Chương 876: Gia đình bốn người, còn có lục bình an


Nhưng hôm nay, nó không còn là chú cún con hung dữ chỉ biết cắn dây giày của cô nữa, mà đã trở thành một nhóc to xác uy phong, có t8hể chiến đấu vì cô, có thể bảo vệ cô và hai đứa bé.

Ôn Huyền nhìn nó, sau một hồi vui mừng, đôi mắt cô trở nên ươn ướt.
Lục Kiêu xoa đầu nó rồi buông nó ra.

Lục Lai Phúc của ông cụ Lý ở khu bỏ hoang, con trai Lục Bình An của cô, lập tức9 chạy về phía cô, vừa sủa gâu gâu, vừa cọ vào lòng cô. Ôn Huyền ôm chặt lấy nó, vuốt bộ lông mượt mà của nó, giọng nói hơi nghẹn n6gào:
Bình An nhà chúng ta, mày tới rồi.
Lúc Lục Kiêu rời khỏi khu bỏ hoang, Ôn Huyền từng nói muốn đưa cả Bình An đi. Nhưng Lục 5Kiêu lại nói rằng khu bỏ hoang phù hợp với quá trình trưởng thành của nó hơn, có thể rèn luyện sự cứng cỏi của nó. Trong thành phố quá an nhàn, không có đủ không gian cho nó rèn luyện.
Anh để nó ở lại học hỏi thêm kinh nghiệm, đợi đến lúc thời cơ chín muồi thì sẽ đưa nó tới.
Vả lại, ông cụ Lý chăm sóc chú chó này hằng ngày, không muốn xa nó sớm như thế.
Vậy nên, khi đã hoàn toàn trưởng thành, nó mới tới tìm bọn họ.
Sau hơn một năm, nó đã trở thành một chú chó vừa đẹp vừa ngầu, trung thành tuyệt đối với chủ nhân, đồng thời cũng không bỏ qua cho kẻ xấu.
Ôn Huyền chỉ có thể cảm khái nó lớn quá nhanh. Trước kia cô chưa từng nuôi động vật, không biết rõ thời gian sinh trưởng của chúng. Trong đầu cô vẫn giữ nguyên hình ảnh chú chó con hung dữ nhưng rất đáng yêu lúc trước, cùng với dáng vẻ run rẩy của nó sau khi được cô cứu ra khỏi miệng mãng xà.
Nhưng bất kể thế nào, cô biết nó vẫn là Bình An của cô.
Lục Kiêu đi tới, đặt tay lên môi huýt sáo. Bình An lập tức vẫn đuôi đi tới, vờn quanh bên chân anh.
Lục Kiêu sờ đầu nó, khuỵu một gối xuống, chỉ vào hai đứa bé trong xe đẩy:
Bình An, đây là thành viên trong ngôi nhà mới của mày, là em trai, em gái mày, mày phải bảo vệ tốt cho bọn họ, biết chưa?

Bình An
gấu
một tiếng, sân tới nhìn hai đứa trẻ.
Thấy chú chó to lớn vươn mình tới gần, Lục Thời ngây ngô nhìn nó, còn Lục Hy thì có vẻ hơi sợ,

một tiếng rồi khóc òa lên.

Nghe thấy tiếng khóc, Bình An lùi về sau một bước, sau đó giơ móng vuốt lên chà mặt, chạy ra phía sau Ôn Huyền rồi ngồi xuống. Nó nhìn bọn họ với vẻ mặt vô tội, như thể đang nói cô bé này khóc không liên quan gì tới nó. Không chọc vào nổi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.