Chương 50: Sứ đồ ngân nguyệt



Danh Cơ? Chuyện này có liên quan gì đến Danh Cơ chứ?


Tu Chi nói với người chim dị năng.

Dường như cô ta biết chuyện xảy ra ở đây, hơn nữa, khi nãy còn nói nhận được lệnh của cấp trên đến áp giải tôi về.


Cô ta đã nói như thế thì chắc chắn là có người sai khiến đằng sau, có lẽ tôi biết người có thể ra lệnh cho thần giả là người nào!


Ha, xem ra vẫn còn có rất nhiều thứ mà tôi không biết, Lăng Tần cũng mơ mơ màng màng. Tập đoàn Thiên Vũ... Tôi nhất định phải tra ra rốt cuộc họ đang làm gì...


Binh!


Gừ gừ!

G1 phát ra tiếng gầm thét đau đớn, làm chấn động toàn bộ gian phòng. Danh Cơ cũng nhân cơ hội này giẫm mạnh chân lên đỉnh đầu G1, nhẹ nhàng tung người tới phía sau nó. Cô ta nhắm vào phần xương cổ - nơi yếu ớt nhất trên cơ thể nó mà đâm mạnh vào!
Nhưng cũng may nhờ có Lăng Tần nên cô ta mới có thể thoát khỏi gã kim cương này, cô ta thở dài.

Cũng may là nhờ có anh nên tôi mới có thể chặt được đầu con quái vật này...

Tiếng gầm gừ vang lên giữa không trung, sức nặng của cơ thể khổng lồ nện thẳng xuống đất. Mà khi Tu Chi nhào qua chỗ Danh Cơ, chỉ lệch một mét là bị nện trúng. Tu Chi ôm lấy cơ thể mềm mại, nhỏ nhắn kia. Danh Cơ bỗng đỏ ửng mặt, nhưng hiện tại không phải là lúc thẹn thùng.
Tu Chi nghiêng người qua, quay đầu nhìn bóng đen đang tản bụi phía bên cạnh.
Dù sao thì Thiên Lang Tinh cũng là đội trưởng đội đột kích của Trung Quốc, thực lực không hề yếu. Mặc dù không có dị năng giống như bọn Tu Chi, nhưng anh ta có thể trạng cường tráng cộng thêm động tác linh hoạt đã nhanh chóng né được đòn tấn công. Cả người anh ta nghiêng sang một bên, đồng thời tay cũng rút dao găm bên hông ra, xoay người một cái là ngăn cản được thương bạc.

Binh!

Thiên Lang Tinh đỡ Tu Chi dậy, bước từng bước rời khỏi nơi này. Anh ta nhìn Danh Cơ ở phía sau đang quần nhau với con quái vật, càng tăng nhanh nhịp chân.
Mà bên phía Danh Cơ, để ngăn chặn con quái vật không đuổi theo Thiên Lang Tinh, cô ta đã dùng ánh sáng phát ra từ thương bạc để thu hút sự chú ý của con quái vật. Cơ thể có sự linh hoạt cùng với động tác uyển chuyển của cô ta đã lần lượt né tránh được từng đợt công kích của quái vật. Tuy nhiên, cô ta cũng không biết phải tiến hành phản kích như thế nào.

Không được, phải xuống đó cứu Danh Cơ... Cô ta không thể đánh thắng được con quái vật đó đâu...


Đợi một chút, chúng ta có xuống dưới đó cũng không giúp được gì, hơn nữa, dù cho cô gái đó không đánh thắng được thì cũng có thể trốn thoát được...


Con quái vật đó đâu?

Tu Chi từ từ đứng dậy, bên tai cậu có thể nghe thấy tiếng Danh Cơ và con quái vật đánh nhau ở phía dưới.

Ừm, đúng vậy... chỉ có ông ta biết!

