Chương 34: Nguyên thú
-
Truy Tìm Bóng Đêm
- Tiên Đạo Lung
- 3017 chữ
- 2022-02-04 04:03:21
Anh chưa từng nghe nói đến sao?
Tu Chi từ từ nhếch mép lên.
Sau đó thì sao?
[Không xong rồi! Là Lucifer - Kiêu Ngạo! Nhóc con, rời khỏi nơi này mau!]
Mephisto cũng cảm nhận được một luồng sức mạnh to lớn đang không ngừng sinh ra, nó lập tức nói với Tu Chi.
Kiêu Ngạo... Kiêu Ngạo gì cơ?
Đã tìm được Thánh nữ rồi!
Cass nghe vậy, đôi mày lại nhíu chặt.
Tìm được ở đâu?
Không ổn rồi! Chạy mau!
Cass vội vàng xoay người chạy vù vù. Mạc Mộng Hiên cũng chạy theo hắn.
Không không... Chuyện này xảy ra quá nhanh. Rõ ràng hôm qua thôn Ngũ Thời mới xảy ra nội loạn, không thể nào đến hôm nay vẫn chưa có ai xử lý. Thôn Ngũ Thời chắc chắn không có vấn đề...
Đương nhiên là hắn đã8 biến mất khỏi thôn đó rồi! Xác chết chất đống như núi ở thôn Ngũ Thời! Chỉ có ông chủ tiệm quan tài là được lợi, xém chút nữ3a là có thể xây một ngôi nhà gỗ to đùng luôn!
Ồ... Hắn lợi hại thật đấy!
Seruga ngồi một bên dạy Tiêu Châu9 học nói. Mephisto thì nằm dài trên đầu cô bé ngủ. Hâm mộ đám không phải làm việc này quá!
Nó là nguyên thú? Chui từ đâu ra vậy trời?
[Không phải lần trước Lăng Tần đã kể cho nhóc rồi sao? Nguyên thú là loại có đẳng cấp cao nhất, sức mạnh cũng là lớn nhất trong kỳ thú.]
Ầy ầy, mày nói tao nghe thử xem nào!
Ông nội đã từng nói, nên tránh những thứ khiến bản thân có linh cảm không ổn càng nhanh càng tốt.
Chuyện này là sao?
Cass vừa giữ thăng bằng cơ thể, vừa hỏi Mạc Mộng Hiên.
Trực thăng bay thẳng tới trên đỉnh đầu Tu Chi mới dừng lại. Cát bụi ở xung quanh đột nhiên bị cuốn lên. Gió thổi mạnh đến nỗi Tu Chi không mở mắt ra nổi.
Cậu dùng tay che mắt, chỉ hơi ti hí, đủ để thấy được biểu tượng trên đuôi trực thăng. Lúc trước khi còn học đại học, cậu đã từng nhìn thấy biểu tượng đó ở phòng sinh học, đó là biểu tượng của ngành sinh hóa.
Bộ đội sinh hóa của quốc gia?
Chính phủ bắt đầu làm thế từ khi nào?
Tu Chi xoa cằm. Cậu nhớ Lăng Tần đã từng nói với mình, gần đây chính phủ cũng đã bắt đầu nghiên cứu một số vũ khí dị năng. Nhưng khác với Tập đoàn Thiên Vũ ở chỗ, nhà nước nghiên cứu vũ khí dị năng hình như chỉ để thí nghiệm thôi.
Nhưng nghe chủ quán nói vậy, hành động này của chính phủ quả thật khiến người ta phải chú ý...
[Bây giờ không phải lúc nghĩ mấy thứ vô dụng đó. Đây là con nguyên thú đầu tiên xuất hiện, không biết con người sẽ chống lại nó như thế nào.]
Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?
[Trốn! Trốn càng xa càng tốt!]
Chuyện... chuyện gì thế này?
Cass luống cuống hỏi, Mạc Mộng Hiên lại biểu hiện vô cùng bình tĩnh. Hai chân cô xoạc rộng, mắt xem xét bốn phía xung quanh. Tu Chi thì vội vàng chạy vào trong quán bar, mang Seruga và Tiêu Châu ra ngoài.
Anh... anh Tu Chi, có chuyện gì vậy ạ?
