Chương 593: Đội trưởng lục dạy vợ (1)


Một chú cảnh sát cầm bình giữ nhiệt gật đầu lia lịa:
Người nổi tiếng phải làm chuyện tốt nhiều hơn thì mới ra dáng, để 8đảm thanh thiếu niên còn noi gương theo.


Bọn họ còn đang trò chuyện thì lại nhìn thấy một người thuộc đội cảnh3 sát giao thông đi tới và hô to:
Người đằng sau đánh nhau ẩu đả, giao cho mọi người đấy!


Sau đó, một người ph9ụ nữ mặc áo đen bước vào, còn đội mũ đeo khẩu trang, bịt kín mít.
Ngón tay của cô luồn qua mái tóc dài, chỉnh sửa lại cho gọn. Bộ quần áo màu đen bó sát, mái tóc dài xoăn nhẹ, vừa ngầu vừa quyến rũ.
Anh cảnh sát trẻ tuổi trợn tròn mắt, nói với vẻ khó tin:
Chắc, chắc không phải đang đóng phim đấy chứ?

Thấy cô đột nhiên xuất hiện ở đây, anh ấy còn tưởng là mình đang nằm mơ.

Cô, cô là...


Sao hả? Cô đó là ai?

Chú cảnh sát cầm bình giữ nhiệt vừa hỏi vừa uống một ngụm nước.

Đánh nhau thì cũng đánh rồi, không tháo khẩu trang ra đi? Mang thẻ căn cước tới đây lấy lời khai.

Chú cảnh sát cầm bình giữ nhiệt vừa nói vừa sắp xếp người tới lấy lời khai.
Mặc dù Ôn Huyền không muốn thừa nhận là đánh người có lỗi, nhưng cô đã bị cảnh sát tóm được rồi, chẳng thể trốn kiểu gì được, vậy nên chỉ có thể hít sâu một hơi, lấy thẻ căn cước của mình ra. Cảnh sát trả ngồi trên ghế nhận lấy thẻ căn cước của cô. Lúc mới nhìn thấy tên và ảnh trên thẻ căn cước, anh ấy không kịp phản ứng, nhưng một lát sau, cả người anh ấy cứng đờ lại, hai mắt mở thật to.
Giây tiếp theo, Ôn Huyền bất đắc dĩ tháo mũ vào khẩu trang xuống.

Phụt!

Chú cảnh sát vừa uống nước xong, lập tức quay đầu phun hết ra ngoài.

Haizz, lại một người nữa. Không biết giới tr6ẻ bây giờ nghĩ gì, lớn thể rồi mà còn không chín chắn lên được!

Chú cảnh sát cầm bình giữ nhiệt không nhịn đượ5c nhìn cô từ trên xuống dưới:
Đã thế còn là một cô nhóc nữa chứ. Con gái con lứa mà lại đi đánh nhau, đúng là tức cười!

Ôn Huyền vừa bị dẫn vào đã phải hứng một nồi nước miếng của chú cảnh sát. Cô ù cả đầu, lặng lẽ quay mặt đi,
Khoan, khoan đã!
Tên và ảnh trên thẻ căn cước...
Anh cảnh sát trẻ quay ngoắt về phía Ôn Huyền.
Ôn Huyền xòe tay, bất lực thở dài một tiếng:
Xin lỗi, thêm phiền phức cho các anh rồi.


Vừa nói, cô vừa lấy một túi khăn giấy trong túi xách ra, đưa cho chủ cảnh sát ở bên cạnh, sau đó giải thích:
Thực ra tôi cũng có lý do cả, không phải đánh người vô cớ.



Nói thế có nghĩa là cô thừa nhận rồi!


Chú vừa lau miệng vừa hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.