Chương 363


Nếu chỉ say rượu hoặc là trúng thuốc mê bình thường thì cô ấy không thể có phản ứng như vậy được.

Thấy chân cô bắt đầu đá tứ tung, quầ8n áo bị cởi ra ngày một nhiều, để lộ ra những vùng nhạy cảm, anh lập tức nhìn sang nơi khác.

Vừa nhìn thẳng về phía trước, Thẩm Mộc v3ừa cảm thấy bất đắc dĩ. Xem ra anh chỉ có thể đưa cô gái này về nhà mình trước thôi.
Thẩm Mộc nhanh tay trùm kín người cô, giữ chặt không cho cô nhúc nhích, sau đó khóa xe rồi đi thẳng vào thang máy.
Mấy phút ngắn ngủi ấy trở nên dài đằng đẵng. Anh không né tránh kiểu gì được, tai và cổ bị cô cào mấy vết.
Thẩm Mộc đã bắt đầu sầm mặt lại rồi, anh cắn răng chửi thề, nhưng lại chẳng làm gì được cô.
Đột nhiên bị ném vào một cái giường mềm mại, Lý Tại Quân mất khống chế kêu lên.

Khốn kiếp, gặp ma rồi.

Thẩm Mộc nhìn cô. Rõ ràng chỉ là một cô nhóc, trông giống trẻ vị thành niên, nhưng khắp người lại tản ra hơi thở khiến người ta muốn sa ngã.
Mười mấy phút sau, xe dừng lại ở bãi đỗ xe.
9
Thẩm Mộc mở cửa xe ra, cởi chiếc áo jacket của mình, sau đó hít một hơi rồi mới mở cửa sau...
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý rồi, nhưn6g khi nhìn thấy cảnh này, anh vẫn không khỏi nín thở.
Cô chẳng khác nào một chú mèo hoang, sắp cào rách chiếc ghế bằng da thật trên x5e anh ra rồi.
Đúng thế, người đang bị chà đạp bây giờ lại là anh.
Lý Tại Quân chỉ cảm thấy có một ngọn lửa đang thiêu đốt khắp toàn thân, khiến hơi thở của cô nóng bỏng, cực kỳ khó chịu, chỉ mơ màng biết bên cạnh mình có một người đàn ông.
Lý trí sót lại trong cô dần dần bị lấn át, chỉ muốn quấn chặt lấy người đàn ông này để được trút hết ra.
Rốt cuộc là nghiệt duyên gì thế này?
Nếu mặc kệ cô thì anh sẽ nhẹ nhõm cả người, nhưng anh lại không thể đứng nhìn một cô gái bé bỏng bị người ta chà đạp được.
Vậy nên...
Môi đỏ răng trắng, cần cổ tinh tế non mềm.
Rõ ràng trước nay anh luôn thích những cô gái có vóc dáng gợi cảm. Đáng ra anh không thể có hứng thú với kiểu ngây ngô non nớt như thế này mới phải, nhưng hiện tại anh cảm thấy không dời mắt đi được.
Anh là một thằng đàn ông thực thụ, một thằng đàn ông cũng có nhu cầu.
Nhưng anh biết, dù có thể nào thì anh cũng không thể chạm vào cổ được, cho dù cô đã bị bỏ thuốc.
Cô thì lại đang mất tỉnh táo, nếu anh làm chuyện đó với cô thật, vậy thì anh khác gì những tên đàn ông kia.
Thẩm Mộc luồn tay qua tóc, đi đi lại lại trong phòng.
Cuối cùng, anh dứt khoát bể cô vào phòng tắm.

Làm gì được nữa đây? Chỉ có thể hạ nhiệt độ bằng phương pháp vật lý, cùng lắm thì cho cô một liều thuốc an thần...

Ngày hôm sau, ánh nắng chói mắt đánh thức Lý Tại Quân. Cô chậm rãi mở mắt ra, chỉ cảm thấy cả người đau nhức, đầu cũng nặng như chì.

Cô lắc đầu, chống tay ngồi dậy.

Nhưng ngồi dậy rồi, cô mới phát hiện ra quần áo trên người mình rất rộng. Đây rõ ràng là quần áo của đàn ông.

Khi phản ứng lại, Lý Tại Quân mở to đôi mắt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.