Chương 874



Đau, đau không?
Hoắc Khải lắp bắp mở miệng.

Tiêu Diệc Hàng nhìn khuỷu tay vừa đập thẳng xuống mặt đất của mình, giọng nói vẫn rất lạnh lẽ8o:
Cậu nghĩ sao?

Cũng phải nói rằng hai bé cưng nhà Ôn Huyền càng lúc càng xinh xắn, gene xịn của bố mẹ chúng rành rành ra đó mà. Cô con gái trắng trẻo nõn nà, rất giống Ôn Huyền. Cậu con trai thì có mũi và miệng là giống Lục Kiêu, còn lại vẫn giống Ôn Huyền hơn. Cậu bé nhìn thấy ai cũng rất ngoan ngoãn đáng yêu. Cô nhóc trong nhà thì ngược lại. Lục Thúy Hoa vừa bá đạo vừa ngầu, ỷ vào việc mình đáng yêu, được bổ cưng chiều, thường xuyên giành sữa với anh. Cả gia đình ấm áp hòa thuận, khiến người ta phải hâm mộ. Nhưng gần đây mới xảy ra một chuyện, khiến Lục Kiêu đề cao cảnh giác. Trên mạng thường xuyên đăng tin trẻ con bị bọn buôn người bắt cóc.
Những kẻ buôn người ấy hết sức ngông cuồng, thích ra tay với những người phụ nữ hoặc là cụ già lớn tuổi dần con cháu ra ngoài một mình.
Một chậu hoa đặt trên cửa sổ, bướm bay vào, đậu lên bông hoa dành dành trắng tinh khôi thuần khiết ấy. Nó nhẹ nhàng vỗ cánh, hút lấy mật ngọt trên bông hoa, cảm nhận hương thơm và sự tốt đẹp ấy. Ánh sáng hắt lên tường, chiều vào hai bóng người.
Một bàn tay nắm lấy bàn tay đang chống trên mặt đất, cuối cùng mười ngón tay đan xen vào với nhau.
Ảnh mặt trời xuyên qua rèm cửa, chiếu sáng cả căn phòng6.
Từng tia nắng xuyên thấu bụi bặm trong không khí. Khoảnh khắc ấy, những hạt bụi li ti ấy như biến thành những tinh linh có sinh mệnh, nh5ảy múa, rong chơi trên không trung.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, sắp tới ngày khai giảng mùa thu rồi. Ôn Dục đang chuẩn bị để mấy ngày nữa tới trường báo danh.
Hoắc Khải nhìn đối phương, nhìn khuôn mặt hờ hững quen thuộc ấy, nghe giọng nói vô cảm của Tiêu Diệc Hàng, cổ họng bỗng3 trượt một cái. Đến khi mở miệng, giọng của anh bỗng khàn hẳn đi, ánh mắt cũng mềm mại hơn:
Vậy như thế này có còn đau nữa không?

Tiêu D9iệc Hàng còn chưa kịp hiểu câu ấy nghĩa là sao thì Hoắc Khải bỗng ngả người xuống.
Cậu học lớp A Thanh Hoa, nơi đó tập hợp những nhân tài hàng đầu với IQ cao ngất ngưởng.
Suốt quãng thời gian nghỉ hè, hầu như Ôn Dục luôn ở Bắc Kinh, thường xuyên liên lạc với Ôn Huyền. Bây giờ cậu đã lên chức cậu rồi, phải tới thăm cháu trai cháu gái của mình chử.
Chúng tự biên tự diễn một vở kịch
vợ chồng mâu thuẫn
, sau đó cướp trẻ con đi.

Người ngoài chứng kiến, mặc dù cảm thấy nghi hoặc, nhưng chỉ coi là vợ chồng cãi nhau nên mặc kệ, kết quả là bọn buôn người cướp được con trẻ đi một cách dễ dàng như thế.

Mặc dù khu này của bọn họ là khu cao cấp, không dễ xảy ra chuyện như thế, nhưng bất kể thế nào cũng phải đề phòng mọi trường hợp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.