Chương 740: Yêu anh, chưa bao giờ hối hận (1)


Không biết Lục Kiêu đã nói ra mấy chữ ấy như thế nào.

Con mắt anh đỏ bừng, cố gắng kìm nén một vài cảm xúc trong lòng8.

Sau khi anh nói ra câu ấy, những người kia cởi chiếc áo chứa bom trên người Lý Tại Quận ra. Cuối cùng, có người đế3m ngược, hai bên đồng thời trao đổi con tin.
Kim Phạm nhếch môi cười:
Chỉ còn mười phút cuối cùng thôi. Không kịp nữa rồi, Đội trưởng Lục. Mày phải biết đây chính là cái giá phải trả khi dám cản đường tạo.

Hắn ta giơ tay miêu tả hành động nổ, nở nụ cười như ác quỷ:
Bùm!
Cuối cùng, Kim Phạm nhướng mày lên, cười to một cách càn rỡ, sau đó xoay người rời đi.
Những kẻ bên cạnh hắn ta vừa cầm súng hướng vào bọn họ, vừa đi tới chỗ để xe.
Lý Tại Quân chỉ biết trơ mắt nhìn bọn chúng lên xe. Cả đoàn xe nối đuôi nhau đi mất, để lại màn cát bụi hỗn độn. Bọn chúng vừa đi, cô lập tức khuỵu gối xuống, cả người đòi ngã xuống đất.
Giây tiếp theo, anh cô đã kịp thời đỡ cô lên.
Lý Tại Quân nghĩ, đời này cô chưa bao giờ thấy anh mình như vậy.
Cô dùng hết sức lực để rời khỏi nơi này, cho dù mỗi một bước đều đau khổ đến vậy. Đây là cơ hội mà người thân của cô đánh đổi bằng cả tính mạng. Cô chỉ có thể ra sức chạy, không có mục đích nào cả. Cuối cùng, cô chạy tới ven đường, loáng thoáng nhìn thấy xe ở phía trước. Cô thở hổn hển, quỳ bịch xuống mặt đất, ôm mặt khóc òa lên. Cô sợ, thật sự rất sợ. Không chỉ có chị dâu, mà ngay cả anh họ của cô cũng ở lại đó.
Đến cuối cùng, anh vẫn lựa chọn ở lại.
Chỉ có mười phút dành cho bọn họ, làm sao có thể vô hiệu hóa được loại bom phức tạp như thế!
Lý Tại Quân bị đẩy lên trước, Lục Kiêu giữ lấy cô.

Anh, anh ơi9...
Đôi mắt Lý Tại Quân ướt đẫm. Nước mắt và tóc dính vào mặt cô, cảm xúc cũng mất khống chế. Cô thà chết còn hơn là rơi và6o tình cảnh này.
Sau khi trao đổi con tin, thời gian trên bom gắn trên người Ôn Huyền cũng bắt đầu đếm ngược.
Chỉ có mười phút.
Lý Tại Quân lại thấy sống mũi cay cay:
Nhưng anh.

Không có những gì hết! Đi mau!
Lục Kiêu đột nhiên quát lên.
Lý Tại Quận ù cả tai, cắn chặt bờ môi của mình. Cô nhìn người chị dâu đang mặc chiếc áo đầy bom, không thể kìm nén cảm xúc được nữa, nước mắt tuôn ra ồ ạt.
Cô không nói gì cả, cũng chẳng nói lên lời, quay đầu chạy một mạch.
Đôi mắt anh đỏ ngầu, nhưng lại bình tĩnh một cách đáng sợ.

Làm theo lời anh nói, cứ men theo con đường này chạy thẳng về phía trước, cảnh sát sẽ tới nhanh thôi. Đến lúc đấy, em sẽ không sao hết.

Nói đoạn, Lục Kiêu buông cô ấy ra, định xoay người đi.
Lý Tại Quân sợ sau khi hết mười phút, tiếng nổ sẽ vang lên. Giờ khắc này, mỗi giây mỗi phút đều khiến cô sống không bằng chết.

Sau khi Lý Tại Quân đi rồi, Ôn Huyền xoay người lại, nhìn về phía Lục Kiêu, cả người cứng đờ lại.

Trong mắt cô hiện lên vẻ ngạc nhiên. Nhưng khi thấy anh cất bước đi về phía mình, nét ngạc nhiên trong mắt cô biển thành hoảng hốt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.