Lúc này, Thiên Lang Tinh cũng bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Nhưng hiển nhiên Danh Cơ và Thiên Lang Tinh đều không phát giác ra chuyện này, vẫn đang liều mình đánh nhau không ngừng. Ngay khi Thiên Lang Tinh nhảy vọt qua đầu Danh Cơ thì bầu trời đột nhiên truyền tới tiếng gầm rú khiến anh ta phản ứng lại. Sự phân tâm nhất thời của anh ta khiến cho Danh Cơ có thời cơ để lợi dụng. Thương bạc được dựng thẳng trên mặt đất, sau đó cơ thể cô ta nhảy lên, hai chân đạp mạnh lên lưng Thiên Lang Tinh.

Không... Đừng mà!

Xem ra cô ta muốn bắt mình về rồi! Có điều, lần trước mình đã đối đầu với cô ta một lần, cô ta là thần giả, thực lực dù sao cũng trên mình, không thể đối đầu trực diện với cô ta được...

Không không... phải nói người không khách sáo... là tôi mới đúng chứ!


Hừ... quả nhiên tên to con này lại tới rồi...

Tên khổng lồ kia đã lại lên sàn lần nữa, mà dường như lần này cơ thể của gã lại có một vài biến hóa. Áo choàng màu đen của gã đã bị cởi ra, lộ ra từng mảng cơ bắp với vết nứt toác trên cơ thể, rõ ràng là cơ thể đã to thêm mấy lần. Mà bàn tay vốn dĩ đeo găng tay đã nhô ra những móng tay sắc nhọn, biểu hiện trên gương mặt cũng trở nên méo mó, xấu xí.
Tu Chi cắn chặt răng, nhíu mày suy tư.

Vậy... hiện tại chúng ta có thể làm gì đây?

Từ những gì Danh Cơ nói, Tu Chi đã biết được sinh vật to lớn này tên là G1...
Tu Chi lập tức ngồi xổm xuống, nói với Danh Cơ:

Không, giáo sư Trương cũng chẳng hay biết gì. Hiện tại, người biết chân tướng của sự việc chỉ có thành viên Tập đoàn Thiên Vũ ở thành phố Bạch Ngân thôi.


Chờ chút... khi chúng tôi từ Bộ chỉ huy tới, mẫu và tư liệu mang đi đều đã đưa tới tổng bộ của tập đoàn, vậy thì biết chuyện chỉ có...

Tuy nhiên mục tiêu của đầu thương này không phải là nhắm vào Tu Chi mà là Thiên Lang Tinh.

Cẩn thận!

Tiếp đó, cậu nhìn về phía đuôi phi cơ, ở đó có một ký hiệu chữ Linh lóe lên ánh sáng màu trắng bạc.

Là đội Linh Thức, là trực thăng của chi đội tôi. Lần này chúng ta được cứu rồi!


Thế này... Trước hết đừng quản nhiều như vậy, thành phố này sẽ bị phá hủy ngay thôi. Tôi đã tự mình điều động trực thăng của tập đoàn tới đây cứu viện cho các cậu, mau lên trên đi.


Đợi đã, Danh Cơ đang chiến đấu với con quái vật kia ở bên dưới!

Mặc dù thương bạc có thể làm nó bị thương, nhưng đối với loại quái vật không biết cảm giác đau đớn này mà nói, quả thực là lãng phí sức lực.
Sau lần biến dị thứ hai, cơ thể G1 không còn chậm chạp như lần thứ nhất nữa, mà đã có sự gia tăng về tốc độ cộng thêm lực tàn phá khủng khiếp. Hiện tại Danh Cơ đang phải khổ chiến.
Bọn Tu Chi dùng hai tay ra hiệu kêu cứu với chiếc trực thăng, mà trực thăng cũng rất nhanh đã nhìn thấy rõ bọn họ.
Lăng Tần không đợi được nữa, nhảy luôn từ trên trực thăng xuống. Áo khoác màu đen dùng cho chiến đấu mặc trên người khiến anh ta trông cực kỳ nghiêm túc.