Cass chau mày, vẻ mặt trở nên nghiêm túc. Chẳng biết từ lúc nào, bàn tay đang nắm chặt của hắn đã bắt đầu run rẩy.
Tôi đến vì một lời hứa quan trọng, còn vì muốn chứng minh sự trong sạch của bản thân!
Đúng rồi, tôi nghe người ở quán bar nói anh ám sát một quan chức chính phủ quan trọng nên mới bị truy nã?
Cass bắt đầu trở nên kích động. Trái ngược với hắn, Mạc Mộng Hiên lại cười ngả ngớn.
Được rồi được rồi, không đùa nữa! Đương nhiên là em biết anh không làm những chuyện đó. Bên đội mật vụ cũng biết anh bị hãm hại, bây giờ mọi người đang giúp anh tìm chứng cứ. Em đến để báo cho anh một tin tốt đây.
Hửm? Tin gì?
Tu Chi không kìm được mà cảm thán.
Mạc Mộng Hiên...
Anh vẫn xui xẻo như vậy sao?
Cass thả lỏng phòng bị, hít sâu một hơi.
Quốc gia đã phát lệnh truy nã anh. Hiện tại chuyện Hoa Bóng Đêm cũng vô cùng cấp bách, nếu không ngăn Matthew lại, e rằng hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi!
Thoạt nhìn cô gái này không giống như thợ săn tiền thưởng, ngược lại, cô ta quen biết Cass. Có điều, sở hữu sức mạnh như vừa rồi, chắc hẳn cô ta cũng là người dị năng.
Vù vù vù!!!
Lời Cass vừa dứt, một cái đuôi to lớn đen sì như sắt thép đột ngột trồi lên khỏi lớp cát. Chỗ chóp đuôi còn có một cái gai độc sắc nhọn.
Cass quay đầu lại nhìn, cắn chặt răng.
Bỗng nhiên, âm thanh tựa như tiếng kêu khóc truyền đến từ dưới lòng đất, hình như đó không phải âm thanh do con người phát ra. Giờ phút này, cuối cùng Cass và Mạc Mộng Hiên cũng kịp phản ứng lại.
Đây không phải bão cát gì cả, mà là có một con kỳ thú đang chuyển động dưới chân bọn họ. Bây giờ, Cass mới nhớ lại.
Trong phong ấn sao David, thôn Ngũ Thời và Thất Thời đều biến thành vùng đất hoang tàn, mất đi tác dụng trấn áp, vậy nên tên dưới đất là...
Vứt chuyện chính phủ sang một bên đi, không bàn đến nó nữa! Hiện giờ người cần quan tâm đến là anh. Ăn cắp tài liệu quốc gia, mưu sát quan chức chính phủ, tàn sát cả một thôn, giết người diệt khẩu... Hèn gì tiền thưởng của anh lên đến một trăm triệu.
Cô gái kia bước từng bước đến gần Cass. Ngay cả dáng đi của cô ta cũng vô cùng đoan trang, tao nhã, nói chuyện lại không mất đi sự phóng khoáng và nhã nhặn. Hiển nhiên cô gái này đã được huấn luyện chuyên nghiệp.
Anh không làm những việc đó! Ngay cả em cũng không tin anh sao?
Ban nãy Mephisto đã nói, ngay cả nó cũng không dám chắc sẽ thắng được con nguyên thú kia, vậy thì cho dù bản thân cậu có mạnh mẽ đến đâu cũng chẳng có năng lực đi PK với nó.
Cái đuôi khổng lồ kia cứ đung đưa mãi, chóp đuôi chứa nọc độc có thể ăn mòn cả nham thạch đã vào thế chuẩn bị.
Con này không ló đầu với thân ra ngoài, chỉ tấn công và xác định vị trí người khác bằng đuôi thôi à?
Đất nước mà cậu đang sống nhìn từ bề ngoài thì có vẻ bình yên, nhưng trong bóng tối lại có người làm những chuyện này, thật khiến người ta không thể tưởng tượng được! Nếu như không gia nhập Tập đoàn Thiên Vũ thì chắc bây giờ Tu Chi cũng sẽ giống như những người dân bình thường khác, hoàn toàn không biết gì cả.
Mà bây giờ, cậu đã là người của Tập đoàn Thiên Vũ. Nếu như những lời Cass nói là đúng, vậy chẳng phải hiện tại cậu đang tham gia vào công cuộc phản động sao?
