Chương 862: Gia đình bốn người hạnh phúc (2)
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 692 chữ
- 2022-02-19 04:11:44
Thoắt cái đã đến tiệc đầy tháng của hai bé cưng.
Từ trước tới nay, bọn họ luôn không phô trương trong mấy chuyện 8này, vậy nên cũng chỉ mời một vài người thân và bạn bè tới.
Bất kể Hoắc Khải nghĩ gì thì những chuyện nên tiến hành vẫn đang trong quá trình tiến hành.
Chẳng lẽ là vì nhìn thấy
bạn gái
của anh?
Hay là vì... cái gọi là hôn ấy? Anh cũng từng tới Viện Hàn lâm Khoa học rồi, nhưng bên đó chỉ nói Tiêu Diệc Hàng đã nghỉ phép sau khi hoàn thành dự án này, vậy nên tới nơi làm việc cũng không tìm được anh.
Hai đứa nhóc mặc yếm đỏ rất đáng yêu, đang nằm trên ghế trải đệm, quanh người toàn là lì xì, bánh Kueh()
() Bánh Kueh: loại bánh hình mai rùa màu đỏ, mang ý nghĩa mừng thịnh vượng, sức khỏe bền lâu.
Trước lúc đó, phía Hoắc Khải xảy ra một chuyện khiến3 anh bực mình, theo lời anh nói thì là
tức đến biến dạng
.
Đã có kết quả nghiên cứu công nghệ mà công ty anh th9uê nhóm giáo sư làm rồi. Trong khoảng thời gian này, anh không liên lạc gì với Tiêu Diệc Hàng, chỉ đợi anh tới tìm mình 6để giao kết quả nghiên cứu. Nhưng đến cuối cùng, anh ấy chờ được điều gì?
Khỏi phải nói, nghe những lời chúc mừng của anh em bạn bè, ông bà Lục cười không khép miệng lại được, cưng hai đứa cháu bảo bối phải biết, đồng thời cũng không hề che giấu sự vui mừng và niềm kiêu hãnh của bọn họ.
Ông Lục còn chuẩn bị khóa Trường Mệnh, còn gọi là khóa Tiểu Phúc cho hai đứa nhóc. Hai đứa bé trắng trẻo ngồi ở đó, đôi mắt to tròn, cái miệng chúm chím, đáng yêu hết chỗ chê. Trên cơ thể nhỏ bé đeo khóa Tiểu Phúc mà ông nội tặng, cả người hiện rõ sự lanh lợi thông minh, ai gặp cũng phải khen không ngớt lời. Khách khứa ngồi kín tử hợp viện. Ôn Huyền đang bận rộn đón tiếp thì bỗng phát hiện ra không thấy Lục Kiêu đầu cả.
Chiếc đèn lồng được chạm khắc tinh xảo treo trên cao, gió thổi qua là lại đung đưa lắc lư.
Anh em họ hàng, bạn bè gần xa tới nhà chúc mừng.
Chẳng mấy chốc đã đến ngày tổ chức tiệc đầy tháng cho hai đứa bé. Trong tử hợp viện nhà mình, ông Lục đích thân ra tiếp đón anh em họ hàng tới chơi.
Ngay từ sáng sớm, thím Trương và bà Lục đã loay hoay trong phòng bếp, chuẩn bị các loại nguyên liệu nấu ăn.
Tiêu Diệc Hàng như bốc hơi khỏi thế gian này.
Hoắc Khải tức điên lên, nhưng mãi mà không liên lạc được, anh lại bắt đầu luống cuống, không thể tập trung nổi, liên tục suy nghĩ xem đã xảy ra chuyện gì, vì sao anh ta lại đột nhiên biến mất.
Sở dĩ bọn họ không tới nhà hàng là bởi vì cảm thấy không an toàn bằng ở nhà, hơn nữa cũng nghĩ rằng tự chuẩn bị món ăn thì sẽ có thành ý hơn.
Dù sao tử hợp viện cũng đủ lớn, đặt mấy cái bàn trong sân cũng đủ.
Tiêu Diệc Hàng bảo người khác tới giao5 kết quả, còn anh thì không thấy tăm hơi đâu cả.
Hoắc Khải gọi điện cho anh nhưng chỉ nhận được thông báo máy bận.
Một con ruồi không đầu, có lẽ cụm từ này rất phù hợp với Hoắc Khải lúc này. Bữa tiệc đầy tháng của hai đứa trẻ nhà họ Lục chính là hy vọng cuối cùng của anh ấy.
Dù sao thì Lục Kiêu cũng là bạn của Tiêu Diệc Hàng, cho dù không muốn đi thì anh ta cũng phải lộ mặt rồi tặng quà chứ nhỉ?
Rõ ràng vừa rồi anh còn ở ngay đây.
Ôn Huyền kéo cậu em trai Ôn Dục lại, bảo cậu tiếp khách giúp, còn cô thì đi tìm Lục Kiêu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.