Chương 510


Hắn vừa dứt lời, hai tên mặc vest đứng gần cầu thang vội vàng đi lên kiểm tra.

Nhưng khi mở nắp hầm đi lên, bọn chúng chỉ nhìn thấy mấy cái x8ác.

Đồng thời, khi một tên vừa thò đầu ra, xuất hiện trước cửa sổ, một viên đạn xẹt qua không khí, đâm thủng cửa kính, bắn trúng huyệt thái 3dương của hắn,
Anh chưa kịp phản ứng gì thì đã nghe tên trợ lý đáp:
Tổng Giám đốc Lý, Ôn Huyền không sống nổi đầu. Căn nhà ấy bị bom nổ tan tành, chắc gì đã tìm được xác.

Trợ lý hiểu ý của Lý Đình Trạch, lập tức hùa theo hắn ta.
Sau khi nghe xong những lời ấy, Lý Đình Trạch tiếp tục quan sát sắc mặt của mỗi một vệ sĩ, không bỏ qua bất kỳ ai.
Lý Đình Trạch đã biết là mình sẽ không thể dễ dàng đi như thể được mà.
Vừa nói, hắn ta vừa quan sát từng vệ sĩ ở xung quanh.
Đám vệ sĩ hắn ta thuê đều rất vạm vỡ, lúc này không nhìn ra được điều gì khác thường. Ai có thể là kẻ đã nhân cơ hội trà trộn vào đây?
Sau đó, không biết nghĩ tới điều gì, hắn ta bỗng nói với trợ lý của mình:
Nghe nói căn nhà trong rừng nổ tung rồi hả? Mặc dù người phụ nữ họ Ôn ấy không trốn được, nhưng để chắc chắn, sống phải thấy người, chết phải thấy xác!

Những người xung quanh đều có thể nghe thấy rõ ràng những lời đó. Ai không biết thì sẽ không hiểu, còn đã biết thì chắc chắn sẽ hiểu.
Lục Kiêu đang đứng giữa đám vệ sĩ. Nghe vậy, cả người anh cứng lại, con người cũng co rút.
Nhưng hắn ta vẫn không phát hiện ra người nào có biểu cảm bất thường.
Dù sao, nói là có người trà trộn vào, thì chẳng bằng nói thẳng là Lục Kiêu trà trộn vào.
Ôn Huyền đã ở đây thì kiểu gì cũng có Lục Kiêu,
Tay bắn tỉa bên ngoài ngắm bắn thành công.
Cái xác lăn xuống cầu thang. Người còn lại vội vàng xuống dưới, trong mắt 9mang theo sự hoảng hốt:
Chúng ta bị bao vây rồi, bên ngoài có cảnh sát.

Nhìn thấy nét sợ hãi trong mắt người đó, sắc mặt của Lý Đình Trạch6 càng thêm lạnh lùng, cứ thể giơ súng lên bắn chết hẳn. Tiếp đó, hắn ta lạnh lùng nói một tiếng:
Đồ vô dụng! Có cảnh sát thì đã sao? Chúng ta có co5n tin!

Nếu là Lục Kiêu thật thì rất có thể kẻ đứng sau tên nội gián cũng là hắn!

Chỉ có Lục Kiêu mới tính toán cẩn thận như thế để đấu với hắn ta. Đến tận lúc này, hắn ta vẫn không thể tin được rằng Lục Kiêu đã ra tù.

Lý Đình Trạch nghĩ rất có thể Lục Kiêu đang ở đây, nhưng lại không tìm ra được. Hắn ta quay sang nói với thằng nhóc lấy trộm sợi dây chuyền văn vật:
Được, được lắm! Mày không biết đồ thật ở đầu, vậy thì tao sẽ tiễn mày lên được.


Vừa nói, hắn ta vừa giơ tay lên...

Đúng lúc này, một quả bom khói nổ tung. Khói mù mịt ập tới, kèm theo tiếng súng nổ. Có người kêu lên đau đớn.

Chỉ thoáng chốc, mấy tiếng súng
pằng pằng
vang lên liên tiếp.

Là tên vệ sĩ giả trà trộn ở đây!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.