Chương 893: Tôi cảm thấy hứng thú với anh


Ôn Dục vội vàng lướt qua đám đông, vào toilet rồi đóng sầm cửa lại. Sau khi đóng cửa, cậu dựa vào cửa thở dốc.

Lồng ngực8 cậu phập phồng lên xuống, khuôn mặt tuấn tú lúc đỏ lúc trắng, biểu cảm rất khó diễn tả, cảm xúc trong mắt cũng vô cùng phức tạ3p.
Cả người cậu cứng đờ lại, nơi nào cũng cứng.
Cậu muốn làm mình bình tĩnh lại, nhưng cơ thể không chịu phối h9ợp.
Ôn Dục cúi đầu nhìn thoáng qua. Cậu nhỏ giọng chửi thề một tiếng, nhắm mắt để tâm trạng mình bình thản lại. Nhưng c6ậu càng muốn làm thế thì kết quả lại càng không như ý.
Sau khi nhắm mắt lại, trong đầu cậu chỉ toàn là hình bóng của cô5, cụ thể hơn thì là dáng vẻ của cô khi áp sát vào người mình, nhảy múa nhiệt tình. Tư thái của cô rất đẹp, ánh mắt vừa sạch sẽ vừa mị hoặc, gợi cảm không sao tả xiết. Càng nghĩ, người cậu càng cứng hơn, nhất là Cuối cùng, cậu bất đắc dĩ mở mắt ra, chỉ có thể chịu đựng. Cậu tựa vào cửa, cảm thấy xấu hổ vì sự mẫn cảm, xao động và trẻ tuổi của mình.
Bây giờ cậu làm gì được nữa đây? Cậu không muốn quay lại chỗ bọn họ nữa, cũng không muốn xuất hiện bên cạnh Nguyễn Nhất Nhất. Cô đã phát hiện ra phản ứng ban nãy của cậu rồi.
Cô sẽ nghĩ thế nào đây?
Khỏi phải nghĩ, chắc chắn là sẽ cười nhạo cậu, chưa gì đã bị cô châm lửa rồi.
Đối với cậu, cảm giác này quá tệ hại, như thể bí mật chôn sâu trong lòng bị đào lên. Ôn Dục quyết định sẽ rời khỏi đó. Nhưng khi cậu sửa sang lại quần áo cũng như tâm trạng của mình, mở cửa toilet ra định đi ra ngoài...
Tóm lại là không phù hợp với trẻ em.
Không biết qua bao lâu, rốt cuộc cánh cửa nhỏ hẹp ấy cũng mở ra. Vòi nước rửa sạch tay cậu.
Cách đó vài mét, một cô gái mặc váy hai dây màu đỏ, khoác một chiếc áo khoác trên vai đang đứng khoanh tay trước ngực, lười biếng dựa vào tường.
Trong mắt cô mang theo ý cười, nhìn chằm chằm vào cậu.
Một người có thể vô cùng mâu thuẫn. Cảm xúc xấu hổ qua đi, Ôn Dục lại bắt đầu nhớ tới cô, điên cuồng hồi tưởng lại những gì mới xảy ra lúc nãy, đồng thời ảo tưởng ra một kịch bản khác.
Xung quanh trở nên oi bức.
Ánh mắt ấy quá sâu xa. Ôn Dục quay mặt đi, bàn tay siết chặt lại. Cậu định cất bước rời đi, coi như không nhìn thấy cô, và trên thực tế cũng đã làm thế.

Nhưng mới đi được mấy bước thì cô lại tới gần, vươn tay ra ngăn cản cậu.


Đợi đã.
Cô nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Trêu Chọc Vượt Giới.