Thân thủ được đấy! Xem ra cô không thích dùng súng nhỉ, thật hợp với ý tôi!

Thiên Lang Tinh đối mặt với đòn tấn công nhanh như gió này cũng không hề run sợ, nụ cười càng thêm tự tin.
G1 nhảy thẳng về phía Danh Cơ. Khi nó chuẩn bị tấn công tới Danh Cơ thì cây trường mâu màu đen của Lăng Tần đã xuất hiện trước mặt G1.

Gừ!

Nhưng Danh Cơ tuyệt đối không ngờ rằng, cùng lúc mình đá văng Thiên Lang Tinh thì trên trời có bóng dáng của một người khổng lồ rơi xuống, đánh thẳng về phía cô ta.
Vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Tu Chi lập tức xông về phía Danh Cơ.
Thương bạc tỏa ra ánh sáng như ánh trăng sáng trong, chiếu rọi mọi ngóc ngách trong gian phòng. Đòn trí mạng nhất của nữ thần săn bắn chính là lấy đầu của con mồi trong đêm tối, mà lúc này con mồi chính là G1.
Thương bạc đâm vào gáy của G1 đồng thời tỏa ra ánh lửa nóng bỏng, nhưng ánh lửa này lại có màu trắng bạc, thiêu rụi phần da cổ của G1 trong nháy mắt.
Lăng Tần chăm chú nhìn cô ta, có chút xoắn xuýt, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng hỏi Danh Cơ:
Danh Cơ, kế hoạch ở thành phố Bạch Ngân có phải là do Tập đoàn Thiên Vũ ngầm ra tay không? Mục đích của họ là gì? Tôi nghĩ chắc cô biết những chuyện này nhỉ?

Ánh mắt Danh Cơ cố ý né tránh Lăng Tần, cô ta xoay người lại, không trả lời câu hỏi của anh ta.
Thiên Lang Tinh gật đầu, sau đó chạy tới bên cạnh Tu Chi.
Vì trúng đòn tấn công nặng nề nên hiện tại toàn bộ cơ thể cậu đều đã rơi vào trạng thái hôn mê.

Pằng!

Một tiếng súng vang lên, mấy viên đạn bắn trúng người G1, nhưng đạn chỉ bắn vào lớp da bên ngoài của gã mà không hề tạo cho gã bất kỳ tổn thương nào.

Mau chóng rời khỏi đây thôi, nơi này sắp bị phá hủy rồi!

Sau khi nói xong, Danh Cơ chỉ một cú nhảy vọt đã bay ra khỏi nóc nhà, cô ta quay lại nhìn Lăng Tần một cái rồi lại chạy đi.

Gã kia làm bằng kim cương à? Cơ thể này đúng thật là!


Đạn dược thông thường không có tác dụng gì với nó đâu, nhưng cho dù nó có đau đớn thì cũng không thể ngăn cản được nó...


Danh Cơ?

Người chim vừa nhìn thấy Danh Cơ là lập tức bay về phía cô ta.

Cho dù là vậy, tôi vẫn phải phục tùng cấp trên của tôi.

Ngữ khí của Thiên Lang Tinh rất kiên quyết, nhưng Tu Chi lại rất tỉnh táo, lắc đầu.
Danh Cơ không chỉ đơn thuần là tấn công linh hoạt đa dạng, mà cô ta còn chưa dùng tới dị năng, chỉ sợ tiếp theo đây cô ta sẽ sử dụng thôi.
Tu Chi hít một hơi thật sâu, ở nơi quỷ quái như thế mà còn phải chiến đấu kiểu này, hoàn toàn không phù hợp với mục tiêu chạy trốn hiện giờ. Chỉ sợ tiếng đánh nhau của hai người họ sẽ thật sự rước hai tên khổng lồ của thành phố này tới, đến lúc đó sẽ phiền phức lắm.