Vậy anh tới đây để làm gì?
Cass nhăn nhó, hắn biết lại có người truy bắt mình. Ngay lúc hắn định xoay người chạy trốn, một con dao nhỏ lặng lẽ xoay tròn trên không, dùng tốc độ nhanh như chớp bay đến sau lưng hắn.
Hửm?
Khả năng phản ứng của Cass vô cùng nhanh nhạy. Hắn vừa chạy vừa nhanh nhẹn xoay người, tránh được con dao.
Đợi đã...
Cass nhớ lại, ban nãy mấy chiếc trực thăng của chính phủ đã bay về phía thôn Tứ Thời. Lẽ nào...
Tám thôn vây quanh Ngọc Môn Quan, từ các ngôi sao hình thành nên sao David. Mỗi thôn làng đều có dương khí của con người làm phong ấn, ác ma ngủ say dưới di chỉ Ngọc Môn Quan đã bị trấn áp bởi những dương khí đó. Bây giờ thôn Thất Thời đã bị bỏ hoang, tuy rằng sức mạnh để phong ấn ác ma yếu đi, nhưng nó vẫn còn có thể trấn áp được. Cass quả thật không ngờ con quái vật kia lại thức tỉnh vào lúc này.
Trái Tim Định Hải ở trong tay chính phủ. Vả lại, nó được dùng để sản xuất một loạt vật phẩm cần thiết cho thí nghiệm sinh hóa.
Thí nghiệm sinh hóa?
Đúng! Trong nội bộ chính phủ xảy ra tranh chấp. Thế lực phản động ở các khu vực trực thuộc trung ương đã bắt đầu gia tăng. Một bộ phận thành viên của chính quyền bắt đầu lén lút nghiên cứu thí nghiệm sinh hóa, chắc hẳn bọn họ muốn mượn sức mạnh Hoa Bóng Đêm để phát động một cuộc chiến sinh hóa.
Quả nhiên chính phủ cũng hành động rồi...
Một giọng nam trầm thấp vang lên bên cạnh Tu Chi. Cậu đảo mắt nhìn qua, tức khắc lui về sau mấy bước, giật mình hỏi:
Á! Đậu má! Anh xuất hiện lúc nào vậy?
Cậu vừa dứt lời, chủ quán nhìn thấy người kia xong cũng lập tức sa sầm mặt. Ông ta nhanh chóng quay người chạy, còn khoa trương vừa chạy vừa la:
A a! C... Cass!!!
Mộng Hiên!
Cass chạy trở lại, đỡ Mạc Mộng Hiên đứng lên.
Em không sao chứ?
Một giọng nữ cao truyền ra từ trong cơn bão cát. Sắc mặt Cass trở nên khó coi.
Khi Tu Chi còn chưa kịp phản ứng, cơn bão cát đã tách ra hai bên, hình thành hai cơn lốc nhỏ hơn. Một cô gái đi giày cao gót từ từ xuất hiện trong tầm mắt bọn họ. Mái tóc ngắn gọn gàng, một nhúm tóc rũ xuống giữa hai chân mày, để lộ ra khuôn mặt thần bí quỷ dị. Cô ta mặc một chiếc xường xám đỏ, bắp đùi thon dài săn chắc tạo nên vẻ đẹp ma mị vô cùng.
Oa! Mỹ nữ ha!
[Không còn thời gian nữa! Tên kia không dễ đối phó đâu!]
Nếu ngay cả Mephisto cũng đã nói vậy, Tu Chi chỉ đành nghe theo. Cậu nói với Cass:
Này anh! Mau rời khỏi đây đi!
Cậu nói xong thì dẫn theo Seruga và Tiêu Châu bắt đầu chạy đi.
Đột nhiên, mấy dòng khí trắng phun ra từ dưới lớp cát, chỉ chốc lát đã xông thẳng lên chân trời. Bão cát lại lần nữa nổi lên, có điều lần này nó còn lớn hơn trước, tựa như sóng dữ do bão kéo tới. Cả khu vực xung quanh đều bị bão cát nhuộm thành màu vàng đất.
Trời ạ... Đây rốt cuộc là cái gì vậy?
Tu Chi bế Seruga và Tiêu Châu, nhìn cảnh tượng hùng vĩ này.
