Chương 815: Xô pha
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 594 chữ
- 2022-02-19 04:06:36
Lý Tại Quân cố gắng giữ bình tĩnh, nắm chặt bàn tay, nói:
Người đó là ai cũng không liên quan gì tới anh. Anh có thể giữ liên lạc với người 8yêu cũ, nhưng lại không cho tôi tìm người yêu mới à?
- Nghe những lời ấy, Thẩm Mộc tức đến nghiến răng nghiến lợi. Anh cười lạnh nói:
Khôn3g nhìn ra được là em có bản lĩnh đó đấy. Chưa chia tay đã tìm người yêu mới hả? Được, em giỏi lắm, em có tin anh tìm ra tên đó thì anh sẽ ch9ém hắn ra thành tám mảnh không?!
Lý Tại Quân:
...
Trong lối thoát hiểm với ánh đèn lắt léo, anh hôn cô ngấu nghiến, hung hăng xâm chiếm cô, như thể muốn để cô biết cô là của ai!
Anh vừa hôn, vừa giơ tay sờ lần.
Ôn Dục đang ngồi trên xe với Lục Kiều và Ôn Huyền, tự nhiên lại hắt xì 6một cái. Ôn Huyền nhướng mày lên, nhìn cậu em trai ngồi đằng sau:
Bị cảm à?
Sắp đi thi vật lý rồi, bị cảm thì không ổn chút nào. <5br>
Ôn Dục lắc đầu:
Em không sao đâu chị.
Bị cảm thì không, chẳng lẽ ai đang nhớ cậu à?
Không hiểu sao, trong đầu cậu thiếu niên hiện lên một bóng người, khiến đôi mắt cậu phức tạp hơn vài phần, cậu thiếu niên sạch sẽ đơn thuần ấy trở nên bí hiểm hơn hẳn.
Đã mang tiếng hèn hạ rồi thì phải chứng thực mới được.
Lý Tại Quận gần như bị anh vác đi. Lúc ra ngoài, quần áo cô xốc xếch, anh cởi áo khoác ra trùm lên người cố.
Lý Tại Quân đánh vào ngực anh, nhưng anh lại khẽ cắn vào môi cô. Cơn đau truyền tới, khiến Lý Tại Quân kêu lên, Thẩm Mộc nhân cơ hội đó luồn vào, xâm chiếm lấy cô.
Lý Tại Quân tức xì khói, đầu óc ù lên, hơi thở của anh bủa vây lấy cô, cho thấy sự bá đạo và mạnh mẽ của anh.
Hèn hạ!
Ừ, anh hèn hạ.
Dứt lời, Thẩm Mộc lại cúi đầu hôn cô say đắm.
Trong lối thoát hiểm của quán cà phê, Lý Tại Quận muốn đi, nhưng lại bị Thẩm Mộc kéo cổ tay lại. Anh đè cô lên tường, cô thì vùng vẫy chống cự, sau đó lại bị anh ghì cả hai tay lại, cúi đầu khóa môi cô.
Um..
Lý Tại Quân càng giãy giụa thì càng bị giam cầm chặt hơn. Bàn tay của anh men theo vạt áo cô, chui vào bên trong.
Lý Tại Quân phát khóc, cô vùng vẫy thoát khỏi nụ hôn của anh, nói không rõ ràng:
Thả, thả tôi ra, đồ khốn...
Hơi thở của Thẩm Mộc vừa nặng nề vừa hỗn loạn. Nhìn thấy cô khóc, anh dừng lại giây lát, sau đó giọng nói khàn khàn lại vang lên:
Ừ, anh là đồ khốn, là lỗi của anh.
Tuy rằng nói thế, nhưng anh vẫn không dừng động tác của mình lại. Anh giữ chặt lấy cô, trong giọng nói khàn khàn mang theo sự kìm nén:
Anh biết anh sai rồi, sau này anh sẽ không liên lạc với những người phụ nữ khác nữa. Nhưng em cũng đừng mơ đi tìm người đàn ông khác!
Dứt lời, anh cắn mạnh vào môi cô, giận dữ nói:
Tốt nhất người đàn ông trong ảnh không có quan hệ gì với em, nếu không thì hắn chết chắc rồi!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.