Chương 437: Đêm đó


Chẳng, chẳng lẽ anh ấy nghe nhầm rồi sao?

Mé, đây rõ ràng là một hiểu lầm to tổ chảng mà!
Nhưng đáng ra vị giáo sư Tiều8 này phải giận dữ mắng anh ấy dừng lại, sau đó đuổi anh ấy đi chứ? Cái gì gọi là - vậy thì thử xem sao?
Cậu Hoắc hoảng hồn, bờ3 môi mấp máy:
Không, không phải, sao anh lại...

Nghe những lời nói ấy, vẻ mặt của Hoắc Khải trở nên quái lạ. Anh ấy cứ thể nhìn chằm chằm vào Tiêu Diệc Hàng, ấp úng nói:
Tôi... Không phải, tôi nghĩ là anh hiểu lầm rồi. Thực ra những lời nói ban nãy...


Hiểu lầm?

Đù, đêm hôm đó? Anh đã làm gì vào đêm hôm đó?
Anh quên sạch rồi, chỉ nhớ buổi sáng tỉnh dậy, trên người mình chỉ còn một chiếc quần đùi, còn vị giáo sư này thì vừa tắm xong, từ nhà tắm bước ra ngoài.
Mà câu nói ấy của Tiêu Diệc Hàng cũng khơi dậy những hình ảnh 18+ trong đầu Hoắc Khải, khiến anh ấy suýt thì tắt thở.
Đôi mắt Hoắc Khải lóe lên, lắp bắp mở miệng:
Rốt, rốt cuộc đêm đó đã xảy ra chuyện gì?

Anh ta vừa dứt lời, cả người Hoắc Khái căng cứng lại, bàn tay bấu chặt vào tường, thậm chí còn nín thở.
Tiêu Diệc Hàng vẫn nhìn chằm chằm vào anh ấy:
Cậu còn hôn tôi.

Đệch, hôn, hôn anh ta!
Lẽ nào đêm đó anh ấy đã, đã làm gì Tiêu Diệc Hàng thật rồi?
Hôn tôi.
Nghe đến đây, Hoắc Khải trợn tròn mắt, hồn phách muốn bay đi mất.

Sao? Không thể tin được hả?

Tiêu Diệc Hàng nhíu mày, sau đó thản n9hiên nói:
Đừng nghĩ nhiều, tôi thấy cậu tỏ tình có tâm nên miễn cưỡng cho cậu một cơ hội thôi.

Nghe thấy cậu ấy, đôi chân của Hoắc Khải run rẩy, suýt thì không đứng vững được.
Anh vội vàng vịn vào tường, khó khăn lắm mới nuốt được một ngụm nước miếng xuống.
Vừa nói, anh ta vừa nhìn ra n6goài cửa sổ, không thể đoán ra được tâm trạng của anh ta:
Vừa hay thân thể của tôi không tiện hoạt động, cũng không có người chăm sóc5.

Như thể anh ta thực sự bất đắc dĩ lắm mới đồng ý với Hoắc Khải.
Giáo sư Tiêu quay sang nhìn anh ấy, lông mày hơi nhíu lại:
Chuyện mà cậu làm với tôi trong cái đêm hôm đó ở Thanh Hải cũng là hiểu lầm sao?

Anh ta chậm rãi nói, đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Hoắc Khải, trên kính mắt phản chiếu ra những tia sáng lành lạnh.
Anh hỏi xong, người đàn ông đang ngồi trên giường càng nhíu mày chặt hơn, có vẻ như không hề nghĩ rằng anh ấy lại hỏi như vậy, dù sao những chuyện đó cũng khiến người ta rất khó mở miệng.
Tiêu Diệc Hàng liếc nhìn Hoắc Khải một cái, cuối cùng nói ra mấy chữ
Cậu nhào vào giường tôi, tỏ tình với tôi.

Cậu Hoắc mở miệng, giọng nói run run:
Hôn, hôn vào đâu?


Hôn vào mặt cũng là hôn, hôn vào cổ cũng là hôn, đều là mấy thằng đực rựa với nhau mà.

Nhưng một giây sau, người đàn ông trên giường lạnh lùng nói ra mấy chữ, có vẻ như đã bắt đầu mất kiên nhẫn:
Sao hả? Ngoài hôn miệng tôi thì cậu còn muốn hôn chỗ nào nữa?!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.