Chương 505: Căn nhà gỗ rung chuyển (4)


Đôi mắt cô mở thật to, dường như thật sự không ngờ là lại có người phát hiện ra nơi vắng vẻ như thế này.

Không, nói chính xác hơn thì là bị8 người của Lý Đình Trạch phát hiện ra.
Cô lục6 tìm bằng đạn và đạn mà Lục Kiêu đưa cho mình, bỏ vào trong túi áo.
Khi cô quay ra chỗ cửa sổ và thấy có người mở hàng rào màu trắng ra th5ì đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng nổ lớn.
Tiếp đó, những bông tuyết mang theo sóng nhiệt ập thẳng vào căn nhà gỗ. Ôn Huyền nhanh chóng né tránh. Những tiếng
rầm rầm
vọng tới, cô núp đằng sau ván cửa sổ, ôm chặt đầu mình.
Đợi đến khi cô bình tĩnh lại, chỉ thấy người vừa mở hàng rào bị nổ bay đi, hai kẻ bên cạnh cũng gặp xui xẻo theo.
Sau đó, Ôn Huyền nghe thấy những tiếng bước chân dồn dập. Giọng nói của đám người kia vọng lên gác xép:
Để bọn tôi lo phía này, các anh tìm người đi!

Căn nhà gỗ này rất nhỏ, những nơi có thể ẩn náu được đều rõ mồn một ra đó. Chẳng mấy chốc, Ôn Huyền đã nghe thấy tiếng người kia lên gác xép.
Sau đó, cô nhìn thấy mấy người xuất hiện trong rừng cây vừa tiến hành áp sát, vừa xả đạn về phía những kẻ mặc vest đen.
Ôn Huyền nhìn cách ăn mặc của bọn họ, những người đó là đặc công!
Thì ra Lục Kiêu đã phải đặc công tới bảo vệ cô.
Nhưng đúng lúc này, lại một tiếng nổ vang lên, cả căn nhà gỗ rung chuyển theo.
Đến cuối cùng, hắn nhìn về phía cái tủ, giơ súng lên, chậm rãi bước về phía đó.
Thế nhưng, khi người đàn ông mặc vest đó tới gần và kéo mạnh cánh tủ ra thì hắn chỉ nhìn thấy quần áo, ngoài ra chẳng có gì khác.
Mấy vết đạn ghim sâu vào cửa sổ, tạo thà9nh những vết nứt như mạng nhện.
Ôn Huyền nhanh chóng rời khỏi chỗ đó, vơ lấy khẩu súng lục trên bàn, chạy lên trên gác xép.
Lên trên gác xép, hắn mới phát hiện ra là chẳng có ai cả.
Tên đó lục tìm một lượt, làm rối tung mọi thứ.
Tên đó thay đổi sắc mặt, lục lọi mấy lần nữa, có vẻ như không cam lòng, sau đó mới xoay người định đi.
Nhưng vừa mới xoay người đi, không biết trong đầu nghĩ tới điều gì, hắn lại dừng chân, từ từ xoay người lại.
Nhưng ngay khi ngón tay cô vừa vén rèm lên, có vẻ như đám đàn ông mặc vest đen bên dưới đã phát hiệ3n ra. Giây tiếp theo, Ôn Huyền nhìn thấy có người xả súng về phía mình.

Pằng pằng pằng!

Hắn nhìn đăm đăm vào ván tủ, bước tới rồi đặt tay lên đây thật mạnh, nhưng lại không đẩy ra. Đằng sau cánh cửa, Ôn Huyền nín thở.

Trước mặt cô có một cái then cửa, phòng trường hợp có người đẩy ra và phát hiện ra bí mật đằng sau.

Không phát hiện ra điều gì, người kia xoay người bỏ đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.