Chương 738
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 548 chữ
- 2022-02-18 04:27:03
Một chiếc xe màu đen lái tới, tốc độ rất nhanh.
Xung quanh ít cây cối, xe lái vụt qua làm cát bụi bay mịt mù.
Cu8ối cùng, nó dừng lại trước nhà kho của gara ô tô bỏ hoang.
Lý Tại Quân đỏ mắt, ôm miệng lắc đầu nguầy nguậy, tinh thần sụp đổ.
Làm sao bây giờ! Chị dâu đang mang trên mình những ba sinh mạng.
Vì sao bọn họ lại gặp phải chuyện như thế này...
Lục Kiêu nhìn thoáng qua hai người họ rồi dời mắt đi. Anh mím chặt môi, siết chặt nắm đấm, đôi mắt đỏ ngầu.
Thả bọn họ ra! Có gì thì cứ nhắm vào tao đây này, bọn họ vô tội!
Lục Kiêu lại cắn răng nói.
Lục Kiêu cười nói:
Tao nói rồi, một mạng đổi một mạng. Bây giờ mày mà bắn chết tạo, hai đứa nó đều phải chết. Nhưng mày mà thả tạo ra thì tao sẽ thả một trong hai đứa. Đứa còn lại thì...
Hắn ta nở nụ cười ác độc:
Cũng không hẳn là không thể sống...
Nói xong, Kim Phạm bỗng huýt sáo với một người của mình. Những kẻ đó tức khắc hiểu ý của hắn ta,
Ôn Huyền và Lý Tại Quân đang đứng cạnh nhau thì đột nhiên bị kéo ra mỗi người một chỗ.
Lý Tại Quân sợ hãi hô lên, cô giãy giụa mãnh liệt. Chỉ một lát sau, cả hai người đều bị ép phải mặc một chiếc áo gắn đầy bom.
Khuôn mặt của Lý Tại Quận tái nhợt đi. Cô nhìn chiếc áo đầy bom trên người mình, lông mi run rẩy. Đến khi nhìn sang chỗ chị dâu, nước mắt cô lập tức tuôn trào.
Chị dâu cô cũng phải mặc một chiếc áo giống hệt như thế.
Lục Kiêu nhìn chiếc xe đang bị những kẻ cầm súng bao vây, co3n người luôn bình tĩnh tỉnh táo như anh bỗng đỏ ngầu đôi mắt, cả người trở nên bạo ngược, như vừa giải thoát khỏi một cấm chế n9ào đó.
Anh lôi Kim Phạm ra ngoài. Nhìn thấy cảnh ấy, đám người ngoài xe cũng thô lỗ kéo hai cô gái trong xe ra.
Ôn Huyền phải bảo vệ vùng bụng nên không dám phản kháng. Hình ảnh ấy khiến Lục Kiêu như biển thành một con dã thú. Anh nhìn đá5m lính đánh thuê, ánh mắt như muốn xé xác, như muốn lột da róc thịt chúng...
Nhưng anh đang bị uy hiếp, muốn cứu người thì chỉ có thể thỏa hiệp.
Tuy bị ép phải mặc áo có bom nhưng vẻ mặt của Ôn Huyền vẫn không thay đổi, dường như chẳng hề sợ hãi.
Thậm chí, lúc nhìn về phía Lục Kiêu, đứng từ phía xa đối mặt với anh, môi cô còn hơi cong lên, dường như đang trấn an anh, như đang nói với anh rằng cô không sao hết.
Nhưng cô không biết rằng mình càng như vậy thì Lục Kiêu càng muốn bùng nổ.
Không ai hiểu rõ uy lực của đống bom ấy hơn anh.
Một khi hệ thống tính giờ được khởi động, thì cũng đồng nghĩa với việc đếm ngược thời gian tử vong. Nếu không cứu được cô, vậy thì cô sẽ chết chắc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.