Chương 760: Hành trình đi phượt với đội trưởng lục (3)


Sau đó, Nguyễn Đông Hoa chậm rãi nói:
Về đi.


Ông ta bị bệnh tim. Lúc trước, vì có chuyện đột xuất nên ông ta phải tới Philippin8es. Vé khoang hạng nhất đã bán hết rồi, ông ta chỉ có thể ngồi khoang phổ thông.
Cô mới vẫy được mấy cái thì đã bị kéo vào trong.
Người đàn ông trong xe bất đắc dĩ thở dài:
Em cũng lái xe mà không biết là không được thò người ra ngoài à?

Cô như biến thành một người khác, sống một cuộc sống khác, không buồn không lo, tự do chăn nuôi. Lái xe suốt dọc đường, cả hai người đều đói rồi. Đêm nay bọn họ định nghỉ chân tại một nhà dân. Người dân ở đây thường xuyên cho du khách dừng chân tính phí.
Hoàn cảnh khá tốt, tuy không hẳn là xa hoa, nhưng vẫn rất sạch sẽ.
Nghe ông ta nói vậy, trợ lý hơi kinh ngạc, nhìn hai người cách đó không x5a.

Nhưng ông Nguyễn, con trai ông...

Nguyễn Đông Hoa trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng chậm rãi nói:
Chuyện nó làm thì để nó tự chịu trách nhiệm, huống chi những chuyện đằng sau vụ việc này không đơn giản như thế đâu.
Cho dù ông ta kiếm chuyện với Lục Kiêu và Ôn Huyền thì cũng chẳng có tác dụng gì, ông ta đã tìm hiểu được không ít tin tức ngầm.
Người mà con trai ông ta chọc vào không chỉ là một cặp vợ chồng bình thường, mà còn cả người đứng sau cặp vợ chồng ấy, là người đứng đầu trong gia tộc bọn họ. Đó là người nói một không hai, kết cục của con trai ông ta sẽ không thể thay đổi được.
Cuối tháng sáu, thảo nguyên xanh mơn mởn, loáng thoáng nhìn thấy thảm cỏ dập dờn ở phía xa xa. Bầu trời xanh thẳm làm nền tô tô điểm thêm, đẹp không tả xiết.
Cửa kính xe hạ xuống, Ôn Huyền nhoài người lên cửa sổ. Cô thò người ra, hai tay đặt lên miệng như một chiếc loa, hét lên thật to:
AIII.
Người chăn cừu và bầy cừu trên thảo nguyên nhìn sang. Ôn Huyền tươi cười rạng rỡ, vẫy tay với bọn họ.
Ôn Huyền ồ một tiếng, sờ chóp mũi nói:
Đằng sau có xe đầu, em nhìn rồi.


Vấn đề không phải là đằng sau có xe hay không. Có rất nhiều chuyện ngoài ý muốn có thể xảy ra, bất kể lúc nào cũng phải tuân thủ quy định...

Lúc mới tới nơi này, Ôn Huyền chấn động không nói lên lời. Cô như ngừng thở, mở mắt thật to.
Bên bờ sông có bò, có dê, còn có những con ngựa với bộ lông sáng bóng. Phía xa xa là nơi ở của dân cư, nhà nọ san sát nhà kia. Buổi chiều, bọn họ tới đây nghỉ ngơi. Sau khi xuống xe, Ôn Huyền đứng cạnh để nhìn ra phương xa, đột nhiên dâng lên một cảm giác rất kỳ diệu, không diễn tả được thành lời.
Dù sao cũng chỉ mấy tiếng mà thôi, ông ta cho r3ằng mình sẽ bình an tới nơi, ai ngờ bệnh tim lại tái phát.
May mà đội ngũ tiếp viên hàng không phát hiện ra sự bất thường của ôn9g ta. Lúc ấy, ông ta cần một không gian rộng rãi hơn, một cô gái đã đồng ý đổi chỗ ở khoang hạng nhất cho ông ta. Cô gái ấy... chính là 6Ôn Huyền, người mà con trai ông ta suýt thì giết chết.
Ôn Huyền ngoan ngoãn nghe anh càm ràm, không dám phản bác chữ nào. Dù sao cô cũng là người sai mà.
Lục Kiêu đưa cô từ Hulunbuir cho tới sông Argun. Ở đây có một thị trấn Oblast của Nga.
Bọn họ ăn đặc sản bánh sữa ở vùng này, tiếng Mông Cổ là
Hu Ru Da
, là thực phẩm làm từ sữa luôn sẵn có trong nhà bọn họ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.