Tu Chi gật đầu.
Vậy được rồi, bây giờ tôi sẽ nói cho cậu biết, tôi chỉ là một kẻ xui xẻo bị người khác hãm hại. Thủ phạm thực sự gây ra chuyện đó là chính phủ cùng với Tập đoàn Thiên Vũ các cậu, chỉ có điều những nhân viên cấp thấp như các cậu vẫn hồn nhiên không biết gì mà thôi.
Tôi cũng chẳng quan tâm chuyện này lắm. Tôi chỉ là một người làm công...
Không phải! Tôi không giết người kia! Chuyện đó...
Giữa lúc hắn đang nói, một cơn gió lớn ào đến từ sa mạc, cuốn theo cát bụi thổi về phía bọn họ.
Vù vù vù...
Tu Chi nheo mắt. Cậu còn c6hưa điều tra rõ vụ của Cass. Hiện giờ, cả nhóm đang trên đường đến thôn Tứ Thời, đang đi thì gặp được quán bar nhỏ này nên và5o đây nghỉ ngơi chốc lát.
Không ngờ cái tên Cass này đã nổi tiếng khắp vùng...
Ông chủ quán bar vẫn còn đứng một bên oán thán:
Đương nhiên rồi, những người có quan hệ với Cass chẳng khác nào nhảy điệu Valse với thần chết! Hắn giết phụ nữ và trẻ con mà không hề thay đổi sắc mặt, phá hủy cả một con đường mà nhẹ nhàng như ăn cơm uống nước, hệt như bão cát cuốn qua vậy...
Tu Chi đã chạy được một quãng đường, nhìn Seruga và Tiêu Châu cũng đã sức cùng lực kiệt giống như mình, nhưng nhìn lại ở phía xa kia vẫn còn hố cát sâu và cả vòng xoáy xoắn ốc nơi chân trời.
Chết tiệt!
[Nhóc con, lần này nhóc đừng có cậy mạnh. Nó là nguyên thú đấy, đừng nói đến nhóc, ngay cả ta đối đầu với nó cũng chỉ có nước lưỡng bại câu thương mà thôi.]
Chủ quán hoảng hốt hỏi.
Đi rồi. Lại nói, ông chủ, sao ông lại phải nấp đi vậy?
Hả? Chẳng lẽ cậu không biết sao? Thời gian gần đây, quốc gia cứ bắt người ở bảy thôn quanh đây suốt. Những người đó đeo mặt nạ phòng độc, dùng thiết bị lạ quét qua dân làng, máy có phản ứng với ai là họ bắt người đó đi luôn. Một nửa dân ở trong thôn đã bị bọn họ dẫn đi hết rồi đấy.
Em cảm nhận được một luồng sức mạnh to lớn đang chấn động ngay dưới chân chúng ta.
Mạc Mộng Hiên cũng đã cảm nhận được luồng sức mạnh mà trước nay cô chưa từng gặp. Cass vừa chạy vừa nói.
Là... là nguyên thú, còn kinh khủng hơn kỳ thú gấp mấy chục lần. Chúng nó đã ngủ say nhiều năm, giờ đang không ngừng thu thập nguồn gốc tội ác của con người làm thức ăn, cộng thêm Hoa Bóng Đêm gieo rắc lời nguyền khắp cả nước nên chúng nó mới từ từ tỉnh lại. Bây giờ hai trong số các thôn trấn áp đã hoang tàn, phong ấn không còn đủ khả năng trấn áp tên to xác này nữa rồi.
Seruga căng thẳng hỏi. Tiêu Châu vẫn luôn kéo áo cô bé, trên khuôn mặt cũng hiện lên vẻ bất an.
Anh cũng không biết. Nói chung chúng ta phải mau chóng rời khỏi đây...
Vụt!
Nếu thực sự là như vậy, nước ta sẽ đổi từ ngoại chiến thành nội chiến...
Cass lắc đầu.
Tôi nghi ngờ chuyện này là do Tập đoàn Thiên Vũ đứng sau giật dây. Bọn họ muốn khống chế đất nước này nên mới triển khai hoạt động phản chính quyền.
Rốt cuộc đó là cái gì hả trời?
Cass và Mạc Mộng Hiên đã chẳng còn thời gian để ý thêm nữa, hai người lại co cẳng chạy.