Lý Tống Hải!

Nhưng hiện tại Lý Tống Hải đã tự bơm năng lực nguyền rủa vào mình, đã mất đi lý tính.
Nguyên nhân chắc chắn có liên quan tới Tập đoàn Thiên Vũ. Cho tới nay, cái tập đoàn không mấy người biết này cuối cùng cũng đã nổi lên mặt nước.

Phạch phạch phạch...


Xoẹt!

Tu Chi còn chưa nói xong thì một đầu thương sắc bén, lạnh lẽo đột nhiên sượt qua mặt. May mà cậu phản ứng kịp thời, nếu không thì một thương này đã trực tiếp xuyên qua đầu rồi.

Quả nhiên là cô biết sinh vật này... hay cũng có thể nói nó vốn dĩ là sản phẩm của Tập đoàn Thiên Vũ?

Danh Cơ không trả lời câu hỏi của Tu Chi, nhưng G1 đã bất ngờ tấn công Tu Chi.
G1 đau đớn đến mức hai tay bắt đầu quơ quào, nhưng thương bạc của Danh Cơ sượt về phía bên phải, phần đầu của G1 đã bị cắt xuống. Cơ thể nó lập tức mất đi tri giác và sự khống chế, động tác giãy giụa dừng lại đồng thời ngã về phía sau.
Cơ thể khổng lồ ngã nhào trên đất, tiếng vang chấn động cả gian phòng, Danh Cơ và Lăng Tần đứng nhìn nhau. Trận chiến kết thúc trong chớp mắt khiến cho Danh Cơ hơi bối rối.
Tu Chi thở dài, dị năng giả người chim này không có gì đặc biệt, năng lực cũng chỉ có bay trên không mà thôi,6 cũng không tý tính công kích nào. Thế nên cậu thả ả ta ra, sau đó đưa ả ta xuống.
Cậu nhìn Thiên Lang Tinh, nhíu mày 5nói:
Đại khái là tập đoàn đã biết chuyện này. Nếu vậy, tôi đã có thể khẳng định là Tập đoàn Thiên Vũ và chính phủ có liên hệ với nhau.


Đúng là một con quái vật, hiện tại chúng ta hãy đặt chuyện của hai bên sang một bên đi, trước mắt con quái vật này mới là mục tiêu chính...

Danh Cơ nhìn Tu Chi đã ngã ở phía sau, sau đó nói với Thiên Lang Tinh:
Anh đưa Tu Chi rời khỏi đây trước đi, để tôi ngăn chặn nó!


Không... không, bởi 8vì tập đoàn đã ra lệnh, cấm tất cả nhân viên của tập đoàn tiến vào thành phố Bạch Ngân. Mà cậu là người của tập đoàn lại vi ph3ạm quy định này. Vậy nên, Danh Cơ phái tôi tới xác nhận xem chuyện này có đúng không.

Ông anh Lăng Tần kia không ngăn9 được à?
Giọng nói vang vọng trong căn phòng, cô ta đứng trên không trung, vẻ mặt vẫn lạnh lùng vô tình như vậy. Mà trong tay cô ta cầm một cây thương bạc, dường như cô ta không chỉ đơn giản là tới đây để nói với cậu mấy lời này.

A... nên là... giờ cô muốn đưa tôi về à?

Đúng lúc này, Thiên Lang Tinh ở bên cạnh đột nhiên mở lời. Tu Chi kinh ngạc nhìn Thiên Lang Tinh.

Này này, người anh em, người này không giống với những xác sống ở ngoài kia đâu, đừng thấy cô ta có thân hình nhỏ nhắn xinh xắn...

Cơ thể mềm mại như thuồng luồng của cô ta khiến cho cây thương bạc đâm tới vừa có lực lại khó đoán.

Trò trẻ con!

