Chương 945
-
Trêu Chọc Vượt Giới
- Phó Cửu
- 517 chữ
- 2022-02-19 04:16:56
Anh đang nghĩ vậy thì trong phòng tắm bỗng vang lên tiếng hét.
A!
Là tiếng của Hứa Vị Nhiên.
Anh đang ở đâu? Anh đang làm gì?
Cô, cô...
5
Môi anh giật giật, không nói ra được câu gì. Sau đó, anh xoay người đi, hơi thở rối loạn.
Trình Đông Nguyên lậ8p tức xông tới, sự cố xảy ra chuyện gì.
Hứa Vị Nhiên?!
Rầm
một tiếng, anh mở cửa ra, làm cánh cửa đụng vào tường. Nhưn3g sau khi anh nhìn thấy hình ảnh bên trong...
Anh vịn chặt vào khung cửa, hỏi:
Vậy bây giờ phải làm sao? Có cần tôi giúp gì không?
Hứa Vị Nhiên cũng nắm chặt bàn tay, đầu ngón tay sắp ghim vào lòng bàn tay luôn rồi.
Cô nên nói thế nào đây?
Đến lúc mở miệng lần nữa, anh nói:
Cô có sao không? Sao vừa rồi cô hét to thế?
Hứa Vị Nhiên nhắm mắt lại, sắc mặt trắng bệch, khó khăn lắm mới nói ra được:
Hình, hình như trên vai tôi có cái gì đó.
Vấn đề là nó không nhỏ, rơi xuống vai cô trong lúc cô đang tắm.
Mẹ kiếp, cô cũng muốn biết nên làm gì bây giờ! Cô không dám đụng vào con vật ấy. Nó lớn như thế, còn nằm ngay trên vai cô, cô còn chẳng dám nhìn nữa. Nhưng nếu để anh quay lại thì sẽ bị thấy hết mất... Trong lúc cô còn xoắn xuýt, con vật nhiều chân kia bắt đầu di chuyển trên vai cô.
A!!! Mau bắt nó đi!
Hứa Vị Nhiên nhắm mắt hét to. Cô sắp phát điên rồi! Lông tơ trên người dựng đứng hết cả lên.
A!!!
Lại có một tiếng hét nữa vọng ra. Hứa Vị Nhiên ôm ngực xoay người đi,9 luống cuống đến mức muốn khóc thét. Cô hô to:
Anh vào đây làm gì?!
Trình Đông Nguyên ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt.
Trong phòng tắm, hơi nước bốc lên, một bóng người thon thả như ẩn như hiện.
Mới đầu cô chỉ thấy hơi ngửa, đến khi nhìn xuống vai, cô sợ mất hồn mất vía. Cô có thể khống chế tất cả, biết rất nhiều thứ, nhưng lại sợ loài bò sát.
Lúc này, cô đứng im tại chỗ, không dám nhúc nhích gì, lông tơ trên người dựng đứng hết lên.
Nghe cô nói vậy, Trình Đông Nguyên xoay người lại không được, rời đi cũng chẳng xong.
Vừa rồi cô chỉ nhìn thoáng qua, hình như là một con nhện lớn, bây giờ nó đang bò từ vai xuống dưới.
Trình Đông Nguyên không nghĩ được nhiều nữa. Anh lập tức chạy vào, đi tới phía sau cô, nhìn thấy con vật đen sì ấy.
Đúng là một con nhện rất lớn.
Hơn nữa, e rằng loài nhện này còn có độc. Trên người nó có những đường vắn màu sắc, nếu cần vào người cô...
Trình Đông Nguyên vội vàng đi bắt. Dường như cảm nhận được nguy hiểm, con nhện kia bò thoăn thoắt từ xương bướm sau lưng ra đằng trước.
Giơ tay lên! Mau giơ tay lên!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.