồi chậm rãi ăn.
Lúc này, bà Lục mở chiếc hộp gấm màu đen ra.
Chiếc hộp ấy trông không giống hàng bình dân, chắc chắn thứ đồ đựng trong đó cũng không phải loại xoàng.
Quả nhiên, khi nhìn thấy đồ trong hộp, Ôn Huyền vô cùng khiếp sợ.
Mà chiếc vòng này nhìn còn cao cấp hơn chiếc đó.

Nhưng hiện tại...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.