Chương 376: Thương yêu người đàn ông của cô một trận
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 555 chữ
- 2022-02-06 11:50:59
Thấy Lục Kiêu cứ im lặng không nói gì, Ôn Huyền vừa bất đắc dĩ lại vừa lo âu.
Cô thật sự không hy vọng Lục Kiêu suy8 nghĩ nhiều rồi tin vào mấy lời chia rẽ của người khác. Cô muốn giải thích, nhưng lại cảm thấy chẳng có gì phải giải thích3 cả.
Dù sao đó cũng là chuyện đâu đâu không có thật, cô còn chưa gặp mặt tên Tổng Giám đốc chết tiệt đó nữa.
<9br>Chiếc xe lăn bánh.
Dáng vẻ lo lắng của cô in sâu vào lòng anh.
Đến khi mở miệng, hơi thở của anh hơi nặng nề, nhẹ giọng nói:
Siêu thị cách xa quá, em sẽ không nhìn thấy anh.
Anh nói một cách hờ hững, như thể chẳng có gì quan trọng cả.
Trái tim Ôn Huyền lại run lên, nỗi xót xa lại trào dâng trong lòng.
Mặc dù cô biết anh rất thẳng tính cương nghị, là một người đàn ông đích thực, cũng chịu lạnh tốt, nhưng cô vẫn rất đau lòng.
Cô nói:
Đừng như thế nữa, người yêu em thì em thương, không nỡ để anh ấy chịu khổ đâu.
Lục Kiêu:
...
Hai người nhìn nhau, trong mắt ẩn chứa những cảm xúc mênh mông, mặc dù không nói gì, nhưng lại bao hàm tất cả.
Lục Kiểu biết cô đau lòng cho anh, quan tâm anh.
Lý Tầm ngồi đằng trước, bất giác rùng mình một cái, sau đó vô thức quay đầu lại nhìn. Chị Linh thì chẳng buồn nhìn ông ấy, cứ thế giơ tay lên xoay mặt của ông ấy lại.
Quen dần là được, đừng quấy rầy họ.
Nếu mà không dỗ dành được, chính bọn họ mới là người phải chịu khổ.
Ôn Huyền nhìn tài xế đằng trước, nhìn cả chị Linh và Lý Tầm nữa, thấy bọn họ đều đang làm ch6uyện của mình.
Đến khi nhìn về phía Lục Kiêu, cô nhoài lên ôm lấy cổ anh, ngồi thẳng lên đùi anh.
Đằng trư5ớc còn có người mà cơ thể mềm mại của cô lại nhào vào lòng mình, Lục Kiêu cứng đờ người lại.
Ôn Huyền không nhắc tới chuyện vừa rồi nữa, chỉ ngồi trên đùi anh, giơ bàn tay nhỏ nhắn mềm mại lên, bịt kín hai cái tại hơi đỏ vì lạnh của anh.
Cô đau lòng nói:
Chết cóng chưa? Đúng là đồ ngốc, không biết tìm siêu thị hay nơi nào đó mà chờ.
Bàn tay mềm mại của cô xoa vào tai anh, hơi ẩm và cảm giác tê tê ập tới, khiến người anh căng cứng hơn một chút.
Anh nhìn ra đằng trước, sau đó lại nhìn đôi mắt long lanh dịu dàng của cô, nói với vẻ mặt không chút thay đổi:
Em làm gì đấy? Ngồi về chỗ mình đi.
Ôn Huyền xoay qua xoay lại trên đùi anh, cánh tay ôm lấy cổ anh:
Em không.
Giọng nói nhõng nhẽo mềm mại ấy đánh thẳng vào trái tim người ta.
Thực ra, không phải anh không tin cô, thậm chí còn rất yên tâm về cô, nhưng có người tăm tia cô thì lại là một chuyện khác.
Vậy nên anh mới đồng ý lên xe với cô.
Ôn Huyền xoa tai cho anh, đến khi ấm lên rồi mới vuốt ve phần vành tại của anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.