Tu Chi ở bên cạnh chỉ có thể đứng nhìn hai người họ đánh nhau, bản thân không thể tham dự vào vì cậu biết, một khi cậu gia nhập thì sẽ không thể khống chế được cục diện.
Một người là thần giả của Tập đoàn Thiên Vũ, về mặt tốc độ hay dị năng đều ở trình độ đỉnh cao. Người còn lại là đội trưởng đội đột kích của Trung Quốc, thân thủ và kỹ xảo chiến đấu đều vô cùng thuần thục, đánh giáp lá cà chưa chắc đã thua Danh Cơ.
Âm thanh kim loại va chạm vào nhau vang lên. Danh Cơ cắn chặt bờ môi, cơ thể đáp xuống đất, xoay người một cú đầy hoa lệ. Thương bạc theo đó quét qua, giống như một cú hồi mã thương, gió thu quét lá vàng. Nơi mà mũi thương bạc quét qua tạo nên một vòng cung màu bạc.
Một thương quét tới đã đánh rơi khẩu Shotgun trong tay còn lại của Thiên Lang Tinh xuống đất.
Đột nhiên có âm thanh từ trên lầu truyền tới. Ánh trăng sáng nương theo khe hở trên nóc nhà rọi xuống, một bóng hình màu bạc dần dần xuất hiện trong tầm mắt của Tu Chi.
Mái tóc dài màu bạc xõa trên vai, mũi thương bạc trong tay sáng lấp lánh.
Khóe miệng Tu Chi lộ ra nụ cười mỉm.

Thế nếu tôi không phối hợp thì sao?

Tu Chi ngẩng đầu nhìn Danh Cơ ở trên không. Ở một thành phố đã hoàn toàn bị từ bỏ, xung quanh tràn ngập mùi máu tanh và bóng đêm bao trùm thế này, cô ta xuất hiện ở đây, chắc chắn là có mục đích.

Tu Chi, đội viên đội Linh Thức, cậu có biết là cậu đã vi phạm mệnh lệnh của tập đoàn không?

Thiên Lang Tinh cảnh giác lùi về sau hai bước.

Có nghĩa là người của Tập đoàn Thiên Vũ không định tha cho chúng ta sao?


G1... mất khống chế rồi...


G1?

Thiên Lang Tinh còn đang do dự có nên cầu cứu hay không thì Tu Chi kéo lấy cánh tay anh ta.

Đừng... anh phải nhìn rõ trước đã, dấu hiệu trên máy bay là một vòng tròn màu lam, ở giữa có họa tiết con rồng. Đây là biểu tượng của Tập đoàn Thiên Vũ...


A! Tu Chi!

Thiên Lang Tinh thấy Tu Chi bị đánh bay bèn lùi về phía sau hai bước, nhặt khẩu Shotgun lên, nhắm chuẩn vào G1. Nhưng anh ta lại không biết rằng cơ thể G1 đã xảy ra hai lần biến dị, hiện tại cơ thể gã đã cứng rắn như sắt thép.

Bụp!

Bởi lực tấn công của G1, cộng thêm sự sắc bén của cây mâu, trường mâu đã xuyên qua lồng ngực nó.

Chết tiệt... động tác của G1 đã được nâng cao rõ rệt, nếu cứ tiếp tục thế này...

Danh Cơ có thể thảo phạt kỳ thú cấp S trở lên, nhưng đối với loại vũ khí nguyền rủa do Tập đoàn Thiên Vũ nghiên cứu này thì cô không có biện pháp gì cả. Trước thể xác dù là đạn pháo hay năng lực dị năng cũng không hề xi nhê này, biện pháp duy nhất là trốn.

Có lẽ Tập đoàn Thiên Vũ đã chuẩn bị phá hủy thành phố này rồi. Nếu chúng ta còn không mau chạy khỏi chỗ này thì chỉ sợ chúng ta cũng sẽ bị tiêu diệt.

