Chương 456: Đội trưởng lục bùng nổ (1)


Một tay anh khống chế cổ hắn, tay còn lại cầm thanh mã tấu sáng choang, kề lên cổ hắn.

Cả nhóm người đồng loạt nhì8n cảnh tượng đột ngột ấy, tên nào tên nấy trợn mắt nhìn Lục Kiêu.
ngất xỉu tại chỗ.
Thế nhưng, đám người này đều thuộc dạng lực lưỡng vạm vỡ, không phải loại xoàng. Mấy tên đồng thời tấn công, thi nhau tung nắm đấm. Lục Kiêu nhanh chóng né tránh, đồng thời tiếp tục tiến công.
Anh nói ra câu này, mặc dù những tên kia đều tỏ ra hung tợn, nhưng cả người lại chấn động.
Nhất là 5bây giờ, thấy Lục Kiêu dễ dàng khống chế người phe mình, bọn họ mới ngờ ngợ nhận ra đây là một kẻ không dễ chọc. Nếu không, làm sao lại để bao người như thể cùng xông lên?
Lúc này Lục Kiêu mới buông mã tấu xuống. Giây tiếp theo, cả đám vừa hét vừa xông thẳng về phía anh.
Một người chạy tới đầu tiên bị Lục Kiêu ném bay đi, đụng mạnh vào mấy tên liên. Tiếp đó, anh tung một cú đá ra sau, đã trúng vào huyệt Thái Dương của một kẻ đánh lén mình. Tên đó đâm sầm vào tường,
đó hét lên thảm thiết.
Chỉ mới một lát, những tiếng la hét rên rỉ đã vang khắp nơi. Mặc dù Lục Kiêu cũng trúng mấy đòn, nhưng chỉ là làm nóng người thôi.
Sau đó, hắn ta lạnh lùng nói:
Tao cũng muốn xem thử mày có tài cán gì, sẽ thoát khỏi đây như thế nào!

Đúng là hắn ta muốn Lục Kiêu chết, nhưng không phải chết ở đây.
Lục Kiêu nhếch môi, trong mắt chỉ toàn sát ý lạ3nh lẽo. Anh chậm rãi mở miệng:
Các người nhất định phải dùng đến thứ này à? Ai bước vào đời cũng chỉ vì một chữ tiền, nh9ưng các người phải nghĩ cho kỹ, một
khi đã mất mạng, vậy thì ai sẽ là người nuôi mẹ già, nuôi vợ con của các ngườ6i...

Anh là cao thủ đánh cận chiến, tấn công luôn là cách phòng thủ tốt nhất.
Lục Kiêu giáng một đấm vào lồng ngực của một tên nọ. Đó là bộ phận hiểm yếu, tên kia bị đánh bay đi, hộc máu. Tiếp đó, anh lại tiện tay cầm lấy cái dĩa, đâm thẳng vào tay của một kẻ đánh lén sau lưng, tên
Vẻ mặt của Lý Đình Trạch hết sức u ám, có vẻ như không ngờ là Lục Kiêu sẽ nói ra câu ấy. Hắn ta liếc nhìn những người khác, cùng với người mà Lục Kiêu đang khống chế. Cuối cùng, hắn ta gằn giọng
ha
một
tiếng:
Bỏ hết vũ khí xuống đi!

Có chết thì cũng không thể dính líu đến hắn ta được, chuyện lúc này chỉ là một món khai vị thôi.
Hắn ta vừa dứt lời, đám người kia lập tức buông mã tấu xuống. Dù sao, đã dùng đến thứ này thì không ai biết lúc nào sẽ cụt tay cụt chân, thậm chí là đi đời nhà ma.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.