Chương 345: Bệnh chiếm hữu nghiêm trọng của anh
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 520 chữ
- 2022-02-06 11:50:27
Ôn Huyền mặc chiếc áo len cao cổ, vắt tóc ra sau tai, sau đó mới rướn người từ ghế sau ra ghế trước, hôn vào má anh một cái. Cô cười nói một câu:
Có8 gì mà em không dám chứ.
Lục Kiêu đang lái xe, cô hôn một cái như thế, gò má của anh dần dần ửng đỏ.
Chỉ là một câu nói thôi mà, nói rằng anh lưu luyến cô, muốn ngủ chung với cô, khó đến mức ấy sao?
Mặc dù anh đã chứng minh bản thân bằng hành động mỗi tối rồi.
Lục Kiêu lái xe, ừm một tiếng rồi nói tiếp:
Nó thích em lắm, vẫn chưa biết chuyện chúng ta đi đón nó. Mà có một chuyện anh phải nói trước với em.
Hử? Chuyện gì?
Ôn Huyền hỏi.
Đến khi lên tiếng, cô nói:
Sao thế? Chẳng mấy khi con bé được về nhà, ngủ chung với em thì đã sao?
Nghe vậy, Lục Kiêu không nói gì.
Tiểu Quân? Anh đang nói tới Tại Quận à?
Đôi mắt Ôn Huyền sáng lên.
Cô em họ này hợp gu cô lắm, mặc dù trông hơi xuề xòa, nhưng lại rất hài hước và lanh lợi, hơn nữa còn là fangirl của cô nữa.
Nhưng cô cũng biết, khoảng thời gian hiện tại rất hiếm hoi, muốn cũng chẳng được, không biết bao giờ anh sẽ lại phải xa nhà.
Vậy nên cố vô cùng trân trọng, cho dù quay phim bận đến mấy thì cũng nhất quyết phải về với anh.
Lục Kiêu ho nhẹ, cố tình nói thật nghiêm túc:
Nếu nó đòi tối nay ngủ với em, em không được đồng ý.
Nghe vậy, Ôn Huyền hơi sửng sốt, sau đó không nhịn được cong môi cười.
Lục Kiêu cúi đầu nhìn đồng hồ,6 sau đó thản nhiên lên tiếng:
Sắp được nghỉ hai ngày, sinh viên cũng nghỉ, mẹ bảo anh tiện thể đón Tiểu Quân về.
Cô nhóc đó nhỏ hơn anh mấ5y tuổi, sắp tốt nghiệp đại học rồi, chỉ đến ngày nghỉ cuối tuần mới về, bình thường ở trong ký túc xá.
Mỗi lần đùa giỡn với đại Đội trưởng Lục là cô lại hết s9ức vui vẻ.
Lúc này, Ôn Huyền để ý thấy chiếc xe lái về một hướng khác, cô hỏi:
Chúng ta đi đâu vậy?
Đại Đội trưởng Lục hơi cúi mặt3 xuống, né tránh tầm mắt của cô.
Ôn Huyền thì ngả ra ghế, tươi cười rạng rỡ.
Cũng không hẳn là làm gì thật, chỉ dính cô như sam thôi. Nửa đêm cô dậy đi vệ sinh, anh cũng sẽ tỉnh giấc, rót một cốc nước ấm đặt trên đầu giường cho cô.
Ôn Huyền rất hưởng thụ cuộc sống này, nội tâm thỏa mãn hơn bao giờ hết.
Đại Đội trưởng Lục không vui chút nào, nhưng cũng không chịu nói ra.
Ôn Huyền cố ý trêu chọc anh, vậy nên cô cũng không nói gì nữa.
Còn cái chuyện đó, cô cũng muốn lắm chứ, nhưng Lục Kiêu lại nói có thể cô đang mang thai, phải đợi khám xong rồi tính.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.