Nhưng rốt cuộc thì tại sao thành phố Bạch Ngân lại biến thành thế này?
Cơ thể cứng rắn ngay cả đạn pháo cũng không thể làm gì được, thế mà lại bị cây mâu trong tay Lăng Tần đâm xuyên?

Đội trưởng Lăng? Tại sao...

Đôi mắt Danh Cơ hơi híp lại, lập tức khiến cho cô ta trông rất nghiêm túc. Thương bạc trong tay chuyển từ phía sau ra trước mặt, chỉ vào Tu Chi.

Nếu như cậu phối hợp, vậy tôi sẽ chỉ dẫn cậu về!

Danh Cơ thu thương bạc về, không lộ chút biểu cảm, từ trên không đáp xuống đất.

Vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!

Nếu Danh Cơ muốn trốn thì đương nhiên cô có thể trốn bất cứ lúc nào, chỉ cần vọt nhẹ cơ thể là có thể chạy thoát. Tuy nhiên, cô ta nghĩ tới việc hiện tại Tu Chi vẫn chưa chạy xa được, nếu như cô trốn đi thì chắc chắn G1 sẽ đuổi theo bọn Tu Chi. Vậy nên, hiện giờ cô ta chỉ đành kéo dài thêm một chút thời gian.
Ở một bên khác, Tu Chi đã được Thiên Lang Tinh đỡ lên thẳng nóc nhà, đặt lưng cậu dựa vào tường. Cậu hé mở mắt, tầm mắt mơ hồ dần hiện ra gương mặt của Thiên Lang Tinh.

Cô có thể chặn được nó sao?

Thiên Lang Tinh nhìn thân hình nhỏ bé của Danh Cơ, không biết là cô ta có thể chịu được một cú đấm của cái thứ kia không. Nhưng từ trận chiến khi nãy, anh ta cũng biết được rằng cơ thể thiếu nữ này vô cùng nhanh nhẹn, linh hoạt, đoán chừng tên to con này chẳng qua chỉ là một tên thô kệch mà thôi.

Những nhân vật mấu chốt của Tập đoàn Thiên Vũ đã bị khống chế. Hiện tại cả Tập đoàn Thiên Vũ đang đối mặt với hỗn loạn. Tu Chi, chuyện lần trước cậu nói quả nhiên không sai. Bên trong Tập đoàn Thiên Vũ có âm mưu bí mật nghiên cứu Hoa Bóng Đêm. Tất cả những kỳ thú mà chúng ta bắt được đều là do tập đoàn nghiên cứu chế tạo trước đó...

Tu Chi nheo mắt lại.
Tu Chi cẩn thận quan sát chiếc trực thăng, cậu phát hiện trực thăng không phải tới để làm hại bọn họ, bởi vì trên cabin có một gương mặt quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của cậu.

Là... là Lăng Tần?

Thiên Lang Tinh không hề biết rằng, cây thương bạc này chính là vũ khí chỉ dành riêng cho Danh Cơ. Khi qua tay người khác, thương bạc sẽ trở nên nóng bỏng, nháy mắt đã làm cháy rụi bao tay của Thiên Lang Tinh. Thiên Lang Tinh cũng phát giác ra điều không hợp lý, lập tức ném thương bạc xuống đất. Mà lúc này, Danh Cơ đã vọt đến bên cạnh anh ta với tốc độ nhanh như chớp. Đôi chân dài linh hoạt của cô ta mềm mại mà có lực, chân xoạc thẳng về phía trước, thoắt cái cô ta đã nhặt lại cây thương bạc dưới đất.

Đúng là không khác gì một con rắn nước!


Cẩn thận!

Một quả đấm thép vung thẳng về phía Tu Chi mà không hề có dấu hiệu báo trước. Theo lời nói của Danh Cơ, Tu Chi nhìn về phía sau, nhưng đã không kịp nữa. Cả người Tu Chi bị bắn ra xa mười mấy mét, va mạnh vào vách tường rồi ngã xuống.
Lăng Tần gật đầu, sau đó xoay người đi xuống dưới lầu.