Không trung bắt đầu mất ổn định, những đám mây đen kịt che mất ánh sáng mặt trời. Trong tích tắc, tiếng sấm chớp rền vang nơi chân trời, dường như bầu trời cũng cuộn trào sóng lớn.
Là... là bọ cạp!
Bọ cạp?
Ngay lúc Mạc Mộng Hiên cũng định quay đầu lại nhìn, hai luồng khí trắng đột ngột bắn ra từ dưới chân cô. Cơ thể Mạc Mộng Hiên lập tức mất thăng bằng, ngã ngửa về sau.
Bang California, Mỹ!
Được, đợi giải quyết xong chuyện này...
Cass còn chưa nói hết câu, bỗng dưng nền cát chấn động kịch liệt, dường như dưới lớp cát có thứ gì đó đang ngọ nguậy.
Hả?
Trên bầu trời phía trước mặt, mấy chiếc máy bay trực thăng màu đen đang bay về phía cậu. Có thể thấy loáng thoáng ngoài vỏ trực thăng có biểu tượng quốc gia, xem ra những chiếc trực thăng này là do chính phủ phái tới.
Vù vù vù vù...
Là chuyện về Trái Tim Định Hải phải không?
Đúng!
Tu Chi gật đầu chắc nịch, nhưng sau đó cậu lại thấy Cass chỉ về hướng trực thăng vừa bay đi.
Người đột nhiên xuất hiện trước mặt Tu Chi chính là tên tội phạm truy nã khiến người ta vừa nghe tên đã sợ xanh mặt – Cass.
Ủa? Anh thoát khỏi sự truy sát rồi sao?
Chuyện thường thôi. Mà nói đi cũng phải nói lại, mục đích cậu đến đây không phải muốn điều tra về tôi sao?
Ha... Vậy thì được. Tốt hơn hết là cậu đừng dính vào việc này.
Thực ra có điều tra anh hay không với tôi cũng chẳng sao cả, nhưng có một việc tôi nhất định phải làm.
Cass nhắm mắt gật đầu.
Ai đó?
Tu Chi chuyển ánh nhìn. Bão cát đã che mất tất cả mọi thứ ở trước mắt.
Tìm được anh rồi! Cass!
Em không biết, có phải bão cát không?
Cát vàng che kín không trung. Lúc này, đất đá đã bay mù trời, gió thổi tạo thành một biểu tượng hình xoắn ốc.
U u u u...
Chủ quán vừa nói vừa đi ra ngoài xem xét, có vẻ như ông ta thấy được cái gì đó, cả người ngây ra.
Ê ê ông chủ, ông miêu tả sinh động thật đó. Ông gặp hắn rồi hả? Hử? Chủ quán đâu rồi?
Lúc Tu Chi quay đầu nhìn ra ngoài cửa thì đã không thấy ông chủ quán đâu nữa, chỉ nghe được tiếng cánh quạt trực thăng. Cậu hơi tò mò đi ra ngoài xem thử.
Mạc Mộng Hiên lắc đầu.
Phù!
Cass nhìn về phía trước, đập vào mắt hắn là hình ảnh chỗ cát trước mặt lún xuống, hơn nữa cát ở xung quanh đó đều chảy hết vào hố. Dần dần, hố cát biến thành một cái miệng vực khổng lồ. Cát dưới chân Cass cũng bắt đầu chảy về phía hố.
Trực thăng chỉ dừng lại giữa không trung vài giây rồi lại bay về phía trước. Theo hướng đó, có lẽ đích đến của bọn họ cũng giống nhóm Tu Chi, là thôn Tứ Thời.
Thấy trực thăng chậm rãi bay khỏi tầm mắt, chủ quán mới lò dò đi ra từ căn phòng nhỏ phía sau. Thật chẳng biết ông ta sợ cái gì nữa.
Sao... Sao rồi? Bọn họ đi rồi hả?
[Kiêu Ngạo, là đại tội thứ sáu trong số các nguyên thú. Hiện nay nó đã có được đủ sức mạnh để tỉnh lại, là một kẻ đi săn bằng cách cắn nuốt con mồi.]
Tu Chi nhìn cái đuôi cao bằng mấy tầng lầu của. Nếu cả cơ thể nó chui ra khỏi cát thì đúng là một tên to xác thật.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.