Chương 365
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 636 chữ
- 2022-02-06 11:50:50
Kết quả về đến nhà, anh lại thấy Ôn Huyền vẫn còn thức.
Sau khi nói chuyện, anh mới biết rằng Lý Tại Quân mất tích.
<8br>
Anh đã nhờ người đi thăm dò camera giao thông rồi, nếu phát hiện bóng dáng con bé trong những chiếc xe gần đó thì bọn họ sẽ 3báo cho anh ngay.
Đúng thế.
Vừa nói, anh vừa xông ra ngoài. Trái tim Ôn Huyền run lên, vội vàng đuổi theo anh.
Lý Tại Quân vừa bước vào sân thì đã thấy hai bóng người lao ra từ căn phòng phía đông, vừa chạy vừa nhìn chằm chằm vào mình.
Trong lòng cô trào dâng cảm xúc vô cùng phức tạp, lông mi run rẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi tái.
Lý Tại Quận do dự rồi khẽ gật đầu.
Ôn Huyền tưởng rằng mọi chuyện đã tệ lắm rồi, nhưng nghe cô ấy kể lại chuyện đêm qua, tâm trạng của cô càng tồi tệ hơn.
Buổi sáng tỉnh dậy, em nhìn thấy vết máu trên giường, có lẽ em đã bị...
Ôn Huyền túm chặt lấy tay áo anh, hơi thở hỗn loạn, cuối cùng vùi đầu vào lòng anh.
Cảm xúc của cô đang chao đảo bên bờ sụp đổ. Cô thật sự tự trách bản thân vì không thể tìm được Lý Tại Quân.
Đúng lúc này, ngoài sân vang lên tiếng động.
Đêm qua lại đúng hôm hệ thống camera của quán bar gặp trục trặc và đang trong quá t9rình sửa chữa. Vậy nên camera ở đó không có tác dụng gì cả, chỉ có thể đi điều tra qua camera giao thông bên ngoài mới có thể
phát hiện ra tung tích của Lý Tại Quân.
Ôn Huyền lại im lặng. Cảm xúc sa sút, lồng ngực nghẹn ứ, khiến cô hơi thở 5dốc.
Nếu Lý Tại Quân gặp phải chuyện gì thì biết làm sao?
Nhìn dáng vẻ của cô ấy thì rất có thể hôm qua đã xảy ra... chuyện gì đó không hay.
Một mình cô ấy không thể xử lý được chuyện như vậy, cũng không tiện nói ra với bất cứ ai.
Lúc vào phòng, Lý Tại Quân định khóa cửa lại, nhưng Ôn Huyền đã ngăn cản. Cô dịu dàng hỏi:
Chị vào được chứ?
Nhìn dáng vẻ lo lắng của bọn họ, cô cố gượng cười, sau đó vội vàng đi về phòng mình.
Lục Kiêu đang định bước tới thì Ôn Huyền kéo anh lại.
Cô lắc đầu, sau đó một mình đi theo Lý Tại Quân.
Xem ra bấy giờ, khả năng ấy là rất cao, dù sao cũng qua một đêm rồi.
Lục Kiêu vuốt tóc cô, nhẹ giọng nói:
Chuyện này không thể trách em được. Em cũng chỉ là một cô gái mà thôi, em cũng giúp con bé dạy dỗ những kẻ đó rồi. Vốn đó không phải là chuyện của em, em đã làm rất tốt rồi,
đừng nghĩ nhiều nữa.
Lục Kiêu nhanh chóng phát hiện ra, lập tức nhìn ra ngoài cửa sổ.
Anh vừa quay ra thì có một bóng người đập vào mắt anh. Đôi mắt anh mở ra thật to, đó chẳng phải là Lý Tại Quân – người đã mất tích cả đêm hôm qua sao?!
Ôn Huyền, con bé về rồi!
Nói đến đây, có vẻ như rất khó chịu, cô ấy không nói nổi nữa, bởi vì ai cũng hiểu là chuyện gì đã xảy ra.
Lý Tại Quân nghẹn ngào nói:
Ngoài ra trên tay em có vết bị kim tiêm đâm, em nghi là đã bị hắn tiêm thuốc phiện.
Nói đến đây, đôi mắt cô ấy ngập nước.
Mặc dù trông người đàn ông ấy cũng tử tế đấy,làm rồi mà còn không thừa nhận, nhưng cô có bị mù đâu.
Cô đã đạp cho anh ta một cú rồi tự chạy về.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.