Các cậu lên phi cơ trước đi, tôi xuống dưới xem sao!

Còn Thiên Lang Tinh bên này cũng thuận thế đoạt lấy thương bạc của Danh Cơ. Lần đọ sức này là Thiên Lang Tinh thắng, nhưng sau cùng người lộ ra nụ cười lại là Danh Cơ.

Hả? Cái gì?

Nói xong, cả người Lăng Tần cuốn lên dị năng, kỵ sĩ bất khuất.
Lăng Tần chạy xuống lầu, tiếng đánh nhau ngày càng lớn. Cuối cùng khi anh ta xuống tới dưới lầu, Danh Cơ đang đứng thở phì phò trên một xà ngang. Mặc dù cơ thể không bị thương nhưng cô ta cũng đã kiệt sức. Mà G1 vì là sản phẩm ra đời do tiếp nhận sức mạnh nguyền rủa, nên nó như một người máy, sẽ không mệt mỏi hay kiệt sức, mà chỉ không ngừng tiến hành công việc theo mệnh lệnh.
Thương bạc của Danh Cơ lại quét về phía Thiên Lang Tinh. Thiên Lang Tinh chỉ có thể dùng dao găm đón đỡ trước. Nhưng một giây sau, thương bạc của Danh Cơ phát ra ánh sáng màu bạc, giống như pháo sáng chiếu sáng cả căn phòng. Tuy nhiên, vì Thiên Lang Tinh mang mặt nạ chống độc nên nó không thể làm bị thương đôi mắt của anh ta.
Thiên Lang Tinh uốn lượn cánh tay, một tay lại nắm lấy thương bạc của Danh Cơ, định đoạt lấy vũ khí của đối phương. Theo hướng dao găm xoẹt tới, chuẩn bị chém tới tay của Danh Cơ thì Danh Cơ đột nhiên phản ứng lại, buông thương bạc ra, sau đó xoay người lùi về sau mấy bước.
Lăng Tần nghe xong, trên mặt lộ vẻ mù mịt.

Hửm? Tại sao Danh Cơ lại ở nơi này...


Cậu bị con quái vật đó...

Lúc này Thiên Lang Tinh mới phát hiện rõ ràng là khi nãy Tu Chi đã chịu một đòn tấn công nặng như vậy, nhưng hiện tại xem ra cậu ta không có chút vấn đề gì. Chỉ là vừa rồi phần đầu bị va mạnh nên tạm thời ngất đi.
Khi bọn Tu Chi đang phiền não thì từ phía chân trời đột nhiên vang lên tiếng máy bay trực thăng. Điều này lại khiến cho Thiên Lang Tinh và Tu Chi rơi vào lựa chọn khó khăn...
Rốt cuộc thì chiếc trực thăng này là tới cứu viện... hay là tới tấn công bọn họ đây?

Vậy chẳng phải giáo sư Trương...

Lăng Tần lắc đầu.

Trước hết đừng hỏi nhiều thế, mau chóng rời khỏi nơi này thôi!

Lăng Tần nói xong thì quay đầu lại, rút cây mâu từ ngực G1 ra, chất lỏng màu xanh lục lập tức bắn tung tóe trên không trung.

Xí... rốt cuộc vẫn không chịu nói...


Khi Lăng Tần chuẩn bị rời đi, một sợi lông vũ màu đen từ trên không trung rơi xuống, nhưng tốc độ rơi lại nhanh hơn lông vũ bình thường một chút. Lăng Tần cũng không kịp phản ứng, đón lấy chiếc lông vũ. Trong chiếc lông vũ lại kèm theo một chìa khóa màu bạc, phía trên còn khắc chữ
lưu trữ
.

Lăng Tần nhìn lên không trung lần nữa, nhưng trong gian phòng lúc này đã là một mảnh tĩnh mịch...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Truy Tìm Bóng Đêm.