Chương 370
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 586 chữ
- 2022-02-06 11:51:09
Nếu gây ra mâu thuẫn trong chuyện tình cảm, chắc chắn Ôn Huyền sẽ phải đau khổ!
Một chiếc xe lao vút trên đường. Lục 8Kiêu đeo tai nghe, sau khi tới nơi, anh nói ra mấy chữ:
Đợi tôi ở đó.
Lục Kiêu đứng ngoài cửa, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc, lông mày nhíu lại, bờ môi mím nhẹ.
Thẩm Mộc là bạn tốt của anh, nếu thật sự làm chuyện gì tổn thương em họ anh, vậy thì cũng không thể trách anh vô tình được.
Câu này đánh thẳng vào vấn đề, anh cũng không muốn vòng vo tam quốc nữa.
Nghe vậy, Thẩm Mộc cười trêu chọc:
Không phải chứ? Từ bao giờ mà đại Đội trưởng Lục lại quan tâm tới đời sống riêng tư của tôi vậy?
Nếu anh không nhanh tay nhanh chân thì chưa biết chừng đã bị đạp
hỏng
luôn rồi ấy chứ.
Lục Kiêu nhận lấy cốc rượu, nhìn anh ấy rồi hỏi:
Đêm qua cậu ở với ai?
Sau khi vào nhà, Lục Kiêu nhìn anh ấy chằm chằm, sau đó lại bắt đầu quan sát từng vị trí trong nhà, dường như muốn xem thử có thứ gì khả nghi không.
Anh không trả lời ngay câu hỏi của Thẩm Mộc, mà trầm giọng nói:
Tôi qua sau khi về, cậu đã đi đâu?
Dứt lời, anh tắt điện thoại.
Hôm nay3 Thẩm Mộc không tới công ty. Cánh tay anh ấy bị thương, làm gì cũng không tiện, vậy nên nghỉ ở nhà cầm điện thoại xử lý công9 việc.
Nhưng anh vẫn muốn tin rằng Thẩm Mộc sẽ không làm thể.
Lúc này, cánh cửa đột nhiên mở ra.
Thẩm Mộc làm việc ở nhà nên không mặc đồ vest, trông khá thoải mái, chỉ mặc chiếc áo ngủ kiểu có đai lưng.
Nhìn thấy Lục Kiêu, anh ấy nở nụ cười, mở cửa ra rồi tự đi vào trước:
Cậu cứ thoải mái đi. Sao rồi, tên đó đã khai chưa?
Thẩm Mộc lấy một chai rượu trên tủ xuống, bung nắp rồi cho mấy viên đá vào cốc.
Sau đó, anh ấy rót hai cốc, đưa một cốc cho Lục Kiêu:
Nghiêm túc như thế làm gì? Uống một chén đã! Tối qua tôi bị thương, đi đâu được cơ chứ, đương nhiên là về nhà rồi.
Dứt lời, anh ấy uống một ngụm trước.
Chất lỏng lành lạnh khiến anh ấy tỉnh táo lại, bất giác vận động gân cốt một lượt.
Đúng là hôm qua anh ấy về nhà thật, chỉ xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn thôi.
Nhặt được một phiền toái, làm khổ anh cả đêm. Sáng nay anh giải thích, lại còn bị đạp cho một cái.
Vừa nói, anh ấy vừa xoa mũi, nửa thật nửa giả nói:
Còn làm gì được nữa? Cậu thừa biết là tôi không bao giờ thiếu phụ nữ mà.
Đúng là tối qua anh ở với một
người phụ nữ
thật, chỉ có điều là một cô nhóc trông giống trẻ vị thành niên mà thôi.
Lúc Lục Kiêu gọi tới nói là sẽ đến tìm mình, anh ấy còn tưởng là anh đã điều tra ra manh mối của kẻ đó.
<6br>Tiếng chuông cửa vang lên, Thẩm Mộc rời khỏi phòng làm việc, đứng lên đi mở cửa.
Căn hộ của anh ấy là kiểu mái bằ5ng rộng rãi, có đủ mọi thứ, từ tủ rượu, phòng làm việc cho tới phòng tập gym, với ba màu đen trắng xám đan xen.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.